CHƯƠNG 2. NHỊ KHUYẾT MẸ
Nhị khuyết mẹ của Lâm tiểu ngốc kỳ thực rất không thiếu hụt gì cả, còn là một người phụ nữ mạnh mẽ trong mắt mọi người, nhưng mà một mình chống lại ông chồng mặt than kia, thì làm nũng chơi xấu, cái gì cũng tới, có người nói lúc còn trẻ nhị khuyết mẹ đi tương thân hơn mười lần, lần lần lãnh cảm, thẳng đến một ngày nào đó gặp được cha mặt than, vừa gặp đã yêu a!
Ngày hôm đó mẹ nhị khuyết nóng rần lên, dẫn đến tiêu chảy, nằm ở trên giường lăn lộn: “Chồng ơi! Chồng à! Chồng ới ~~~~~”
“Chuyện gì?” Cha mặt than đang ở phòng bếp nấu cháo nghe thấy tới hỏi.
“Chồng ơi… Ta muốn nôn…” Mẹ nhị khuyết như hoa lê rơi trong mưa, “Anh nói có phải ta lại có rồi không?”
Cha mặt than: “Nga, của ai a?”
Mẹ nhị khuyết giận dữ: “Con của anh!!!”
Lâm tiểu ngốc bưng thuốc 囧.
Cha mặt than: “Khó trách con của em thấy con gái thì không đứng dậy được, té ra đều là bị em dọa rồi.”
Mẹ Nhị Khuyết: “Anh đáng ghét! Ta không cần ăn thứ anh nấu, anh lăn đi mau cho ta!!!”
Cha mặt than: “Ta đây đi đổi cháo cho em.”
Mẹ Nhị Khuyết bật người đá chăn: “Ô oa oa oa oa oa oa, hai cha con các anh đều bắt nạt người, ta nếu như không ăn cái gì, ruột sẽ bị lòi ra a a a a a.”
Lâm tiểu ngốc tiếp tục 囧…
╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭