Chị đồng nghiệp cuối cùng cũng có bạn trai, không cần tiếp tục phải lo lắng bị Phùng Tiểu Vũ cho ăn cẩu lương nữa.
Phùng Tiểu Vũ sau khi biết được việc này, từ tận đáy lòng tặng chị một lời chúc phúc, chị đồng nghiệp rất cao hứng.
Phùng Tiểu Vũ hỏi: “Đối tượng của chị cao bao nhiêu a?”
Chị đồng nghiệp tự hào nói: “Một mét tám tám.”
Phùng Tiểu Vũ: “Nha, vậy là có chút thấp rồi.”
“???”
Phùng Tiểu Vũ lại hỏi: “Dáng người thế nào a?”
Chị đồng nghiệp đã có kinh nghiệm, khiêm tốn nói: “Tàm tạm thôi, cũng chỉ có cơ bụng tám múi.”
Phùng Tiểu Vũ: “Cơ bụng tám múi thôi sao mà đủ a, ít nhất còn phải cần có cơ ngực a, đường nhân ngư các thứ nữa chứ.”
“???”
Phùng Tiểu Vũ thở dài nói: “Haiz, kỳ thực những thứ này đều chẳng cần thiết, quan trọng nhất là phải tốt với chị.”
Chị đồng nghiệp hết sức tán thành, nói: “Anh ấy đặc biệt cưng chiều chị, hai ngày trước còn tặng chị một chiếc nhẫn kim cương.”
Phùng Tiểu Vũ gật gù: “Ừ, đối tượng của em hai ngày trước còn tặng em một căn nhà tam hoàn.”