Buổi tối Phùng Tiểu Vũ nằm trên ghế salon, gối đầu lên đôi chân dài của người nào đó, lắc lư chân nhỏ nghịch điện thoại di động.
Lúc này trong group chat của nhóm văn phòng mọi người đang tán gẫu rất sôi nổi. Một vị đồng nghiệp nói muốn nuôi chó, nhưng không biết nuôi loại nào được, cho nên muốn hỏi ý kiến của mọi người một chút.
Phùng Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn vào mắt chủ nhân của cặp đùi, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve đầu hắn một chút. Phùng Tiểu Vũ cảm thấy thỏa mãn phi thường thích ý, liền nhắn vào nhóm một câu: “Có thể nuôi chó cỡ lớn a.”
Đồng nghiệp nói: “Tôi cũng cảm thấy chó cỡ lớn cũng không tồi, lại thông minh ngoan ngoãn, quả thực có thể chăm sóc như bạn trai bên mình.”
Phùng Tiểu Vũ gật đầu liên tục, vui tươi hớn hở cười ra tiếng.
Nụ cười này liền tác động đến thần kinh người nào đó, Phùng Tiểu Vũ đột nhiên cảm thấy dường như có vật gì đó bắt đầu cưng cứng phía dưới đầu.
Hai giờ sau, Phùng Tiểu Vũ run rẩy nhặt lấy điện thoại di động từ dưới ghế salon, nhìn thấy tin nhắn trong nhóm đồng nghiệp còn đang hỏi: “Tiểu Vũ nhà cậu nuôi chó lớn loại nào vậy a?”
Phùng Tiểu Vũ căm phẫn đánh một hàng chữ: “Tôi nuôi chó Teddy!”