CHƯƠNG 10
Editor: Vĩ Vĩ
Beta: Thác Vũ Yên Lan
Yên Lan: đã đi được 1/5 chặng đường rồi sao không thấy nàng nào vô ủng hộ vậy, haizzz các nàng ơi comt đi comt đi mà cho ta và các editor có động lực a.
Kha Thành không có chuẩn bịđồăn, mà tâm tình tôi hiện tại hiển nhiên làăn không ngon. Thừa dịp Kha Thành đang tắm rửa, tôi rất nhanh gọi một cuộc điện thoại cho Quản Nghiêu, điện thoại được kết nối tôi nói ngay với hắn.
“Quản Nghiêu, cậu giúp tôi tra ngay trưa hôm nay đám tình nhân trước kia của tôi có ai gặp chuyện không may nằm viện hay không.”
“Gì? Anh vừa gọi liền nói với tôi chuyện này, tốt xấu gì cũng giải thích cho tôi một chút chứ!”
Quản Nghiêu ởđầu bên kia gào khóc thảm thiết. “Câm miệng, cậu làm đi làđược! Tôi treo máy, ngày mai sẽ nói rõ ràng với cậu.” Nói vừa xong tôi liền treo điện thoại, hiện tại tôi thực sợ hãi Kha Thành, ai biết cậu ta có thế làm tôi giống như cái người không biết tên kia, đánh cho một thân đầy máu tươi.
Tôi sẽ chết a. Kha Thành tắm rửa rất nhanh, tôi nói xong điện thoại không bao lâu, cậu ta liền lau tóc đi vào phòng ngủ, câu nói đầu tiên chính là———-anh cóđói bụng không? Tôi lắc lắc đầu, không khống chếđược tức giận nói: “Em cảm thấy bây giờ anh còn có tâm tình ăn cơm sao?” Kha Thành bĩu môi, “Không phải là phỏng bị phá chút thôi sao, ngày mai anh tan tầm trở về là có thế nhìn thấy căn phòng giống trước kia nhưđúc.”“Thao! Đương nhiên đây không phải nhà em, Kha Thành, em đầu óc có bệnh!” Tôi ngay cả tắm cũng không muốn, trực tiếp cởi tất, chui vào giường.
Không bao lâu, Kha Thành cũng lên giường, cậu ta vừa tắm rửa xong nên trên người tản ra mùi sữa tắm thơm mát, đối lập với tôi một thân mồ hôi, tôi chính mình cũng chịu không nổi, lại xốc chăn lên xuống giường. “Đi dép lê vào, cẩn thận thủy tinh đâm vào chân.”
Tôi quay đầu lại trừng cậu ta một cái, xỏ dép lê của cậu ta vào rồi ra khỏi phòng ngủ. Vô cùng thê thảm. Tôi thật sự không thể tưởng tượng, cho dù là hai người đánh nhau, theo lý mà nói cũng không thểđập bểđèn thủy tinh trên trần nhàđi, chẳng nhẽ bọn họ có khinh công! Nhìn thấy một bãi mảnh thủy tinh, lòng đều nát, đèn thủy tinh này chính làđồ cổ, tiêu của tôi không ít tiền, trong nhà thứ quý giá nhất chính là giàn đèn này a. Hiện tại vỡ, tôi thật sự xót đi. Vào buồng vệ sinh, tôi lại một lần nữa nảy sinh thế giới quan mới. Đây là phòng tắm sao? Con mẹ nó này cùng hiện trường phạm tội chẳng khác gì nhau? Kha Thành cũng không biết dọn dẹp một chút, sàn phòng tắm loang lổ bãi máu loãng, bồn tắm và bồn rửa tay cũng có máu, có khi là loang lổ nhiều điểm, có khi là một bãi, tôi thực lo lắng, người bị Kha Thành đánh kia hiện tại còn sống không? Máu chảy như vậy phỏng chừng là nửa chết nửa sống! Lần tắm rửa này làm tôi kinh sợ, mức độ bạo lực của Kha Thành đãđến mức tôi không thể tiếp nhận, không biết tương lai cậu ta có thể sẽđối với tôi như vậy hay không.
Theo chuyện hôm nay, Kha Thành thật sự có thể bạo lực gia đình, tôi cảm thấy tương lai của tôi lại cần nhiều thêm một cái hộp đựng đồ y tế. Chờ tôi trở lại phòng ngủ, Kha Thành còn chưa ngủ, tựa vào đầu giường, đang xem thư, đeo một cái kính đen, nhìn rất giống một sinh viên, bất quá người như vậy càng đáng sợ, quả thực là mặt người dạ thú.
“Anh tắm xong rồi?”
Kha Thành cất thưđi, cười tủm tỉm nhìn về hướng tôi, “Hiện tại đói không?”
Tôi lắc đầu, nhanh chóng tiến vào ổ chăn, buồn bực nói:
“Anh hôm nay mệt chết đi, ngủ.”
“Anh sinh khí.” không phải câu nghi vấn. Tôi cười lạnh một tiếng, “Em nói không phải là vô nghĩa sao! Em cái gì cũng không nói cho anh, ngay cả nhà của anh như thế nào bịđánh nát anh cũng không biết, em cảm thấy anh có nên sinh khí không?”
“Em không nói là muốn tốt cho anh, hơn nữa, loại chuyện tình không thoải mái này, anh vẫn là không nên biết thì tốt hơn.”
Dỗ tiểu hài tử. Em nghĩ rằng anh là hài tử ba tuổi sao, nói chuyện nhẹ một chút, ngọt một chút, anh liền chớp chớp mắt sau đó liền câm miệng sao? Tôi xốc chăn lên, chỉ vào mũi cậu ta mắng:
“Cút! Em không muốn nói thìđừng nói, lấy cái lý do hoang đường như vậy, tốt cho anh? Tốt cho anh màđem nhà anh biến thành bộ dạng này!” Nhưng là một trận mắng này của tôi với cậu ta mà nói một chút tác dụng cũng không có, cậu ta chính là cười cười, sau đóđem tôi ôm vào trong ngực, vỗ vỗ bả vai tôi, giống như hống tiểu hài tử, thế nhưng lại hát khúc hát ru. Tôi trở mình xem thường, không hềđối với cái ôm của cậu ta có kỳ vọng, đấy đẩy cậu ta ra, xoay lưng về phía cậu ta, nhắm mắt ngủ.
Đối với tôi mà nói đêm nay là một đêm khổ nhất, căn bản không ngủđược, trong đầu luôn hiện lên cảnh Kha Thành sức sống nhưánh mặt trời rồi lại là Kha Thành bị máu che kín mặt, hai người kém quá xa, trước một cái hình ảnh lúc ban đầu Kha Thành vỗ bả vai tôi cùng đón ánh mặt trời, sau lại là Kha Thành cầm dao nhỏđầy máu cắm vào tim của tôi, biến hóa qua lại, làm tôi một đêm đều nằm mơ.
Mơ một giấc, tỉnh lại một lần, sau đó lại tiếp tục mơ, lặp lại cả một dêm, tôi sắp hỏng mất, tôi đột nhiên cảm thấy mình đối với Kha Thành cái gì cũng không biết, không biết rốt cuộc cậu ta đang làm công việc gì, năm năm trước làm gì, thậm chí cũng không biết cậu ta có cùng cha mẹ liên hệ không?
Tôi cái gì cũng không biết về Kha Thành. Tôi chỉ biết Kha Thành đã trở lại, hơn nữa tìm được tôi, ở trong nhà tôi, lại chờ tôi về nhàăn cơm, lại làm tình, còn có thểđi dạo phố, đương nhiên nếu không phát sinh chuyện này, tôi thậm chí sinh ra một ảo giác tôi cùng KHa Thành đã kết hôn, sống cuộc sống như một đôi vợ chồng. Chính là này hiển nhiên làảo giác của tôi, sự thật là tôi đã thu lưu một người chỉ biết tên của hắn một người từng là pháo hữu. Quả thực rất đáng sợ, rất thiếu cảnh giác. Tôi cảm thấy chính mình cất một quả bom hẹn giờ bên người