Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 219: Chương 219: Tập quân sự (1)




Sau khi đi xung quanh trường Đại Bảo một lần, Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo chuẩn bị về nhà. Nhớ tới phải chịu xóc nảy hơn một giờ, Chu Tiểu Vân bắt đầu mặt ủ mày ê.

Đại Bảo nghe Phàn Siêu nói uống thuốc chống say xe có tác dụng vội vàng chạy đi mua. Chu Tiểu Vân không đành lòng từ chối ý tốt của anh trai, uống xong viên thuốc nhỏ kia mới lên xe. Sự thực chứng minh, không phải thuốc chống say xe đối với ai cũng có tác dụng. Ít nhất là không có tác dụng gì với Chu Tiểu Vân.

May mắn là trên đường đi Tiểu Bảo chăm sóc cô nhiều hơn, không ngừng nói chuyện với cô. Cuối cùng, lúc xuống xe Chu Tiểu Vân cũng không nôn ra. Cho dù dạ dày vẫn cuộn lên rất khó chịu.

Chu Tiểu Vân than thở: “Sau này còn muốn thi Đại học danh tiếng. Sức khỏe thế này thì đi xa làm sao được! Aizz!”

Đại Bảo tham gia thi đấu xong cuối cùng đã trở về. Có điều, ở nhà không được một tháng, trước lúc khai giảng lại phải đến trường.

Ngày hai mươi tháng tám, Chu Quốc Cường đưa Chu Tiểu Vân đi nhập học . Không phải nộp học phí thật nổi bật! Toàn bộ khối lớp mười cũng chỉ mười người mà thôi. Tiền chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng là rất có mặt mũi!

Chu Tiểu Vân được phát một bộ quân phục, sau đó bắt đầu cuộc sống bảy ngày tập quân sự. Nhân tiện nói rõ một chút. Lớp mười có hai mươi lớp. Học sinh trong top một trăm được chia ra thành hai lớp, lớp 10-1 và lớp 10-2. Đây là lớp tăng cường trong truyền thuyết đấy!

Bên ngoài mặc dù không gọi như vậy. Thế nhưng có học sinh nào không hiểu? Mười tám lớp khác chỉ gọi là lớp bình thường. Lúc chia lớp dựa theo hình chữ S để chia. Học sinh đã lên cấp ba nhất định biết cái gì gọi là chia lớp chữ S!

Dựa vào thành tích nhập học của toàn bộ học sinh trên danh sách. Sau đó hạng nhất được phân vào lớp 10-1. Hạng hai và hạng ba phân vào lớp 10-2. Hạng bốn lại phân vào lớp 10-1. Cứ như vậy mà tính. Học sinh trong top một trăm vừa vặn phân thành hai lớp. Chừng mười lớp khác cũng chia lớp theo cách này. Cơ bản có thể duy trì lực học của học sinh trong mỗi lớp tương đối đồng đều.

Thật bất hạnh, Chu Tiểu Vân lại bị phân vào cùng lớp với bạn học Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ vui đến nỗi cười không khép miệng lại được. Được nhìn khuôn mặt bất đắc dĩ của Chu Tiểu Vân cũng là một loại hưởng thụ rất lớn!

Chu Tiểu Vân thở dài, nghiệt duyên ơi nghiệt duyên!

Bạn tốt Lưu Lộ cũng cùng lớp với mình mới khiến cho tâm tình của Chu Tiểu Vân tốt hơn. Mà Dương Phàm và Tần Tuyết thì cùng được phân đến lớp 10-2. Thực ra các lớp khác có rất nhiều bạn học trước đây. Có điều bây giờ đều bị chia ra. Trong một lớp, gặp được một hai gương mặt quen thuộc trước kia là chuyện rất vui vẻ.

Không ngờ là Trịnh Hạo Nhiên cũng ở lớp 10-1. Trịnh Hạo Nhiên có thành tích nhập học tương đối khá, cũng xếp hạng thứ mười mấy. Sau khi nhìn thấy Chu Tiểu Vân, khuôn mặt Trịnh Hạo Nhiên không giấu được ý cười.

Không thể không nhắc là Vương Tinh Tinh phân vào lớp 10-3. Mà Hứa Mỹ Lệ cũng bị phân vào lớp 10-3. Đúng thật là không phải oan gia không tụ đầu! Nói cho cùng đều lớn hơn vài tuổi, gặp lại cũng không giống như trước đây mắt to trừng mắt nhỏ. Trần Hân thì nghe nói được phân vào lớp 10-7.

Kiến trúc của trường cấp ba Anh Minh tương đối giống cấp hai, nhưng diện tích thì lớn hơn gấp đôi, bên trong thiết lập căng tin, ký túc xá còn có cửa hàng tắm giặt, phòng chờ vân vân. Học sinh tốt nghiệp trung học ở mấy thị trấn xung quanh đều điền nguyện vọng một là cấp ba Anh Minh, cũng do cấp ba Anh Minh quản lý nghiêm ngặt, chất lượng dạy học rất tốt.

Ngay cả sân vận động cũng lớn hơn nhiều so với trường cấp hai. Tất cả học sinh lớp mười mặc trang phục quân đội, xếp hàng tập quân sự tại trung tâm sân vận động, đi đứng nghiêm nghỉ, khí thế luyện tập hừng hực.

Đến huấn luyện những học sinh mới đều là những người đã tham gia quân ngũ, đến từ các doanh trại bộ đội đóng quân tại địa phương, thế nhưng giọng nói lại vô cùng kì lạ dạng gì cũng có. Thì ra mấy anh bộ đội đẹp trai đó đều đến từ khắp mọi nơi trong cả nước!

Chu Tiểu Vân choáng váng vì quân phục quá rộng, áo dài tới đùi, quần phải xắn nhiều lần, may mắn là có thắt lưng mặc cùng, nếu không e rằng lúc bước đi quần tụt xuống sẽ bị ngã. Ha ha!

Nhìn lại các bạn học cùng lớp, đều không khác nhau lắm. Con gái cũng phải xắn tay áo lên mới được. Mọi người đều mặc quần áo giống nhau. Nhìn qua đúng là rất giống nhau, không nhìn ra xấu đẹp. Chỉ có điều, Chu Tiểu Vân vẫn nhìn thấy có một nữ sinh vô cùng chói mắt.

Cao khoảng 1m6 thấp hơn một chút so với Chu Tiểu Vân, khuôn mặt xinh đẹp, trước đây thấy Tần Tuyết đã đẹp, thế nhưng bạn nữ này rất có khí chất hình như còn đẹp hơn! Có cảm giác đây là một tiểu thư khuê các.

Lưu Lộ luôn nghĩ khuôn mặt mình đẹp có điều cũng không thể không thừa nhận nữ sinh này không thua mình chút nào. Lúc nghỉ ngơi thì thầm to nhỏ với Chu Tiểu Vân: “Cậu nhìn nữ sinh kia xem, người đâu thật xinh đẹp”

Chu Tiểu Vân cười, hiếm khi nghe được Lưu Lộ khen ngợi ai đó! Thật ra, dáng người Lưu Lộ thanh mảnh. Thường xuyên tập múa, khí chất xuất chúng, cũng là một cô bé rất ưu tú, đi đến chỗ nào cũng thu hút ánh mắt của các nam sinh. Mà Chu Tiểu Vân thì càng không cần phải nói. Làn da trắng nõn, mái tóc dài đen nhánh, ánh mắt lạnh nhạt, khí chất toàn thân tựa như linh khí* (câu này rất khó giải thích, ý là một người có một cái gì đó không thể nói rõ được lại rất thu hút người khác), vì vậy số ánh mắt rơi vào trên người cô càng nhiều hơn.

Nhất là nghỉ hè xong, Chu Tiểu Vân bắt đầu dậy thì, thiếu nữ giống như nụ hoa e ấp xinh đẹp bắt đầu nở, khiến bạn nữ sinh kia cũng đang âm thầm quan sát cô phải sợ hãi than lên vì kinh ngạc!

Bạn nữ đó tên là Thiệu Sắc Vi, từ trường trọng điểm cấp hai huyện bên cạnh thi vào cấp ba Anh Minh, nghe nói cũng là con gái của cán bộ cao cấp, gia cảnh không giống với người bình thường.

Thành tích của Thiệu Sắc Vi nhất định rất tốt. Lúc nhập học xếp thứ tư, nghe nói người xếp hạng nhất cũng là con gái, trong lòng sớm đã muốn biết rốt cuộc là người như thế nào, nghĩ thầm nhất định là mắt cận rất nặng, một con mọt sách chính cống.

Kết quả lúc tập quân sự nhìn thấy Chu Tiểu Vân, Thiệu Sắc Vi giật nảy mình. Mắt ngọc mày ngài thanh tú xinh đẹp, làm gì có điểm nào giống con mọt sách? Xem ra núi cao còn có núi cao hơn, không thể kiêu ngạo quá mức!

Mấy nữ sinh đều có tâm tư riêng, đúng là con gái luôn luôn vì vấn đề diện mạo mà quấn quýt bàn tán, ai cũng không ngoại lệ! Còn có một chuyện đặc biệt kỳ lạ. Vốn trong lớp chỉ có năm mươi học sinh. Nhưng sau hai ngày tập quân sự lại có thêm một học sinh nữa, là một nam sinh mặt rỗ hơi xấu lại còn núc na núc ních.

Nghe nói tên là Cao Tòng Soái! Tên thật sự rất kêu đáng tiếc người lớn lên lại không giống thế. Chẳng lẽ là đi của sau vào sao? Chu Tiểu Vân thầm phỏng đoán.

Trong lớp có rất nhiều bạn học bát quái, tự nhiên sẽ có người gièm pha: “Hừ. Các bạn biết chưa? Ba của Cao Tòng Soái là phó huyện trưởng huyện mình đấy! Nghe nói hồi tiểu học Cao Tòng Soái học không được tốt lắm. Là dựa vào quan hệ mới vào được cấp hai Anh Minh, hiện tại lại vào lớp tăng cường, đúng là có một người ba tốt thật sự rất quan trọng!”

Bát quái này là từ Lôi Hoành Tường lớp 4, học sinh đắc ý nhất của thím ba Tống Minh Lệ, thành tích hạng nhất có điều tính cách hơi khác nam sinh bình thường một chút, đặc biệt thích buôn chuyện. Cậu ta đứng bên cạnh Lý Thiên Vũ thì thầm rất nhanh quen thuộc. Tiếng nói tự động truyền tới tai Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ.

Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ liếc nhìn nhau. Từ trong mắt nhau nhìn thấy ý cười. Xem ra, cuộc sống học sinh ở cấp ba sẽ rất đặc sắc đây!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.