Cuộc Sống Ngốc Manh Của Tiểu Vũ Trụ

Chương 1: Chương 1: Fan Não Tàn Nói Chuyện Với Đại Thần




CHƯƠNG 1: FAN NÃO TÀN NÓI CHUYỆN VỚI ĐẠI THẦN

Vương Tiểu Vũ là một người thuộc đảng phái xui xẻo, sau khi tốt nghiệp Đại học sang du học ở Hủ quốc (đây là một tên gọi nước Anh mà dân mạng Trung Quốc hay dùng). Đối với một trạch nam mà nói, ngoại trừ đi học ở nước ngoài ra, cuộc sống ở Anh quốc cũng không có gì quá khác biệt so với lúc còn ở trong nước. Cuộc đời Vương Tiểu Vũ có hai cái ham muốn lớn nhất, một là vẽ vẽ, bởi vậy lúc thi vào trường Đại học liền chọn chuyên ngành animation, hai là xem tiểu thuyết, đặc biệt là, tiểu thuyết BL. Từ 7 năm trước cậu rơi vào hủ giới, từ đó trở đi liền bước lên một nơi không thấy đường về, thậm chí cậu còn là mod của một diễn đàn tiểu thuyết đam mỹ nào đó, với ID là Tiểu Vũ Trụ. Lăn lộn trong giới đam mỹ mênh mông lâu ngày, Vương Tiểu Vũ đang đứng giữa ranh giới của hủ nam và gay.

Mod (viết tắt của moderator): là thành viên điều hành, chăm lo cho chuyên mục họ yêu thích một cách tự nguyện. Họ có quyền di chuyển, loại bỏ các bài viết không hợp lệ, hỗ trợ thành viên mới, chung tay với Admin để đảm bảo cho sự phát triển của Diễn đàn nói chung và sự phát triển lành mạnh của chuyên mục do họ quản lý nói riêng.

Gần đây, bởi vì cậu đang đọc một bộ đồng nghiệp (doujinshi) cổ phong tam quốc mà triệt để manh một vị đại thần tiểu thuyết BL —— Trắc Thành Phong, vị đại thần này viết thịt (cảnh H) thật ngon miệng, văn phong mạnh mẽ, đề tài đa dạng, fan não tàn nhiều vô số kể, và Vương Tiểu Vũ cũng là một trong số đó. Cậu đối với văn của đại thần nhất kiến khuynh tâm, nhị kiến chung tình, tam kiến liền xem nó như bản mệnh của mình. Văn bị bỏ trống nhiều ngày khiến Tiểu Vũ Trụ triệt để bùng nổ, đọc lại toàn bộ văn của Trắc Thành Phong một lần, từng bước từng bước trúng mìn, một lần lại một lần bình luận thật dài, bình tĩnh mà mua hết quyển này đến quyển khác —— gửi đến địa chỉ của bạn bè trong nước. Có người khen ngợi đại thần, cậu lập tức bổ nhào vào ôm chặt lấy tri âm; có người dám chê đại thần? Trên đó là phi mã giáp sao! Chiến đấu vì đại thần cái coi nào!

Đúng vậy, nơi có người thì sẽ có chiến tranh, đại thần nổi tiếng lại càng nhiều thị phi, giữa các diễn đàn lớn trong giới cũng không phải là không có những bài chê bai đại thần, bất quá thông thường các loại bài post này sẽ bị bao phủ trong biển của fan não tàn.

************

Thời gian: 08:00PM thứ hai ngày 3 tháng 12 năm 2012

Địa điểm: Nhóm quản lý Hủ văn (diễn đàn văn học của hủ nữ) trong QQ

Triêu Văn Hủ Đạo: “Tiểu Vũ Trụ, Tiểu Vũ Trụ, mau tới xem, lại có người treo bản mệnh của cậu lên trang chủ rồi kìa!”

Triêu Văn Hủ Đạo là thành viên trong bầy đàn của Đại Trúc Hoa Muội Tử trong Hủ văn, cùng một em gái tiểu trúc hoa khác Phượng Phượng Vu Phi đều là hủ nữ có thâm niên, với đôi mắt tinh tường sắc bén thời điểm nhìn thấy Tiểu Vũ Trụ liền kéo cậu vào tổ quản lý, lần thứ hai trong cuộc sống lại tăng thêm rất nhiều lạc thú.

Tiểu Vũ Trụ: “Cái gì?! Báo địa chỉ?!”

Tiểu Vũ Trụ hăng máu gà, xoa tay chuẩn bị liều sống chết một phen, nhanh chóng tìm được một bài post với tiêu đề “Đến tột cùng văn của Trắc Thành Phong có gì hay để xem? Có thím nào không nuốt nổi giống tuikhông?”, Chỉ mới post được một giờ mà đã đạt đến 400 lâu bình luận rồi.

Trong lòng Tiểu Vũ Trụ nóng lên: Tui phắc! Có thể sáng tạo hơn chút được không hả, lại tới tháng rồi sao!

Kéo xuống chút nữa xem trả lời ——

Fan Thành Phong 1: “Cái người tới tháng kia thỉnh tự trọng!”

Người qua đường: “Cùng ý kiến với chủ thớt, mị cũng nghĩ không ra, rõ ràng rất giống nhau, vì cái lông gì lại có nhiều người manh cô ta (cô ta ở đây là nói về anh Phong ấy, thông thường thì tác giả viết đam mỹ toàn là nữ thôi mà anh Phong lại chưa công khai giới tính nên bị người khác hiểu nhầm) như vậy.”

Fan Thành Phong 2: “Không muốn xem thím cứ nhấn vào dấu x đi hó nì, thím không manh thì để người khác manh, cần gì phải post bài tìm kiếm đồng minh vậy chứ?”

Fan Thành Phong 3: “Mạn phép hỏi ngược lạithím chủ thớt này, loại văn tuyệt thế nào có thể lọt vào mắt ngọc của ngài đây?  Là《 Thiếu nam có trái tim thủy tinh 》 sao?”

Fan Thành Phong 4: “Nhàm chán, chủ thớt tắm một cái rồi ngủ đi. Chúng ta đến đoán đoán thử xemsẽ là người nào xóa bài này nha?”

Fav Thành Phong 3: “Còn cần đoán sao? Nhất định là Tiểu Vũ Trụ rồi.”

Fan Thành Phong 2: “Tiểu Vũ Trụ +1!”

Tiểu Vũ Trụ quay về nhóm chat bên Q nhàm chán nói: “Hừ! Tớ cho rằng lần này có thể kiên trì lâu hơn một chút nha, mới có ba bình luận đã bị chuyển sang đề tài khác rồi, quá không thú vị ╮(╯_╰)╭.”

Phượng Phượng Vu Phi: “﹁_﹁ừm, ai bảo Phong đại nhà cậu có lực lượng fan hùng hồn quá làm chi? Uầy, Tiểu Vũ Trụ à, đi dọn dẹp tàn cục đi, máy tớ đang xài tận 3 nick lận, không rảnh tay.”

Tiểu Vũ Trụ: “Có cần như vậy hay không a, từng người từng người các cậu đều đâm đầu vào chơi game! Còn có người nào quản diễn đàn đây? (ノ=Д=)ノ┻━┻ ”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Vuốt lông vuốt lông, Không phải đã có cậu đảm đương rồi sao? Khổ cực cho cậu rồi, nhanh đi xóa bài đi, nhanh lên nhanh lên.”

Tiểu Vũ Trụ: “(#‵′)凸.”

(Diễn đàn)

Tiểu Vũ Trụ: “Thông báo với bài post 8CJ, trong vòng 3 phút sẽ bị xóa bỏ.”

Fan Thành Phong 1: “A a a a, trước khi xóa cần phải chụp lại làm kỷ niệm!”

Fan Thành Phong 2: “Yeah! Thắng rồi! Quả nhiên là Tiểu Vũ Trụ. Chụp lại +1!”

(Quản lý Hủ văn trong nhóm QQ)

Tiểu Vũ Trụ: “(;′⌒`) đã xóa xong.”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Ngoan. Được rồi, có phúc lợi cho cậu đây, có muốn không? _________” Tiểu Vũ Trụ: “Phúc lợi gì?” Cậu ấy có thể có phúc lợi gì nha… Tiểu Vũ Trụ mang theo vẻ mặt nghi ngờ.

Triêu Văn Hủ Đạo: “Nhố hố hố, không phải sắp đến sinh nhật mừng diễn đàn của chúng ta tròn 6 tuổi sao? Trước đây có đi dụ dỗ vài tác giả mời bọn họ vào hôm sinh nhật đó lên YY chúc mừng. Đã nhận được nhiều lời đáp trả khả quan lắm nha. Trong đó có…﹁_﹁ …”

Sinh nhật tròn 6 tuổi? Lẽ nào?

Tiểu Vũ Trụ vội vàng nói: “Thế nào? Thế nào? Trắc Thành Phong có trả lời sao?”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Mị ha ha, nhìn ảnh chụp!”

Ảnh chụp là tin nhắn Trắc Thành Phong đáp trả ——

“Rất vinh hạnh vì nhận được lời mời vào ngày sinh nhật của diễn đàn, trước tiên sớm chúc mừng sinh nhật 6 tuổi vui vẻ. Về buổi phỏng vấn, tôi đã xem qua thời gian, vào ngày sinh nhật hôm đó hẳn là tôi sẽ không quá tiện để nói chuyện. Nếu như không nhất định phải nói trực tiếp, tôi rất vui lòng ghi âm trước. Trắc Thành Phong.”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Thế nào? Kích động sao? Tớ cũng không ngờ tới người ấy có thể trả lời. Vậy nhiệm vụ chủ trì buổi phỏng vấn liền giao cho cậu, làm chứ?”

… Nhóm chat hoàn toàn yên tĩnh.

Triêu Văn Hủ Đạo: “Tiểu Vũ Trụ? Tiểu Vũ? Tiểu Trụ? Sao lại không trả lời chứ hả?”

Phượng Phượng Vu Phi: “Đoán chừng là vui đến dại ra luôn rồi.”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Có đạo lý.”

Một lát sau ——

Tiểu Vũ Trụ: “A a a a a a a a a a! Tớ vừa mới nhìn thấy cái gì! Là nữ thần sống a a a a a!”

Triêu Văn Hủ Đạo / Phượng Phượng Vu Phi: “Quả nhiên là vui tới dại ra, fan não tàn thật là đáng sợ.”

Rất nhanh, Triêu Văn Hủ Đạo trả lời lại với Trắc Thành Phong là sẽ quyết định vào 2h chiều tuần này lên phòng chat kín của YY để phỏng vấn.

Từ hôm đó trở đi, Vương Tiểu Vũ bắt đầu không thể nào chợp mắt nổi. Cậu tổng hợp lại rồi dốc hết tâm huyết của mình viết thành 《Những điều tâm đắc khi đọc sách của Trắc Thành Phong》, thức trắng đêm đánh ra những câu sẽ phỏng vấn Trắc Thành Phong, thời điểm ấn gởi qua tay đều run rẩy, đồng thời bổ não ra các loại tình cảnh khi vấn đáp, sắp đến ngày phỏng vấn, nguyên bản lời thoại đã thuộc nằm lòng vậy mà càng ngày càng mơ hồ.

************

Thời gian: 01:45 PM Thứ bảy

Địa điểm: Phòng YY của Hủ văn

Cách thời gian hẹn với Trắc Thành Phong chỉ còn lại có 15 phút, 3 quản lý Hủ văn vào phòng YY của mình để chuẩn bị tiếp đãi, thuận tiện gắn mic tán gẫu.

“Chậc chậc chậc, làm sao bây giờ, tớ khẩn trương quá.” Thanh âm của thiếu niên vốntrong trẻo lúc này đây lại tràn đầy sợ hãi.

“Bình tĩnh, bình tĩnh, hẳn là rất nhanh đại thần nhà cậu sẽ đến, đừng ném mặt mũi của diễn đàn chúng ta a.” Triêu Văn Hủ Đạo mang theo thanh âm của một ngự tỷ nói.

Phượng Phượng Vu Phi với thanh âm của một em gái đáng yêu cười xấu xa nói: “Nếu như cậu quá khẩn trương thì cứ để tớ lên cho, tớ không ngại đâu nha.”

Tiểu Vũ Trụ lập tức bác bỏ: “Không được! Ở trong diễn đàn ngoài tớ ra thì còn ai hiểu rõ đàn thần hơn cơ chứ, huống chi đây chính là lần đầu tiên được đối mặt với nữ thần a, a a, ngẫm lại đều hưng phấn muốn chết. Các người ai cũng đừng có mơ mà giành vị trí này với tớ!” Bởi vì quá khẩn trương, hơn nữa còn dùng sức quá độ, âm cuối của Tiểu Vũ Trụ đều khàn khàn.

Triêu Văn Hủ Đạo: “Được rồi được rồi, cậu coi mình cũng khàn cả giọng luôn rồi kìa, nhanh đi uống miếng nước thấm giọng rồi hãy nói tiếp. Bây giờ ở bên cậu là 6h sáng đi? Thật không dễ dàng, vào ngày cuối tuần, cậu thế mà lại dậy sớm một lần. Chậc chậc, quả nhiên lực hấp dẫn của bản mệnh là vô cùng lớn a.”

Phượng Phượng Vu Phi: “Lại nói tiếp, không biết thanh âm của Trắc Thành Phong ra sao nha.”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Đoán chừng là giọng ngự tỷ, văn của cô ấy đại khí vậy mà.”

Phượng Phượng Vu Phi: “Vậy cũng không nhất định, giọng văn ôn tồn thường tương phản với thanh âm, tựa như lần trước…”

Tiểu Vũ Trụ: “A a a, các người đừng cãi nhau nữa, tớ đã xem không vào một chữ trong bản thảo rồi đây này. Hức hức hức, ngày hôm qua vẫn còn nhớ thật tốt, ai ngờ đâu một tiếng trước lại quên mất tiêu, hiện tại trong đầu không còn gì cả.”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Cậu cứ cầm đọc không phải là được rồi sao? Dù sao cũng không có ai nhìn thấy cậu đang làm gì đâu.”

Tiểu Vũ Trụ: “Khó mà làm được! Vạn nhất tớ làm hỏng FT, sao tớ có thể làm ra chuyện phá hỏng uy danh của nữ thần đây!”

“Ha hả.”

Trong kênh truyền đến một tiếng cười xa lạ

Triêu Văn Hủ Đạo: “Vừa nãy… Có phải là có thanh âm gì không?”

Phượng Phượng Vu Phi: “Hình như là… Là một nam nhân?”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Không phải phòng của chúng ta có mật khẩu sao? Tớ đi xem một chút, ID là… Trắc, Trắc Thành Phong!” Thiếu chút nữa Triêu Văn Hủ Đạo đã cắn đứt đầu lưỡi của mình rồi.

Giọng nam vang lên lần nữa: “Chào mọi người, tôi là Trắc Thành Phong.”

“Phụt ——” Vương Tiểu Vũ phun một ngụm nước lên màn hình máy tính.

Triêu Văn Hủ Đạo: “Úi chà! Tin tức động trời! Trắc Thành Phong đại nhân là một nam nhân! Hơn nữa còn là một công âm có khí chấtthành thục!”

Phượng Phượng Vu Phi: “Động trời +1, tớ cho rằng chỉ là một em gái thích BL mà thôi, nào ngờ thật sự là một nam nhân a!”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Tớ đã có thể dự đoán nhân khí trong dịp sinh nhật này của chúng ta rồi! Nắm tay o( ̄ヘ ̄o#)!”

Phượng Phượng Vu Phi: “Cùng nắm tay o( ̄ヘ ̄o#)! Trắc Thành Phong đại nhân! Em muốn thổ lộ!《 Tận thế 》của người thật tuyệt vời! Bộ đội đặc chủng cùng kỹ sư và vân vân, quá manh!”

Trắc Thành Phong bình thường vốn khiêm tốn, lúc này không quá quen phải phản ứng thế nào với sự bày tỏ nhiệt tình như vậy, bất quá vẫn bình tĩnh như cũ nói: “Cảm ơn vì đã thích, đó là vinh hạnh của tôi. Bất quá, đừng gọi tôi là đại nhân, cứ gọi Thành Phong đi. Bản thảo phỏng vấn tôi đã xem qua rồi, tùy thời liền có thể bắt đầu.”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Tốt, chúng ta lập tức bắt đầu đi. Ê, người chủ trì, cậu lên tiếng coi a!”

Lúc này Vương Tiểu Vũ vẫn còn đắm chìm trong chuyện “Nữ thần là nam nhân” mà bị đả kích, tuy nói chỉ đọc truyện, giới tính của tác giả không phải là chuyện trọng yếu, thế nhưng… Thế nhưng hình tượng nữ thần vẫn ăn sâu vào lòng đột nhiên biến thành một nam nhân rõ ràng như vậy —— cậu vẫn cứ bị đả kích thật sâu. Muốn trách thì cũng nên trách, số lượng em gái viết tiểu thuyết BL nhiều lắm, đã từng có vài em gái giả dạng nam nhân lừa thiên hạ, sau đó được truyền ra ngoài liền bị ngược đến chết đi sống lại —— Đã đi xa rồi, dù sao thì, các đọc giả cũng quen với nhiều em gái có cách hành văn bưu hãn, nói như vậy nên cũng sẽ không có ai nghĩ tới tác giả là một nhân đâu.

Vương Tiểu Vũ hít sâu một hơi, nói: “Thật thật, thật xấu hổ, trên màn hình của tôi toàn bộ đều là nước, để tôi đi dọn dẹp một chút, lập tức giải quyết xong.”

Phượng Phượng Vu Phi: “Phốc —— kinh điển như vậy? Cậu trâu!”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Thành Phong đừng thấy lạ a, Tiểu Vũ Trụ là một fan não tàn hết mực trung thành của anh nha! Bình thường rất tài giỏi, không nghĩ tới hôm nay ở trước mặt của bản mệnh… Chậc chậc, không khác gì một chú chuột, thật đáng yêu.”

Tiểu Vũ Trụ: “Đừng nói xấu tớ! Bình thường tớ có gì giỏi đâu?”

Triêu Văn Hủ Đạo: “Được được, không có gì giỏi, nhanh bắt đầu đi, đừng để Thành Phong đợi lâu.”

Tiểu Vũ Trụ: “Biết, đã biết.” Vương Tiểu Vũ dùng sức nuốt từng ngụm nước bọt, cố lấy dũng khí: “Ừm đại, đại thần, không, Thành, Thành Phong, chào, chào anh, tôi, tôi là người chủ trì, Tiểu, Tiểu Vũ Trụ.”

Trắc Thành Phong cũng bị người chủ trì trên mạch chọc cười, nổi lên ý muốn trêu chọc: “Ha hả, Tiểu, Tiểu Vũ Trụ, chào cậu. Đừng khẩn trương, từ từ sẽ tới, tôi có thời gian mà.”

Ở trong lòng Vương Tiểu Vũ lệ chảy thành sông: Trời ạ! Quá mất mặt. Mình đã nói lắp một chữ quan trọng rồi a.

Phượng Phượng Vu Phi: “Đỡ trán. Xem ra, chúng ta phải làm tốt chức trách ghi chép lại lời phỏng vấn của người chủ trì rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.