Cuộc Sống Ngốc Manh Của Tiểu Vũ Trụ

Chương 10: Chương 10: Tiểu Vũ Trụ Ăn Dấm Của Học Trưởng




CHƯƠNG 10: TIỂU VŨ TRỤ ĂN DẤM CỦA HỌC TRƯỞNG

  Tiểu Vũ Trụ: “Phắc! (ノ=Д=)ノ┻━┻ ”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Vuốt lông vuốt lông, Tiểu Vũ Thụ bị sao vậy?”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Hí hí, cậu không thấy bài post trong diễn đàn sao? Bản mệnh nhà cậu ấy bị YY với một tác giả nam khác.”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Hả? YY với ai?”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Chính là một tác giả viết manh văn đang rất nổi tiếng gần đây a.”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “À, là Công Tử Hi kia sao.”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Đúng, chính là người nọ.”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Thực chịu hông nổi với cái đám mê trai đó mà, chỉ cần là nam nhân liền có thể YY với nhau sao!” ( ︶︿︶)_╭∩╮

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Hê, thông cảm cho các cô ấy đi, tác giả nam viết đam mỹ vốn đã rất hiếm rồi, thật vất vả mới có hai người công khai giới tính, hơn nữa giữa họ lại có giao tình không tệ, còn hỗ trợ nhau viết văn, sao có thể không chọc trúng manh điểm của các cô ấy được chứ?”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Cái gì? Bọn họ có giao tình không tệ? Còn hỗ trợ nhau viết văn?”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Đúng vậy, trong bài post có một tấm ảnh.”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Để tớ đi xem… Tui phắc! Lại là sự thực! (ノ=Д=)ノ┻━┻ ”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Được rồi, đừng thổ tào nữa, chuyện riêng của người ta chúng ta đừng xen vào. Còn cậu thì khác, tự mình đi thăm dò đi, fan não tàn nhỏ bé ạ.”

 

Vương Tiểu Vũ càng nghĩ càng giận.

 

Hỏi liền hỏi!

 

Cậu chạy như bay đến thư phòng sát vách, nhào tới trên lưng Chu Phong đang gõ chữ, chất vấn: “Nói! Quan hệ của anh với cái người tên Công Tử Hi kia là thế nào?”

 

Thư phòng là phòng làm việc chuyên dụng để Chu Phong sáng tác, bên trong ngoại trừ đặt giá sách và bàn công tác, còn để thêm một chiếc giường đơn nhỏ, dùng để… giải tỏa ham muốn. Thông thường thì, vào lúc Chu Phong đuổi bản thảo, Vương Tiểu Vũ rất ít đến thư phòng quấy rối anh. Thế nhưng hôm nay, Vương Tiểu Vũ bị chọc giận không quản được nhiều như vậy.

 

Chu Phong nắm bắt đầu mối, đại não mới kịp phản ứng, kỳ quái hỏi: “Hửm? Công Tử Hi? À! Cậu ấy hả. Quan hệ thế nào sao? Còn có thể có quan hệ gì chứ?”

 

Vương Tiểu Vũ lắc lắc cổ của Chu Phong: “Đều có người YY hai người thành CP rồi đó! Cái gì mà đại thần X tiểu fan! Hai người có giao tình không tệ, còn hỗ trợ nhau viết văn!”

 

“Giao tình không tệ? Hỗ trợ viết văn?” Chu Phong nghiêm túc suy nghĩ một chút, “À, đó là biên tập thêm vào, bọn anh đều là biên tập, muốn anh dẫn dắt cậu ấy.”

 

Tạm thời Vương Tiểu Vũ được vuốt lông, nhưng cũng không cam lòng mà thở phì phò.

 

Chu Phong thấy tiểu dáng dấp của cậu, nhịn không được cười nói: “Bộ dáng em ghen, thật đáng yêu.” Sau đó, chặn lấy môi cậu.

 

Sau khi môi lưỡi giao triền, Vương Tiểu Vũ vẫn lo lắng như cũ, nói: “Anh là của em!”

 

Nghĩ tới chuyện có nhiều người mơ ước đến học trưởng nhà mình như vậy, nhiều fan ghép cặp cho anh, Vương Tiểu Vũ lại nổi giận.

 

Chu Phong đáp: “Được được được. Em cũng là của anh a. Lại nói, lần trước ở trên đường em bắt chuyện với cái người ngoại quốc kia…”

 

Vương Tiểu Vũ cả kinh, suy nghĩ một chút, sau đó chột dạ nói: “Cái, cái gì chứ? Đó là bạn học của em ở Hủ quốc!”

 

Chu Phong nheo mắt lại: “Hửm? Cậu ta, không phải là vì em nên mới tới Trung Quốc chứ?”

 

“Hmm… Hừ! Lần này bỏ qua cho anh. Em quay về phòng!” Vương Tiểu Vũ bỏ chạy.

 

Cái người ngoại quốc kia gọi là Steve, đúng là bạn học của Vương Tiểu Vũ ở Hủ quốc, đồng thời người nọ cũng rất có hảo cảm với cậu, cho nên dựa theo câu yêu ai yêu cả đường đi lối về cho nên người nọ cũng sinh ra hứng thú nồng đậm với Trung Quốc – quốc gia thần bí mà cổ xưa này, cho nên liền đi du lịch tới Trung Quốc. Nhưng không ngờ rằng, ở trên đường cái lại gặp được Vương Tiểu Vũ. Y tin tưởng vững chắc đây chính là duyên phận, thời điểm đang chuẩn bị thổ lộ với Vương Tiểu Vũ lần thứ hai, đúng lúc lại bị Chu Phong trừng mắt. Lúc biết rõ ràng thì ra người ta là hoa đã có chủ rồi, Steve tiếc nuối rời đi. Bất quá cuối cùng cái ôm và hôn chạm mặt kia thực khiến Chu Phong ăn giấm chua, cũng chọc cho Vương Tiểu Vũ cười thầm không ngớt.

 

************

 

Tít tít tít tít tít khụ khụ khụ khụ khụ…

 

Vương Tiểu Vũ vừa online đã bị tin tức CP khiến cho chấn kinh.

 

Tiểu Vũ Trụ: “Trời ới, sao tớ lại có nhiều thông báo như vậy chớ?”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Tiểu Vũ Thụ! Mau mau khai báo! Cậu đã thông đồng với Trắc Thành Phong từ khi nào vậy?”

 

Tiểu Vũ Trụ: “… Hả?” Vương Tiểu Vũ vẫn còn đang thoát tuyến.

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Còn giả ngu! Cậu lên coi weibo của đại thần nhà mình đi kìa, diễn đàn sắp nổ tung rồi!”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Weibo?”

 

Vương Tiểu Vũ đăng nhập weibo, thình lình phát hiện có mấy trăm lượt @ và bình luận, toàn bộ đều đến từ 1 cái weibo duy nhất.

 

Trắc Thành Phong: Xét thấy mấy ngày gần đây tâm tình của bà xã nhà tôi @Hủ văn đàn Tiểu Vũ Trụ dao động khá lớn, đặc biệt post cái weibo này. Hi vọng mọi người đừng YY quá độ nữa, chỉ cần quan tâm tới truyện của Thành Phong là được. Xin hết.

 

Cái gì? Anh anh anh anh anh, anh cứ như vậy mà đi công khai?

 

Tít tít tít tít tít.

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Ê ê ê! Người đâu? Đi đâu rồi?”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Trời ạ! Tớ vừa online đã phải tiếp nhận một tin tức kinh hồn như vậy! Tiểu Vũ Trụ! Nhanh đến giải thích rõ! Cơ hữu đã sắp chọt QQ tớ tới mức nổ tung luôn rồi nè!”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Dù, dù sao thì chuyện chính là như anh ấy nói đó! Tớ off trước lánh nạn đây! Bái bai!”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Ấy ấy ấy! Đừng mà! Hai người như vậy từ bao giờ? Trắc Thành Phong lớn lên thế nào? CP của hai người có thuộc tính gì? Ê nè, quay lại đây!”

 

Tim của Vương Tiểu Vũ đập thình thịch, cậu nhịn không được liền gọi điện thoại cho Chu Phong.

 

“Alo? Tiểu Vũ, em dậy rồi sao? Cơm nước anh đã hâm sẵn để trong nồi đó.”

 

“Trước khoan nói đến thức ăn đã. Cái weibo kia của anh là có ý gì?”

 

Chu Phong cười nói: “Ý trên mặt chữ a, Bà xã… của anh.”

 

Vương Tiểu Vũ xấu hổ nói: “Anh có biết là đã có rất nhiều người tới hỏi quan hệ của anh và em không! Hỏi anh và em tiến triển như thế nào…”

 

“Em muốn nói thì cứ nói, quan hệ của chúng ta cũng không có gì mà nhận không ra người cả.”

 

“Hmm…”

 

“Được rồi. Tối nay muốn ăn cái gì? Anh xem buổi chạy chương trình của tổ kịch xong sẽ mua về cho em.”

 

Vương Tiểu Vũ suy nghĩ một chút, nói: “Ừm, em muốn ăn tiểu lung bao của Tứ Xuyên, tiểu màn thầu kim ngân của Hồ Nam!”

 

Chu Phong cưng chiều nói: “Được rồi, nhóc tham ăn.”

 

************

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Tiểu Vũ Thụ à, gần đây hơn nửa đêm chồng cậu vẫn còn onl QQ đó. Có phải đời sống tính phúc của hai người có chuyện gì không?”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Không có a, mới hôm trước tớ còn bị làm mà.”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Ý tứ ý tứ ý tứ.”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Ý tứ ý tứ ý tứ ý tứ ý tứ.”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Thật xấu hổ tớ quá thẳng thắn rồi.”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Cậu đúng là bên ngoài nhân thê ngạo kiều xấu hổ thụ, bên trong là *** đãng vô tiết tháo thụ!”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Thật tài tình, tớ muốn chụp màn hình lại cho mọi người coi!”

 

Tiểu Vũ Trụ: “Hừ, ﹁_﹁ cậu dám?”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Sao lại không dám? Thế nào? Sợ đại thần nhà cậu biết bộ mặt thật của cậu sao?”

 

Vương Tiểu Vũ sống chết mạnh miệng nói: “Hừ, tớ mới không sợ đâu. Tớ và anh ấy cái gì mà chưa làm qua?”

 

Phượng Phượng Vu Phi: “Uầy uầy, coi bộ dáng đắc ý kia kìa. Nói, hai người ai công ai thụ?”

 

Triêu Văn Hủ Đạo: “Nói lời vô ích! Đương nhiên là đại thần công, Tiểu Vũ Thụ thân thể nhỏ nhắn, khí tràng ***, cho dù có bùng cháy thì cậu ấy cũng không công nổi!”

 

Bộ dáng hai người đó đắc ý khiến Vương Tiểu Vũ đau nhói mắt, cho nên cậu kiên cường nói: “Hừ! Các người đã đoán sai rồi. Ngày lẻ anh ấy ở trên, ngày chẵn thì tớ ở trên!”

 

“Ồ, vậy sao?”

 

Vương Tiểu Vũ thốt ra: “Đó là đương nhiên!” Sau đó ngơ ngẩn, hình như là thanh âm này truyền tới từ phía sau… Vừa quay đầu lại, thình lình phát hiện Chu Phong đang đứng ở phía sau cậu.

 

” O口O! Anh anh anh, anh đã về rồi? Hôm nay hội ký tặng sách kết thúc sớm vậy sao?”

 

Chu Phong cười nói: “Đúng vậy. Tất cả mọi người đều khen tặng ảnh bìa và tranh minh họa của em rất đẹp, biên tập còn bảo anh nhắn cho em.

 

Vương Tiểu Vũ chột dạ hỏi: “Anh ta, anh ta nói cái gì?”

 

“Anh ta nói, em đúng là một nội trợ tài giỏi của anh a.”

 

Vương Tiểu Vũ cười gượng: “A! Ha ha, ha ha.”

 

“Như vậy, hiện tại, chúng ta tới thảo luận vấn đề ai trên ai dưới một chút đi.”

 

Chu Phong cười tà mị, sau đó trực tiếp bổ nhào vào ai đó, “Hình như hôm nay là ngày chẵn, hẳn là em nên ở phía trên?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.