Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y

Chương 80: Chương 80




Không hổ là nhân sâm thành tinh, uống xong tham tu hàm hóa, số người chết giảm xuống rất nhanh, Chung Ly Tình Nhi thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nàng vội chạy đi bắt mạch..

Cũng may, tình hình đã được kiểm soát, thấy mọi người vẫn còn trong sợ hãi, Chung Ly Tình Nhi cười khổ, hóa ra nàng chưa tu luyện cho tốt, tình huống này khiến nàng mất đi sự bình tĩnh vốn có, còn tự cho mình lợi hại sao.

Sực nhớ còn chưa tìm được nguyên nh gây bệnh ở đây, nàng không dám suy nghĩ vẩn vơ nữa, gọi Thái y,“Mấy ngày nay sử dụng phương thuốc gì? Hiệu quả thế nào? Có chữa khỏi cho người nào chưa?”

Tô thái y lau mồ hôi trên trán, đem phương thuốc dùng mấy ngày nay nói cho nàng, “Có một vài người khỏi hẳn, đã về thành rồi, nhưng mỗi ngày có không ít người đưa vào đây, cứ như vậy, số người cũng không thay đổi gi.”

Chung Ly Tình Nhi gật đầu, mấy phương thuốc này khai không sai tí nào, bệnh nhẹ có thể khỏi hẳn nhưng do thể chất không giống nhau, nên hiệu quả cũng khác, đi đến trước bàn viết ra một phương thuốc,”Trước dùng phương thuốc này thử xem.”

“Tuân lệnh.”

Tô Thái y nhìn qua phương thuốc, đưa cho dược đồng, khó trách Viện Thủ cảm thán hoàng tộc sinh ra một dị nhân, Cửu công chúa này không giống những người khác mà.

Liên tục bắt mạch, bất tri bất giác, trời đã tối, Vô Diễm có chút lo lắng dâng trà lên,“Tiểu thư, người đã không ngủ cả hai buổi tối rồi, đêm này về nghỉ ngơi được không?”

Chung Ly Tình Nhi nhìn những người bệnh này, tuy bây giờ tính mạng đã đảm bảo nhưng tham tu của Tham Oa có thể cầm cự được bao lâu, “Cho dù bây giờ trở về ta cũng không ngủ được, ta không muốn sáng sớm quay lại, nơi này đã không còn người”

Vô Diễm không không nhắc nữa, xem như không nghe thấy lời nàng, mà đi ra ngoài chuẩn bị đồ ăn cho nàng.

“Công chúa, Viện Thủ cho ta truyền lời, nói phương thuốc hữu hiệu rồi, mời người qua xem.”

“Thật sao? Ta qua ngay.”

Dù sao cũng lộ rồi, Chung Ly Tình Nhi không có giấu diếm năng lực nữa, vận linh lực đi qua đó.

“Hoàng Viện Thủ, là bệnh nhân nào uống thuốc?”

Đột nhiên xuất hiện giọng nói, nhóm người đang nghiên cứu phương thuốc gật cả mình, Hoàng Viện Thủ xoa xoa ngực,“Ở đây, ta bắt mạch thấy đang dần hồi phục lại.”

Chung Ly Tình Nhi cẩn thận kiểm tra lại, trên mặt nhịn giấu được ý cười, ngay cả trong mắt đều mang theo ý cười,“Đúng vậy, Hoàng Viện Thủ, vẫn là ngài lợi hại.”

Hoàng Viện Thủ cười đến mức nếp nhăn trên mặt nhíu lại vào nhau, liên tục lắc đầu, ông thật không dám kể công,“Nếu không có phương thuốc thử nghiệm của công chúa cung cấp, bọn ta không thể nghiên cứu ra phương thuốc đúng nhanh như vậy, cho nên nói đến lợi hại thì nên nói là công chúa rồi.”

Chung Ly Tình Nhi chỉ cười, năng lực mình thế nào nàng rõ nhất, đây đều là tiện nghi hai đời mà nàng chiếm được,nói đến bản lĩnh thực sự thì nàng không đáng nói đến.

Phương thuốc hữu hiệu, tất cả học đồ và dược đồng dùng tốc độ nhanh nhất bốc thuốc đi nấu, Chung Ly Tình Nhi gọi Địch Hi đế, viết phương thuốc hoàn chỉnh ra đưa cho hắn,“Dùng tốc độ nhanh nhất đưa đến hoàng cung.”

Địch Hi vỗ ngực,“Không thành vấn đề, giao cho ta.”

Người bệnh nhiều, đại phu lại quá ít, không cần nói đến học đồ, ngay cả đại phu cũng tự mình đi bốc thuốc, hiệu suất kiểu này quá kém, ngay cả người sơ chế dược lại không đủ dùng, Chung Ly Tình Nhi nhíu chặt mày,“Kê Nghi, tỉm xem Lãnh Tiếu ở đâu, đưa hắn đến gặp ta.”

“Dạ.”

Lãnh Tiếu luôn ở bên ngoài doanh trại, tùy thời chờ công chúa gọi, Kê Nghi truyền lời đến, hắn lập tức đi vào gặp Chung Ly Tình Nhi,“Công chúa, ngài tìm ta.”

“Ân, ngươi đến phủ Lĩnh Chủ một chuyến, bảo thành chủ phái người đến đây phụ sơ chế dược, dược sa oa còn thiếu, bảo ông ta cho người tìm mua luôn.”

“Dạ.”

Xem ra, đã có phương thuốc hoàn chỉnh đi? Không biết công chúa có phái người báo về cung chưa.

Như đoán được nghi hoặc của hắn, Chung Ly Tình Nhi nói: “Ta đã cho người báo về cung, tốc độ nhanh hơn các ngươi nhiều, trước ngươi giúp ta làm những việc này đi.”

“Dạ.”

Tiết Thành Nhân là người mẫn cảm, nghe yêu cầu của Cửu công chúa cũng đoán được là có phương thuốc hoàn chỉnh rồi, lập tức phái rất nhiều người đến hỗ trợ, dược sa oa cũng đưa tới, tối hôm nay doanh trại náo nhiệt hẳn lên, khác xa buổi tối trước.

Bệnh tình đã kiểm soát ổn định, Chung Ly Tình Nhi rốt cuộc cũng buông lỏng, thân thể mềm nhũn cả ra, nhất định phải nằm xuống, nhưng tình hình trước mắt, nàng không thể rời đi được, nếu còn chậm theo chút nào nữa, sẽ mất thêm mấy mạng người.

Cũng may,người bệnh bên kia cử động được liền tự sơ chế dược, giảm đi rất nhiều gánh nặng, trước hừng đông, mỗi bệnh nhân đều có thuốc để uống, hô hấp dần ổn định lại.

Che miệng ngáp, Chung Ly Tình Nhi nói: “Thay phiên nghỉ ngơi đi, ta chống đỡ không nổi nữa, Hoàng Viện Thủ, nơi này ông lớn tuổi nhất, đừng có cố sức quá.”

“Ta biết rồi, công chúa cũng về nghỉ ngơi đi, ta an bài xong đã, người bệnh ở đây không thể không có đại phu trông coi được.”

Cửu công chúa có thể làm đến mức này, đã làm bọn họ nhìn nàng với một cái nhìn khác, nghe Giang Xuân kể, nếu không có Cửu công chúa đột nhiên lấy ra thứ dược liệu quý gì đó, thì bên kia người chết hơn một nửa rồi.

Chung Ly Tình Nhi gật đầu, nhìn Hiên Viên: “Hiên Viên, cõng ta về đi, ta không đi nổi nữa.”

Hiên Viên cười hiền lành, ngồi xổm xuống, đưa lưng về phía nàng,“Tiểu thư, lên đi.”

Chung Ly Tình Nhi miễn cưỡng nằm lên, tuy là yêu nhưng Hiên Viên mang đến cho nàng một cảm giác trưởng bối ôn hòa, bao dung, bât giác nàng nỉ non làm nũng.

Đường về nhà không xa, Hiên Viên đi chậm rãi, bình bình như thế, như thế để vị tiểu thư đang mệt mỏi trên lưng cảm thấy thoải mái, về đến nhà, nghe tiếng thở đều đều ông cũng đoán được nàng đã ngủ, Vô Diễm cẩn thận ôm nàng đặt lên giường, Thanh Liễu bưng nước ấm vào, hai người cẩn thận thay quần áo,rửa mặt chải đầu cho nàng, rồi khinh thủ khinh cước ra ngoài.

Suốt cả quá trình, Chung Ly Tình Nhi hoàn toàn không tỉnh lại, là tín nhiệm, hay là mệt mỏi quá.

Ở một không gian khác, nam nhân một tay bưng chén rượu, một tay nghịch tóc nữ nhân, cười ha ha, Tịch Tình Nhi sao? Thú vị đây! Trước kia chịu qua huấn luyện tàn khốc, giờ đổi một thân xác khác,cư niên còn bản tính thiện lương? Chậc, nếu đổi lại là hắn, không khiến cho thiên hạ đại loạn thì phải xin lỗi bản thân rồi.

Nhưng mà cũng thú vị lắm! Đột niên trong đầu xuất hiện ý đùa, ừm, đợi chơi vui vẻ bên này xong phải đến chỗ Tiểu Đinh Đông chơi mới được, mà cũng nhiều năm không gặp nó rồi.

Ở trong không gian, Tiểu Ngọc đang ngủ đột nhiên lạnh run người tỉnh dậy, lập tức ngồi dậy, quan sát xung quanh, kỳ quái, chủ nhân không có tới mà, còn tưởng ngài tới, hù chết nó rồi.

Bỏ qua chuyện này, Chung Ly Tình Nhi ngủ chừng một ngày một đêm, đến buổi sáng ngày hôm sau nàng mới tỉnh lại, cảm thấy thoải mái mở mắt ra, hôm nay khí trời thật tốt!

“Tiểu thư, ngài tỉnh.”

Vô Diễm bưng nước tiến vào, Chung Ly Tình Nhi cười: “Vô Diễm, cô hạ gì trên người ta vậy,sao mỗi lần ta vừa mới tỉnh dậy là cô biết mà vào thế.”

Vô Diễm cười khẽ, đỡ nàng dậy,“Đây là chức trách của ta, ta chuẩn bị nước ấm rồi, ngài đi tắm đi, mấy ngày rồi mà không tắm rửa.”

“Ân, đúng là có chút không thoải mái, đang ngủ nên không có gì cảm giác, tỉnh dậy đã không chịu nổi rồi, ai, Vô Diễm, ta ngủ bao lâu vậy?”

Mặt trời đã lên, hẳn hai mươi mấy giờ.

“Mười hai canh giờ, ngài ngủ sâu thật đấy, tiểu thư, nên suy nghĩ cho sức khỏe của mình, sau này đừng có vậy nữa, không tốt cho thân thể đâu.”

“Rồi, rồi, rồi, ta đã biết, Vô Diễm, cô càng ngày càng dong dài nha.”

A, thật thoải mái, buổi sáng tắm đúng là thoải mái vô cùng.

Vô Diễm cũng không nói, nhìn khuôn mặt thỏa mãn của tiểu thư chỉ cười khẽ, bắt đầu giúp nàng gội đầu, tiểu thư, thật sự đúng là người dễ thỏa mãn mà.

Một thân nhẹ nhàng khoan khoái đi vào chính sảnh, những người khác đều có mặt, bởi vì bệnh dịch đã khống chế tốt, trên mặt Thái y đều mang ý cười, Hoàng Thái y vuốt râu bạc trắng của mình, đứng dậy nói: “Công chúa ngủ ngon chứ.”

Chung Ly Tình Nhi ngồi vào ghế chủ vị, nhìn một bàn đồ ăn, tay muốn muốn rục rịch, có chút đói bụng nha!

“Ân, ngủ ngon lắm, đều ngồi xuống cùng ăn đi, ta đói bụng.”

Mấy ngày nay, mọi người đã quen kiểu nói chuyện không câu nệ lễ tiết của Cửu công chúa, đều theo ý nàng ngồi xuống dùng bữa sáng, lại nói , bữa sáng này ai làm vậy, không hề thua kém đại trù trong cung.

Xong bữa sáng, Chung Ly Tình Nhi theo thói quen hỏi: “Thân thể mọi người có vấn đề gì không,loại bệnh này truyền nhiễm không dễ phát hiện đâu”

“Công chúa yên tâm, bọn ta đều rất để ý, mỗi ngày đều uống thuốc ngài chuẩn bị, cũng kiểm tra cho nhau, cả học đồ và dược đồng cũng kiểm tra hằng ngày, ngài yên tâm, không có vấn đề.”

“Vậy thì tốt, đừng để bệnh nhân chưa hết bệnh mà mình đã ngã xuống.”

Nhớ năm đó, vì bệnh SARS mà biết bao nhiêu bác sĩ, y tá đã chết, tuy rằng họ anh dũng cứu người, nhưng mệnh không còn thì vinh dự cái quỷ gì nữa?

Chúng Thái y rũ mắt, nếu không có Cửu công chúa chuẩn bị đầy đủ, bọn họ có thể bị lây bệnh mất rồi, đến lúc đó chết bao nhiêu đây.

“Hoàng Viện Thủ, bệnh tình đã khống chế tới đâu”

“Bẩm công chúa, đã hòn toàn khống chế được hết, người bệnh nặng đã chuyển biến tốt, người bệnh nhẹ chỉ cân uống mấy lần thuốc là khỏi hẳn.”

Chung Ly Tình Nhi yên lòng, trên mặt đầy ý cười,“Cuối cùng là có thể thở phào nhẹ nhõm, phụ thân hẳn sẽ đưa hoàng lệnh đến, các ngươi nghỉ ngơi dưỡng sức đi, chờ phụ thân ra lệnh, xem hồi cung hay đến các châu khác giúp đỡ, tuy nói Thanh Châu có tình hình bệnh dịch nghiêm trọng nhất, nhưng những nơi khác cũng không nhẹ hơn đâu. Có điều, chỉ cần có phương thuốc này, mọi chuyện có thể giải quyết tốt.”

“Đúng, lão già này cũng muốn nghỉ ngơi cho thật tốt, trước khi hoàng lệnh đến, ta sẽ an bài cho người thay phiên đến doanh trại kiểm tra, có ngoài ý muốn gì cũng có thể biết ngay.”

“Mấy chuyện này ta không quản nữa, ta chỉ ở đây vài ngày nữa thôi,có chuyện gì đều có thể tìm ta, sau khi hoàng lệnh đến ta sẽ rời đi.”

“Dạ, vi thần đã biết.”

Chuyện vướng bận trong lòng cũng đã được giải quyết, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy thoải mái vô cùng, bước về phòng mình, vốn muốn tìm cách kéo dài mạng sống, thì chuyện khó tìm ra phương thuốc đúng đã xong, giờ mọi thứ đều tốt đẹp trở lại rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.