Edit: Cửu Trùng Cát
Cố Ninh trở về trường học huấn luyện, kinh ngạc nhìn số điện thoại mà vị giám khảo lúc nãy đã đưa cho cô, có chút chưa kịp hồi thần như cũ.
Vương Kiều đến gần, đẩy đẩy người Cố Ninh:
– “Sao bạn còn đứng đây sững sờ a, hôm nay mình nghe mấy người thi chung trường với bạn kể lại, bạn múa rất đẹp a, bạn như vậy, không phải đoạt đi bát cơm của học sinh múa bọn mình rồi sao?”
Cố Ninh lấy lại tinh thần, cười cười:
– “Làm sao có thể so với các bạn chứ, bài múa đó là do giáo viên múa biên đạo riêng cho mình, tương đối… gặp may. Vận khí của mình tốt mà thôi.”
Thật sự chỉ là vận khí tốt, nếu như so với các học sinh được đào tạo nghệ thuật chuyên nghiệp, thì còn không biết cách xa mấy cây số ấy chứ! Nếu nói là tình cảm phong phú, cô là người đã sống qua 2 kiếp, tự nhiên suy nghĩ phải nhiều hơn so với các bạn học cùng trang lứa!
Vương Kiều nhìn Cố Ninh nói:
– “Vậy mình muốn chúc mừng bạn, bạn nắm chắc đậu vào trường này rồi, Cố Ninh, thành tích văn hóa của bạn lại tốt như vậy, nhất định sẽ trúng tuyển. Thật tốt.”
Khi nói chuyện, không có gì là không để lộ ra một chút hâm mộ.
Cố Ninh cười cười, đáp:
– “Bạn cũng cố gắng nhiều vào nhé, yêu cầu của cuộc thi văn hóa đều tương đối thấp, trước kỳ thi tốt nghiệp trung học vào tháng 3 bạn cần phải cố gắng một chút, cũng không có vấn đề gì lớn đâu.”
Vương Kiều sửng sốt:
– “Nhờ vào câu chúc lành của bạn, đến lúc đó mình sẽ đến tìm bạn để lấy kinh nghiệm, mình thật chán ghét đọc sách, cảm thấy khóa học văn hóa thật phiền chết người, cho nên không thể so với bạn a, thành tích thi văn hóa của bạn giỏi hơn so với bất kì ai, bất quá mình nhất định sẽ cố gắng, cám ơn bạn.”
Sau một năm trôi qua, Vương Kiều có lẽ là áy náy, hoặc là những nguyên nhân gì khác, dần dần thân cận với Cố Ninh hơn, ngươi tới ta đi, dần dần cũng quen thuộc với nhau, mối quan hệ giữa hai người trở thành có thể nói là trên mức bạn bè xã giao thông thường. Vương Kiều lại trò chuyện với Cố Ninh vài câu, rồi đi thẳng đến phòng múa luyện tập khả năng vũ đạo và bài biểu diễn múa của bản thân mình.
Có được sự ám chỉ của vị giáo viên kia, một tuần sau, Cố Ninh tùy tiện thi thêm vài cuộc thi ngắn của trường học, rồi mua vé máy bay, chuẩn bị trực tiếp trở về thành phố Z.
Trong sân bay người đến người đi như nước, Cố Ninh ở trên đường gặp phải kẹt xe, taxi bị tắc lại ở đường cao tốc hơn nửa tiếng, cho nên lúc đến sân bay, đối với cô mà nói, thời gian rất gấp gáp. Cố Ninh kéo theo hành lý tìm được chỗ gửi hành lý của chuyến bay, sau đó điền vào giấy tờ đăng ký, rồi vội vàng đi đến cổng an ninh.
Bởi vì chạy quá gấp, trên đường đi, Cố Ninh thiếu chút nữa đụng phải một người, may mắn người phía trước đúng lúc dừng bước, mới không đến mức phát sinh chuyện bị đụng vào. Đồ đạc của cô lại trượt tay rơi tán loạn trên đất, Cố Ninh vội vàng khom người nhặt visa và vé máy bay vừa bị cô đánh rơi, cũng không ngẩng đầu lên nhìn người nọ, vội vàng nói:
– “Thật sự xin lỗi, xin lỗi.”
– “Không sao.” Thái độ của người đàn ông này rất tốt, khom người giúp Cố Ninh nhặt đồ lên, sau đó đưa tới, bên trong còn có thẻ học sinh của Cố Ninh: “Thì ra em là học sinh a.”
– “Đúng vậy, cám ơn… cám ơn anh!” Cố Ninh tiếp nhận đồ vật, nói cám ơn, rồi vội vàng chạy về phía trước, nhưng không phải nhẹ nhàng mà chân thực không coi là ưu nhã, quả thực giống như đang chạy đi đánh nhau vậy.
Bạch Thần Dục nhìn thấy người biến mất, luôn cảm thấy hình như đã gặp cô gái này ở đâu rồi, trong đầu hắn thoáng hiện vài hình ảnh mơ hồ, bước nhanh tới, nhưng mà động tác của cô gái này quá nhanh, đã đi vào cửa an ninh rồi, ngay cả bóng dáng cũng đã biến mất.
Bạch Thần Dục thất thần 2 giây, lúc này mới quay đầu hỏi trợ lý:
– “Người vừa rồi nói chuyện với anh đó? Xảy ra chuyện gì?”
– “Hẳn là máy bay sắp cất cánh, vừa rồi cô gái nhỏ đó chắc bị trễ giờ, thiếu chút nữa đụng phải tôi, ngược lại rất lễ phép, luôn miệng giải thích.” Vị trợ lý hiển nhiên có ấn tượng rất tốt với đối phương.
– “Vừa rồi tôi nhìn thấy anh giúp cô ấy nhặt đồ.”
– “Ừ, giấy tờ của cô bé bị rơi.”
Ánh mắt Bạch Thần Dục trở nên u ám:
– “Vậy anh có nhìn thấy cô ấy… tên của cô ấy trong giấy tờ không?”
Trợ lý của Bạch Thần Dục sửng sốt, hiện tại phạm trù câu hỏi của ông chủ nhà mình, rõ ràng đã vượt ra giới hạn bình thường, thân là một trợ lý chuyên nghiệp, anh áp chế tò mò trong lòng, không dao động không sợ hãi nói:
– “À, trùng hợp thấy được, vị tiểu thư kia họ Cố, nếu tôi không có nhìn lầm, tên của cô ấy hẳn là Cố Ninh.”
Bởi vì thái độ khác lạ của ông chủ mình, xưng hô đã từ cô bé biến thành tiểu thư, mang ý nghĩa kính trọng.
Khi Bạch Thần Dục nghe được 2 chữ “Cố Ninh”, đột nhiên tim hắn đập thình thịch, rõ ràng là lần đầu tiên nghe thấy, vì sao… lại có cảm thấy rất quen thuộc. Phảng phất vừa mở miệng, hai chữ này có thể trực tiếp thốt ra, giống như hắn đã kêu nó vô số lần rồi. Hơn nữa mỗi lần nhìn thấy cô gái ấy, hắn luôn cảm thấy đối phương có cái gì đó không đúng lắm, đó là một loại trực giác, mà loại trực giác này từng giúp hắn giành được thắng lợi trên thương trường vô số lần, rất ít khi có sai lầm.
Lý trí nói cho hắn biết. Hai người chỉ là người xa lạ, nhưng về mặt tình cảm thì lại… Không ngừng phủ nhận đi lý trí. Nếu chỉ là người xa lạ, sao lại có thứ cảm xúc mạc danh kỳ diệu thế này, chuyện gì xảy ra với hắn vậy? Mà cô gái đó, không chỉ một mà đến 2 – 3 lần xuất hiện ở trước mặt hắn, chẳng lẽ là có âm mưu? Bạch Thần Dục ở trong lòng âm thầm suy tư, đến cùng là cô ta đang mưu tính cái gì? Nếu như có ý định tiếp cận hắn, vì sao mỗi lần đều không nói lời nào, trong ánh mắt còn có mâu thuẫn…(Cát: Tra nam đang tự kỷ… xin mọi người thông cảm. >.<)
Bạch Thần Dục nhất thời rung động, hắn áp chế cảm xúc kỳ lạ nơi đáy lòng, nói với vị trợ lý bên cạnh:
– “Tìm người giúp tôi điều tra cô gái này một chút, càng chi tiết càng tốt.”
Thứ xúc cảm kỳ lạ trong lòng Bạch Thần Dục khiến hắn cảm thấy khó chịu, hắn không thích loại cảm giác bị nắm trong tay thế này.
May mắn đuổi kịp trước khi máy bay cất cánh, Cố Ninh nhẹ nhàng thở ra, đương nhiên, lúc này, cô hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra sau khi cô rời đi.
Cố Ninh trở về thành phố Z, nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau liền đến trường học trình diện, hiện tại tất cả chương trình học đều đã kết thúc, đang vào giai đoạn ôn tập cuối cùng, mỗi ngày bài thi mẫu đều là phát xuống nhiều không đếm được. Nếu như xin phép nghỉ một ngày, ngày hôm sau bài thi có thể lấp cả bàn học, Cố Ninh đã vắng mặt một học kỳ, không ngoài dự kiến, toàn bộ bàn học chất đầy bài thi. Mỗi ngày Cố Ninh đều cùng Trương Giai Giai lên lớp và tan học, đem tất cả tâm tư đều đặt trên phương diện học tập.
Trường học cứ ba ngày là tổ chức một cuộc thi nhỏ, hai tuần lại tổ chức một cuộc thi lớn, thành tích của Cố Ninh vẫn giữ vững đứng đầu trong top 10, ngược lại cô không lo lắng nhiều lắm.
Trường học phát xuống danh sách đề cử đi học, thân là lớp chuyên trọng điểm của trường, ngược lại có không ít học sinh được cử đi học, trong đó bao gồm người bạn ngồi cùng bàn với Cố Ninh – Lý Khải, bởi vì học kỳ trước hắn đạt giải nhất cuộc thi vật lý toàn quốc, thành tích tổng hợp rất tốt, trực tiếp được tuyển vào trường Đại học đứng đầu cả nước, trong nhất thời việc này oanh động đến toàn trường.
Ngoại trừ việc được đề cử đi học, còn có một bộ phận nhỏ học sinh chuẩn bị ra nước ngoài du học, muốn học đại học ở nước ngoài. Xuất ngoại du học là một chuyện vô cùng tốt, nếu điều kiện trong nhà cho phép. Hiện tại xuất ngoại du học, không giống như sau mười mấy năm nữa thưa thớt bình thường như vậy, mà được đề cao ủng hộ rất nhiều.
Trong trường học tiến hành khí thế ôn tập hừng hực như lửa, còn đầu bên kia, sau khi Thẩm Lan thấy Cố Ninh đã trở về, công việc làm ăn trên tay cũng giảm bớt, chuyên tâm chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của Cố Ninh.
Không đến ba tháng nữa thì bắt đầu thi tốt nghiệp trung học, đây là thời điểm mấu chốt nhất, tuy rằng phương diện học tập của Cố Ninh vẫn khiến bà an tâm. Nhưng mà Thẩm Lan vẫn hết sức coi trọng lần thi này, cũng giống như đại đa số cha mẹ trên đời, bà muốn dành cho ái nữ nhà mình hoàn cảnh học tập tốt nhất.
Thời gian một ngày rồi một ngày trôi qua, trên mặt hồ bình tĩnh là dòng nước xiết gợn sóng, mỗi sáng trong lớp học đều là mùi sách vở, bài thi xen lẫn với hương vị của điểm tâm sáng, mỗi ngày đều giống như một trận chiến đấu. Mỗi người đều trầm mình trong biển đề thi, vì tiền đồ của mình mà không thể buông tay đánh cược.
Cố Ninh cũng thuộc về một trong nhóm học sinh dự thi chuyên nghiệp xong trở về trường học sớm nhất, một tháng sau, các cuộc thi lớn nhỏ trong trường học cũng chấm dứt, các học sinh dự thi chuyên nghiệp của trung học Thanh Phong mới liên tiếp trở lại trường học. Thẳng đến khi nhóm học sinh thi chuyên nghiệp cuối cùng trở về, Từ Thiến Thiến vẫn không xuất hiện.
Chuyện giữa Cố Ninh và Từ Thiến Thiến, mấy tháng gần đây ở trường học truyền tai nhau vô cùng ồn ào huyên náo, đặc biệt là phần sau, lúc Cố Ninh lật ngược tình thế, làm cho người ta thập phần chặc lưỡi, quả thực có thể so với phim truyền hình cẩu huyết chiếu trên TV lúc tám giờ.
Cũng không phải do các học sinh không thích nghe tin đồn, người trong trường ai ai cũng yêu thích bát quái, luôn háo hức chờ đợi biết được tin tức mới nhất, bọn họ nói cho Cố Ninh biết, mẹ Từ Thiến Thiến hôm kia đã đến trường học xin phép cho Từ Thiến Thiến nghỉ dài hạn, nói rằng mấy tháng này để Từ Thiến Thiến ở nhà tự mình ôn tập, ngược lại vẫn sẽ theo lẽ thường mà tham gia thi đại học, bất quá là lấy thân phận thí sinh thi văn hóa chứ không thi nghệ thuật nữa. Từ Thiến Thiến cũng không tham gia bất kỳ một khóa đào tạo nghệ thuật chuyên nghiệp nào nữa, cũng không tham gia bất kỳ một cuộc thi nghệ thuật của trường nào. Dựa vào thành tích văn hóa của ả, không có khả năng trong thời gian ngắn thi vào được một khóa đào tạo chính quy nào trên diện rộng. Thái độ của cha mẹ Từ Thiến Thiến như vậy, chẳng những khiến Từ Thiến Thiến bỏ qua cuộc thi chuyên nghiệp, cũng đã bỏ qua phân nửa cơ hội thi vào đại học. Bất quá cũng không oán được người khác, cha mẹ của Từ Thiến Thiến đều chỉ có kiến thức của người học phổ thông, Từ Thiến Thiến ở Bắc Kinh tác oai tác oái, làm cho hình tượng đứa con gái nhu thuận hiểu chuyện trong lòng bọn họ mất sạch, bạn làm ăn của hai vợ chồng họ cũng có con học tại Trung học Thanh Phong. Chuyện này ở trung học Thanh Phong ồn ào huyên náo suốt một thời gian, không biết làm sao lại truyền đến tai bạn làm ăn của vợ chồng họ. Nói thật, bị bạn bè nghị luận sau lưng làm cho bọn họ vô cùng mất mặt.
Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì ngoại trừ việc ăn cắp. Những việc xấu khác của Từ Thiến Thiến cũng bị bóc trần, buổi tối mỗi ngày đều đến bar vui chơi, có quan hệ mập mờ với giáo viên nam đã có gia đình ở trường huấn luyện. Mấy chuyện thế này, cũng đủ để cho người ta lên án, hủy đi thanh danh trong sạch của một thiếu nữ còn trong lứa tuổi xuân xanh.
Cha Từ mẹ Từ nghe xong, đương nhiên cũng rất giận dữ, so với các gia đình khá giả, điều kiện nhà bọn họ cũng không thể tính là quá tốt, vì để cho con gái mình đi học múa, hay là đến Bắc Kinh tham gia khóa học huấn luyện, kỳ thật bọn họ đã phi thường cố hết sức. Bọn họ không ngờ, khổ tâm mà bọn họ phải trả giá, lại đổi lấy kết quả như thế, quả thật đem ra so sánh thì không phải chênh lệch bình thường, bọn họ càng thêm đau lòng, con gái mình ngày xưa nhu thuận ngoan hiền, nay đã thay đổi hoàn toàn thành một người khác. Vì không muốn tiếp tục xảy ra sai lầm nữa, bọn họ không để cho Từ Thiến Thiến đến Bắc Kinh, kêu Từ Thiến Thiến ở nhà hảo hảo tự mình cảnh tỉnh, về phần học tập, cùng lắm thì học lại thêm một năm nữa.
Người khác ở trước mặt mình đàm luận về chuyện của Từ Thiến Thiến, Cố Ninh chỉ cười cười bỏ qua, cũng không nhiều có nói nhiều. Còn có một việc, trước kia Cố Ninh cảm thấy người bạn ngồi cùng bàn với mình rất khó ở chung, là một “Quái ca”, cô không ngờ đối phương lại giúp cô nói chuyện, tuy rằng việc giúp cô biện giải, đều là dùng phong cách lãnh đạm xa cách, nhưng nói thật, Cố Ninh luôn cảm thấy thụ sủng nhược kinh… Từ đó về sau, hai người ngược lại thường ngẫu nhiên đối thoại vài câu.
Ngày tháng vô tình trôi qua, nháy mắt đã tới tháng 6, trước kỳ thi một tuần, trường học cho nghỉ, để cho toàn bộ học sinh trở về nhà hảo hảo nghỉ ngơi, chuẩn bị nghênh đón cuộc thi lớn sắp tới. Vì dọn dẹp trường thi, năm nhất năm hai cũng có ba ngày nghỉ phép, Trương Giai Giai vừa vặn có thể cùng với Cố Ninh ở nhà làm bài thi mẫu. Cố Ninh mô phỏng bài thi một lần, chú trọng đến những đề mục khó, tổng hợp lại tất cả các kiến thức của cấp 3, cho nên hai người cũng không lo lắng quá nhiều, Cố Ninh phát huy tinh thần thất thường, lui một vạn bước mà nói, yêu cầu của cuộc thi văn hóa này cũng không cao. Trời tháng 6, trong không khí đã có chút khô nóng, sau khi thi xong môn cuối cùng, lúc Cố Ninh ra khỏi trường thi thì nhẹ nhàng thở ra.
Kiếp sống trung học của cô vào giờ khắc này cuối cùng cũng kết thúc.