-Sáng sớm mẫn lạc chuẩn bị đến trường. do cô mới về nước nên muốn nghĩ ngơi, vì vậy 1 tuần sau ngày khai giảng cô mới đến trường. là do ba cô đã xin phép thay cô. đúng là xã hội có tiền muốn sao thì vậy. cô thở dài đi ra cổng.
biệt thự H:
- cô, lên xe- tiếng DP vọng theo bóng AB đang đi lủi hủi phía trước
AB ngẩng đầu lên , thấy cậu chủ đang trong xe ngạc nhiên đáp: cậu chủ , không cần , tôi đi xe buýt là được rồi.
- lên nhanh- DP không kiên nhẫn nói
AB đắn đo nhưng vẫn sợ hãi theo quán tính bước lên xe. chiếc xe hơi đời mới nhất lao vút thẳng trên đường về phía trước.
trong xe không khí có chút nặng nề
- thiếu gia, anh có chuyện không vui sao- nhìn sắc mặt không được tốt của dịch phong AB hỏi
thấy DP vẫn im lặng không trả lời cô im lặng không nói nữa.
đi một lúc mới phát hiện đây không phải đường đến trường , AB đang định lên tiêng hỏi thì dịch phong đã dừng xe trước cổng biệt thự nhà mẫn lạc. sau đó thấy cô ung dung bước tới mở cửa xe. ngồi vào trong. DP tiếp tuc lái xe đi trong im lặng, không khí có chút bối rối.
lạc mẫn nhìn 2 người trong xe với ánh mắt nghiên cứu, gì đây đưa ng hầu đi học , hj muốn giằng mặt cô hay sao, cô thật không liên quan nha, ngàn lần cô không muốn là người thứ 3. tai cha mẹ anh ta cứ bắt để anh ta đưa cô đi học thôi. cô cũng không làm gì được
thật ra ngay từ đầu cô đã biết BA và DP học chung trường với cô trong nguyên tác mà cô biết mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây khi 3 ng học chung trường. Đó là những ngày AB bị thù ghét ,bị cô hành hạ đến chết đi sống lại. bây h không có cô làm chuyện ác thì cũng còn một đống nữ phụ khác , xem ra cô bé này không được bình yên rồi, nhưng cô lo làm gì , đúng là nam chính ng ta còn sống sờ sờ đây.
-lạc tiểu thư chị cũng đi học ở thánh anh sao- thấy ánh mắt kỳ lạ của Ml nhìn mình, AB lên tiếng phá tan bầu không khí lạ lùng này.
- hi, đúng chị học lên tiến sĩ- cô đáp mang đầy ý cười
- dạ, thì ra là vậy- AB đáp như hiểu được vấn đề
- e, cũng đi học sao ?- ML giả vờ hỏi AB
- E, Là thiếu gia tài trợ cho em đi học- cô lúng túng trả lời , trong lòng trùng xuống.
- hj, vậy à , từ nay xem như chúng ta là sinh viên một trường rồi, đúng là chuyện vui- ML đáp
DP thoáng liếc ML sau đó lặng lẽ quan sát thái độ của AB.
ML thu hết mọi chuyện vào tầm mắt mình, sợ người yêu tổn thương sao, cô cười khảy, khi cô ấy tình nguyện bước vào thế giới của anh , đây là những thứ tất yếu cô ấy phải trải qua, cái gì cũng có cái giá của nó. cùng lắm cô là người ngoài không rảnh liên quan.
chiếc xe dừng lại trong bãi đỗ xe của trường, họ vừa bước xuống xe, đã thấy 2 người con trai anh tuấn bất phàm , vẫy chào.
- ây , DP sao hôm nay lại chở phụ nữ đi học , trời sắp sập sao-nhật anh bạn thân của dịch phong theo phong cách trêu hoa ghẹo nguyệt , đùa với DP
quay qua nhìn mẫn lạc ánh mắt cậu ta sáng lên lộ ra vẻ ngạc nhiên, thật đẹp, giống nữ thần vậy làm cậu điên đảo vậy. nhật anh đưa tay về phía ML cười quyến rủ nói: chào em , anh tên nhật anh, bạn thân của DP , có thể làm quen với em không?
LM nhìn cậu ta bằng ánh mắt xem thường,không có chút động tĩnh nào, đúng là hái hoa tặc không biết đã làm bao nhiêu con gái nhà lành ngã vào lòng anh ta đây,.
- nhật anh , đừng đùa, cô là trần tiểu thư , rất vui được biết cô. tôi tên dương tuấn kiệt - tuấn kiệt soái ca theo kiểu ấp áp , ngọt ngào làm thiếu nữ thổn thức nha.
- hj, chào anh tôi là trần mẫn lạc, hân hạnh - cô vui vẻ đáp thân thiện, đây là mẫu người đàn ông cô yêu thích nha, rất lịch sự nhã nhặn. mà đáng chú ý đây là nam phụ của AB nha.
- tiểu thư trần thị , vậy chẳng phải là vợ của DP sao- nhật anh lộn xộn nói.
- xin lỗi , chúng tôi đúng có hôn ước nhưng chưa kết hôn, mong anh đừng phát ngôn bừa bải- cô lạnh lùng nhìn nhật anh nói
- cô quay sang DP nói tiếp bằng giọng khách sáo: , cảm ơn Cố thiếu gia, đã đưa tôi đến trường , tôi xin phép vào lớp trước, hẹn gặp lại.- ML xoay người rời đi.
Mọi người nhìn theo bóng lưng mẫn lạc có chút bất ngờ.
- cô ta, đang chửi mình sao- nhật anh quay qua dịch phong bất bình lên tiếng
DP im lặng.
- cô bé này là ai?- anh chỉ vào AB nói
AB bị bỏ quên nảy h đột nhiên thấy nhật anh hỏi đến mình nhất thời bối rối, không biết phải trả lời thế nào, cô đang chìm trong suy nghĩ lạc tiểu thư là vợ của cậu chủ, cô bỗng thấy đau lòng, không nói nên lời.
- người hầu riêng của mình- DP đáp nhật anh
- cô vào học đi-DP chỉ vào AB nói.
-DẠ , thiếu gia- cô rời đi lặng lẽ.
- còn chuyện gì không, vào lớp thôi- thấy ánh mắt tò mò của nhật anh DP Lạnh lùng cảnh cáo.
3 người con trai ưu tú sải bước đi, nhật phong rất bức bối nhưng phải im lặng, tuấn kiệt suy nghĩ gì đây đưa người hầu và hô thê đi học chung, thật lạ. cô bé người hầu nhìn rất đáng yêu , thú vị, còn vị trần tiểu thư kia không biết cô ta đang nghĩ gì. tuấn kiệt suy đoán trong lòng. không khỏi có cảm muốn gặp ML một lần nữa.