Cuộc sống trêu trọc chó mèo của Nhị Nữu

Chương 18: Chương 18: Tứ Thánh Thú




“ Hô ~ Vừa rồi thật sự làm ta sợ muốn chết. Ta còn tưởng ngươi nhất định phải chết a!” Tiểu Chu Tước vỗ nhẹ bộ ngực, quay đầu nói với ta.

“Chính mình cũng bị hù chết, ha ha. Nhưng thật kỳ quái nha, tai sao ta ngay cả chữ cũng không biết, làm sao mà đọc được chữ viết trên thánh bia?” Nhớ lại sư phụ vừa rồi gọi ta qua nói chuyện riêng, ta lại bắt đầu khổ não.

Sư phụ nói, vào…đêm trăng tròn tháng này sẽ cử hành nghi thức nhậm chức Thánh Nữ. Đầu tiên, hắn sẽ cùng Chu Tước, Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ ở đó ngày đêm bày trận, lợi dụng lượng nguyệt quang để thông cửa cấm địa. Ta phải một mình tiến vào cấm địa lấy ra hai thứ giống như lệnh bài của Linh Sơn Thánh Nữ và Thánh vật của Linh Sơn. Chỉ có Thánh Nữ mới có thể khởi động thánh vật để làm lễ tế thiên. Ta hỏi sư phụ nó hình dạng như thế nào-, sư phụ nói, chờ ta đi vào sẽ biết.

Mà nguyên nhân chính khiến ta khổ não chính là, sư phụ nói, chờ sau khi ta lấy ra lệnh bài cùng thánh vật, sẽ cầm thánh vật lên tế đàn làm một nghi thức tế thiên nhậm chức tân tiền nhiệm Linh Sơn Thánh Nữ, lại tuyên cáo, Linh Sơn Thánh Nữ đời thứ hai xuất hiện. Vấn đề là, thánh vật dùng như thế nào? Tế thiên như thế nào? Ta hoàn toàn không biết, ta hỏi sư phụ, hắn chỉ nói, làm như lúc ta khởi động thánh vật, trên trời sẽ giáng kỳ quan…

Nói cách khác, nếu như ta không dùng được thánh vật…Sẽ không thể được cả Linh Sơn tin phục -!

“A…” Ta cất giọng hét to, “Cái gì mà trời giáng kỳ quan? Phiền chết ta! Sớm biết thế, ta có chết cũng sẽ không nói ta biết chữ trên thánh bia a!”

Tiểu Chu Tước nhìn ta nghĩ nghĩ một hồi rồi nói: “Nhị Nữu đừng lo lắng. Cùng lắm thì ta hóa lại nguyên hình, mang ngươi bay trên Linh Sơn vài vòng. Đúng, còn gọi cả Bạch Hổ ca ca, Thanh Long ca ca, Huyền Vũ tỷ tỷ theo cùng! Ta không tin không làm cho chúng bang đồ tin phục…!” Tiểu Chu Tước càng nghĩ càng đắc ý.

“Ta sẽ không cùng con chim nhỏ ngươi làm mấy chuyện nhàm chán như vậy! Nếu nàng không khởi động được thánh vật, ta cũng không tin phục-” ta theo âm thanh quay đầu lại nhìn, liền thấy một nữ tử toàn thân áo tím, mặt mũi sáng tỏ như ánh trăng, vóc người thon dài in dưới ánh trăng khi ẩn khi hiện tựa thiên tiên, đang ôm mu bàn tay ngồi tựa trên cây, lạnh lùng nhìn ta.

“Huyền Vũ tỷ tỷ.” Tiểu Chu Tước bũi môi, không cam lòng chào hỏi.

Cũng …như Tiểu Chu Tước nói, rất đẹp!

“Ngươi chính là người đệ tử sư phụ mới thu nhận?” Huyền Vũ quét mắt nhìn ta từ trên xuống dưới.

“Vâng, Tứ sư tỷ…(là nên gọi như vậy mà)” Huyền Vũ không giống Tiểu Chu Tước, làm cho người ta cảm thấy mười phần lạnh như băng, ta một mực cung kính trả lời.

“Ta mặc kệ ngươi có phải hay không đọc được văn tự trên thánh bia, có thể chân chính chứng minh ngươi là Linh Sơn Thánh Nữ, chỉ có thể là trong nghi thức tế thiên. Chu Tước còn nhỏ không hiểu chuyện, nhưng ngươi nếu cho rằng chúng ta tứ thánh thú cũng dễ dàng bị ngươi lợi dụng như vậy chính là mười phần sai rồi. Còn nữa, ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng theo chủ ý của Chu Tước.” Nói xong liền xoay người đi

“Huyền Vũ tỷ tỷ! !” Tiểu Chu Tước bất mãn kêu lên.

“Ha ha, Huyền Vũ hắn tính tình vậy đó nhưng mạnh miệng mềm lòng, ngươi đừng để ý.” Lại có một giọng nói dễ nghe trần ngập từ tính từ phía sau ta truyền đến. Ta lại lần nữa quay đầu. Một nam tử tuấn mỹ đầu tóc rối bù, mặc thanh y đang đứng sau lưng ta và Tiểu Chu Tước.

Này…Đây là…Phải là Thanh Long không, … Thật sự là cực kỳ tuấn mỹ…

“Chu Tước ngươi lại nghịch ngợm rồi, ngươi quên rồi ư, lúc tiểu sư muội nắm được thánh vật, chúng ta sẽ hiện nguyên hình đứng cách một bên mở ra thông đạo vào cấm địa-, Ngươi không lừa được các trưởng lão đâu-.” Thanh Long gật đầu chào ta, sau đó nói với Tiểu Chu Tước.

Tiểu Chu Tước quyết không cam lòng nói. “Thanh Long ca ca cũng không giúp ta, ta đi tìm Bạch Hổ ca ca. Đi!”

Bước đầu cũng không dễ dàng ~

Ta rốt cuộc cũng thấy được Bạch Hổ…

Lúc Tiểu Chu Tước cỡi một con cọp lông trắng như tuyết trở về, trong lòng ta lại bất giác kích động. Bởi vì Tiểu Chu Tước nói Bạch Hổ là giống đực tuấn mỹ nhất mà nàng đã từng gặp. Mặc dù ta biết Bạch Hổ cũng giống như Chu Tước, còn chưa trưởng thành. Mặc dù ta biết hắn là một con linh thú. Mặc dù ta biết như vậy là không đạo đức…

Nhưng là, ta vẫn rất vô sỉ – hưng phấn – chờ mong Tiểu Bạch Hổ biến thân.

Cho nên…Lúc Tiểu Bạch Hổ biến thân đi về phía ta. Ta … hoàn toàn kinh hãi!

Đây…Rõ ràng là một quái vật đầu cọp a…A…A…>O

Tiểu Chu Tước…khẩu vị của ngươi…cũng thật nặng a…

“Nhị Nữu, đây là Bạch Hổ ca ca. Ngươi yên tâm, Bạch Hổ ca ca nhất định sẽ giúp chúng ta-!” Tiểu Chu Tước hưng phấn nói với ta.

“Tiểu Chu Tước, ta cảm thấy Thanh Long nói rất đúng. Các trưởng lão biết sự tồn tại của các ngươi. Chúng ta làm như vậy thực là không lừa được bọn họ. Hơn nữa, coi như lừa được bọn họ, cũng không thể gạt được sư phụ-.” Ta nói với Tiểu Chu Tước.

Tiểu Chu Tước cúi đầu thiểu não, lập tức tỏa tang khí. Tiểu Bạch Hổ thấy thế vội vàng an ủi: “Ngươi đừng vội, cuối cùng ắt có biện pháp-, có gì cần ta hỗ trợ cứ việc nói.”

Ta thấy Tiểu Chu Tước buồn bã cũng không yên bèn an ủi nàng. “Tiểu Chu Tước, ngươi cũng đừng lo lắng. Hôm nay không phải là cả đại môn ta cũng mở được sao. Nói không chừng ta tìm được thánh vật cũng sẽ biết cách dùng như thế nào, không khó khăn như chúng ta tưởng tượng đâu ha.” Cứ hy vọng như thế đi…

Tiểu Chu Tước gật đầu, thấp giọng nói: “Ta chỉ muốn Nhị Nữu ở lại Linh Sơn thôi.”

“Đừng lo, ta làm cho ngươi món ngon ăn nha!” Ta cố gắng làm cho Tiểu Chu Tước vui vẻ trở lại.

“Được lắm! Được lắm! Ta muốn ăn cái kia…bánh hành trứng chiên. Ta muốn ăn thật nhiều, thật nhiều.” Vừa nghe nói đến có thể ăn-, Tiểu Chu Tước liền vui trở lại.

…Đúng là con nít a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.