“Tao đã báo danh cho chúng mày xuống làng rồi đấy, thì làm sao, mày có không muốn cũng không có tác dụng, hai ngày nữa là nhân viên công tác đến tìm chúng mày rồi, đến khi đó mày mang theo nông trang mà cút về quê, Điền Mật Mật thu dọn đồ đạc mang theo ít của hổi môn mà gả cho em trai tao đi.”
Điền Tranh Tranh vốn đã đang tức sắp nổ phổi rồi, lại nghe Lý Lai Nam nói như vậy, lại càng tức xì khói hơn, nhào lên định liều mạng với Lý Lai Nam, Lý Bảo Khố đứng bên cạnh đương nhiên phải giúp Lý Lai Nam rồi, xem ba dáng Điền Tranh Tranh thế này, chẳng tốn mấy sức lực đã đẩy được Điền Tranh Tranh ra, Điền Tranh Tranh bị đẩy ngã lại va phải góc bàn, máu chảy không ngừng, Lý Lai Nam và Lý Bảo Khố lúc này cũng sợ hãi rồi.
Nhưng hai người suy nghĩ, nếu chuyện này mà bị nhà họ Điền biết được là hỏng, không chỉ chuyện muốn làm rất khó thành công, mà còn phải mất cả chì lẫn chài.
Nghĩ xong vẫn thấy nên về nhà trốn đi, cho nên cũng không vội đưa đi bệnh viện, cứ để cho bị đập đầu ngốc luôn, cái gì cũng không biết là tốt nhất, nếu lỡ chết thật rồi thì nói là cô ta tự mình không cẩn thận ngã chết là xong chuyện rồi.
Cũng may mẹ Điền lúc đi làm cứ luôn cảm thấy trong lòng bất an, lại nhớ đến con gái lớn ở nhà không thoải mái, trở về nấu trà gừng đường đỏ cho cô uống, buổi trưa vừa tan làm là về nhà luôn.
Vừa về đến nhà đã thấy Điền Tranh Tranh ngã trên đất, vội vã gọi dì Lý hàng xóm đến giúp đỡ đưa Điền Tranh Tranh đi bệnh viện, con trai lớn của Dì Lý Lý Kiến Phong là quân nhân, vừa nghỉ về thăm nhà liền thấy Điền Tranh Tranh bị ngã nghiêm trọng như vậy thì liền báo tin cho ba Điền, anh cả Điền và anh hai Điền. Bố Điền, anh cả Điền, anh hai Điền nghe rất nghiêm trọng cũng mau chóng đến bệnh viện.
Cho nên lúc Điền Mật Mật vừa về đến cửa nhà, vừa đúng lúc gặp Lý Kiến Phong đang dắt xe đạp chuẩn bị đi bệnh viện xem tình hình thế nào, vội vàng gọi Điền Mật Mật lại:
“Mật Mật, em đừng về nhà nữa, chị em bị ngã đập đầu, đang trong bệnh viện đó, ba mẹ em với anh cả anh hai đều đang trong viện còn chưa về nữa, vừa hay anh cũng đang đến bệnh viện, anh chở em cùng đi đi.”
Điền Mật Mật vừa nghe thấy chị gái gặp chuyện không hay, cả nhà đều đi rồi, cũng không quan tâm gì nữa, vội vã để Lý Kiến Phong chở cô cùng đi bệnh viện.
Đến bệnh viện hỏi hộ sĩ đang trực ban, hai người họ trực tiếp chạy đến phòng bệnh của Điền Tranh Tranh, vết thương của Điền Tranh Tranh đã xử lý xong xuôi rồi, bác sĩ cũng đã kiểm tra rồi, nói là ngoài mất máu quá nhiều còn bị chấn động não nữa, lúc nào có thể tỉnh lại cũng khó có thể nói trước, ba Điền, mẹ Điền và anh cả anh hai Điền còn có dì Lý hàng xóm đều đang ở ở đó chăm sóc.