Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu

Chương 58: Chương 58




Đỗ vĩ minh chiều hôm đó bắt đầu ở trong doanh trướng xa nhất làm việc, người cảnh nguyên phái tới ở bên cạnh học tập. Đỗ vĩ minh trước hết kiên nhẫn dạy bọn họ làm thế nào. Mình chỉ có một bộ dụng cụ, phải bảo cảnh nguyên dựa theo mà làm thêm mấy bộ nữa. Hiệu suất của cảnh nguyên rất nhanh, dụng cụ cho mấy người kia rất nhanh làm xong.

Thợ rèn dựa theo bản thiết kế của đỗ vĩ minh làm ra một cái khuôn hình tròn, đương nhiên đây cũng là nhờ người gọi là ngô thành cảnh nguyên phái tới hỗ trợ. Ngô thành nghe nói là chuyên gia ở phương diện này.

lựu đạn trải qua hơn nửa tháng thực nghiệm đã có sơ hình cơ bản, nhưng đỗ vĩ minh bảo cảnh nguyên thử một chút, từ trên lưng ngựa ném đi, chỉ có gần một nửa lựu đạn có phản ứng, một nửa khác chỉ có tiếng nổ, vô dụng. Chỉ có thể vừa thực nghiệm, vừa cải tiến.

Bao thuốc nổ và đạn tròn đã làm ra được vài lô, một nhóm lính 50 người cũng cơ bản học xong cách sử dụng. Hỏa dược nỗ không chỉ đả thương người, quan trọng là người tát ma bình thường đều cưỡi ngựa, ngựa rất dễ chấn kinh. Nếu dùng hơn mười bao thuốc nổ, có lẽ đội ngũ 50 người kia cũng không có nhiều tác dụng, sau khi ngựa chấn kinh, người tát ma cũng sẽ bị sợ hãi.

Sau khi nhóm hỏa dược đầu tiên ra đời, đỗ vĩ minh bảo cảnh nguyên làm thí nghiệm, đương nhiên đối tượng thực nghiệm chính là trên người tát ma. Đỗ vĩ minh quan sát từ phía sau, bao thuốc nổ và đạn tròn rất có tính uy hiếp, sau khi ném mạnh bao thuốc nổ thì ít nhất có thể làm cho năm con ngựa chấn kinh. Đạn dược thì yêu cầu kỹ thuật bắn của binh lính, tổng thể mà nói trong thời gian một nén nhang có thể xử lý một cuộc tiến công quy mô nhỏ. Tốc độ kinh người, đối phương có hai ba mươi người bị thương, rất nhanh đều bỏ chạy, nổ chết có ba người, còn có hai mươi mấy con ngựa bị thương giữ lại.

Bên mình có sáu người bị thương nhẹ nhưng kết quả này đã là rất tốt, so với quá khứ là không thể tưởng tượng, bình thường đối phương bị thương bao nhiêu, mình ít nhất cũng thương vong đồng dạng.

Đỗ vĩ minh đối với kết quả này coi như vừa lòng, kỹ thuật nơi này chỉ có thế, nhiều nhất là lại cải tiến thêm chút nữa. Còn muốn đạt tới tiêu chuẩn hiện đại căn bản chỉ là ăn si nói mộng, có thể đạt đến một phần mười đã nên cười trộm.

Bởi vì có lần thí nghiệm này, lưu cảnh nguyên đối với hỏa dược cũng càng thêm đầu nhập tinh lực. Hiện tại đi theo đỗ vĩ minh đã từ năm người biến thành mười người, nhưng đỗ vĩ minh không còn tự tay dạy. Hăn chỉ dạy năm người ban đầu,còn lại thì để năm người kia đi dạy. Mình chỉ có thể làm được như vậy, không thể ai ai cũng tường tận chỉ bảo.

Đội ngũ 50 người càng thêm tin tưởng và việc dùng hỏa dược, cảnh nguyên lại phái 200 người đến học, nhìn tính hình còn có thể thêm nữa.

Việc thực nghiệm lựu đạn tiếp tục, sau khi trải qua hơn một tháng thí nghiệm,

đỗ vĩ minh và ngô thành cuối cùng đem xác xuất thành công tăng đến sáu thành, đây đã là rất không dễ dàng. Đỗ vĩ minh bảo lưu cảnh nguyên phái 30 người đến học cách chôn địa lôi, này cũng là một kỹ thuật sống, không thể chôn sau, bằng không dẫm lên cũng không có phản ứng, chôn nông người ta liếc mắt một cái có thể nhìn thấy. Lại huấn luyện hơn mười ngày, nhóm binh lính đầu tiên cuối cùng đã học được. Đỗ vĩ minh cuối cùng cũng có thể nghỉ một hơi.

Từ khi đi vào biên quan, đỗ vĩ minh tựa như con quay mỗi ngày đều công tác như tăng ca. Mỗi ngày trời còn chưa sáng đã rời giường làm việc, trời tối vẫn khêu đèn thức khuya.

Bởi vì gần đây bùng nổ hai lần công đánh quy mô lớn, tổn thất hơn hai trăm binh lính. Đỗ vĩ minh nhìn thấy binh lính bị nâng về thì cảm thấy rất đau thương. Chiến tranh vốn chính là chuyện khủng bố nhất trên thế giới này, thượng vị giả luôn vì lợi ích của mình phát động chiến tranh, nhưng cuối cùng chịu khổ vì chiến tranh đều là dân chúng vô tội. Nếu hàng năm chinh chiến, sưu thuế sẽ càng ngày càng nặng.

Cảnh nguyên nói hoàng huynh hắn là một vị hoàng đế tốt. Đỗ vĩ minh hy vọng vị hoàng đế sẽ không vì chiến tranh mà tăng thêm gánh nặng cho dân chúng, cũng hy vọng binh lính thương vong có thể càng thấp càng tốt.

“cảnh nguyên, ngươi đang bận việc gì?”

“hoàng huynh gửi thư đến, nghe nói hỏa dược uy lực vô cùng, chuyên môn tới hỏi ta chuyện này.”

“cảnh nguyên, hy vọng ngươi đừng lạm dụng hỏa dược này.”

“yên tâm đi, lần trước ngươi không phải đã nói rồi sao, hiện tại quan trọng là làm sao cho binh lính mau học được các sử dụng. Ta chỉ muốn làm cho đội ngũ của chúng ta có sức chiến đấu, như vậy không cần sợ quốc gia khác đến xâm phạm chứ chúng ta cũng không muốn đi tấn công quốc gia khác. Nhưng nếu quốc gia khác đến xâm phạm, chúng ta cũng tuyệt không làm người nhu nhược.”

Đỗ vĩ minh gật gật đầu, khi cảnh nguyên nói vẻ mặt rất nghiêm túc, đỗ vĩ minh cũng có thể cảm nhận được cảm xúc trong giọng nói của hắn. Liên tục chiến đấu trong khoảng thời gian này chắc hắn cũng có chút chịu không nổi.

“cảnh nguyên, đừng lo lắng, nhưng ngươi nhớ kỹ phối phương hỏa dược nhất định không thể tiết lộ. Đừng nên sản xuất mấy thứ này quy mô lớn. Tạm thời trước hết để những người này học được là được, hy vọng lực uy hiếp của so hỏa dược với lực sát thương của nó càng mạnh hơn.”

Lực uy hiếp? Lực sát thương? Đây là cái gì, cảnh nguyên có chút không hiểu, đỗ vĩ minh lại giải thích một phen, cảnh nguyên cũng đồng ý gật đầu. Nói thật ai lại muốn mỗi ngày canh chừng đánh giặc, nếu có cơ hội mình đương nhiên càng mong muốn hai người cùng nhau ở trong thôn trồng trọt, nuôi gà, nhàn nhã như xưa. Thật hy vọng lập tức có thể tiếp tục cuộc sống như vậy.

Thời gian nhoáng một cái đã đến cuối thu, đỗ vĩ minh không ngờ mình sẽ ở biên quan lâu như vậy. Vốn chỉ mang theo quần áo mùa hè mỏng nhẹ chứ không chuẩn bị quần áo dầy dặn. May mà cảnh nguyên đúng lúc đưa tới, biên quan so với bình phúc trấn lạnh hơn nhiều, đỗ vĩ minh hiện tại đã phải mặc áo bông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.