Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 193: Chương 193




Hạ Băng Khuynh nhanh tay lẹ mắt ôm eo anh: “Mộ Nguyệt Sâm, Nguyệt Sâm, Sâm Sâm---”

“Anh tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt tuyệt đối đối k mua cho em, từ bỏ đi.” Mộ Nguyệt Sâm cao lạnh kiên định nói, anh hoàn toàn k thể tưởng tượng bản thân vào siêu thị, đưa tay lấy 1 bịch băng vệ sinh.

Như vậy y như kêu anh đi nắm bắt sấm.

“Chuyện này làm khó anh em biết, nhưng anh nhìn xem, bây h là 1h sáng, điện thoại chúng ta cũng tắt máy, em như vậy cũng k thể đứng dậy, cũng k thể bắt em ngồi suốt trên bồn cầu chứ, anh mua cho em đi, em sẽ ngồi trên tê chân rồi.” Hạ Băng Khuynh đáng thương nhìn anh.

Lòng Mộ Nguyệt Sâm rất bất lực: “Được rồi, anh sẽ nghĩ cách mua cho em.”

“Vậy anh nhanh chóng đi mua.” Hạ Băng Khuynh thả lỏng tay.

“K fai anh mua, kêu người mua cho em?”

“Ai, những người bạn của anh?” K biết s, nghe anh nói vậy, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh của Ôn Tử Tích.

“Em cảm thấy anh sẽ ngu ngốc đến nỗi đưa điểm yếu để họ cười vào mặt sao? Anh kêu Tùy Hàng.”

“Kêu thư ký Trác?” Hạ Băng Khuynh kinh ngạc.

“K sai!”

Thư ký Trác đánh thương, 1h sáng còn bị cấp trên k có nhân tính kéo dậy, còn kêu anh đi mua băng vệ sinh.

Thư ký quả là 1 công việc k tốt!

Hạ Băng Khuynh rất áy náy!

Mộ Nguyệt Sâm gọi cho Trác Tùy Hàng, điện thoại rất nhanh đc nhận, anh đơn giản trực tiếp nói: “Lập tức đi siêu thị mua các loại băng vệ sinh mang đến chung cư.”

Anh hoàn toàn k quan tâm Trác Tùy Hàng đang hóa đá bên kia điện thoại.

“Băng, băng vệ sinh? Phụ nữ dùng?” “Tin dữ” đột nhiên rơi xuống đầu khiến Trác Tùy Hàng có chút trì trệ.

“Nhảm nhí! K lẽ cho nam dùng?” Mộ Nguyệt Sâm ngữ khí k vui nói.

Trác Tùy Hàng khổ não đáp 1 tiếng.

“Nhanh chóng đem qua.”

Mộ Nguyệt Sâm mệnh lệnh xong, liền cúp máy.

Hạ Băng Khuynh nghĩ, Trác Tùy Hàng bây giờ nhất định muốn dùng mấy con búp bê tiểu nhân bóp chết anh!

Nghĩ đến lát nữa thư ký Trác đến, Hạ Băng Khuynh kêu Mộ Nguyệt Sâm mang đồ đến cho cô, để trần cơ thể, kiểu gì cũng k thỏa đáng.

Khoảng nửa tiếng, có người đến.

Nhưng k fai Trác Tùy Hàng, mà là Khương Viên.

Mộ Nguyệt Sâm ra khỏi phòng, thấy Khương Viên mặc lễ phục dạ hội hở lưng, bộ dạng mê hoặc lười biếng ngồi trong phòng khách, biếu cảm lập tức lạnh lùng.

“Sao là cô?” Anh k hỏi tại sao cô biết mật mã, vì, k cần hỏi cũng biết Tùy Hàng nói cô nghe.

Khương Viên kéo đuôi đầm dạ hội ra, lộ ra chân dài gợi cảm, cơ thể khẽ hướng về trước, cười yêu kiều: “Mộ tổng, anh như vậy k đúng đạo, tuy nói Trác Tùy Hàng là ong nhỏ bên người, anh cũng k thể để người ta đi làm chuyện này, anh k thể ép buộc, anh fai hỏi người ta có đồng ý hay không.”

“Mua đồ chưa?” Mộ Nguyệt Sâm k muốn nói nhảm với cô, lạnh lùng hỏi.

Khương Viên chỉ bịch màu đen: “Đây, ban ngày, ban đêm, siêu dài k sợ chảy ra ngoài, anh thích loại nào?” Dừng 1 chút, cơ thể cô đến gần, mắt đẹp nhìn anh: “Nói ngược lại, thì anh biết dùng không? Cái này kẹp ở chỗ đó k thoải mái đâu, rất khó chịu đấy!”

Mắt cô nhìn xuống dưới.

Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm khủng bố cười 1 tiếng, môi mỏng mang theo sát khí nói 1 chữ: “Cút---”

“Vậy mà kêu tôi cút, vậy tôi---” Khương Viên kéo dài âm thanh, ánh mắt đẹp đẽ lướt qua anh 1 cái: “Vậy tôi ở lại thêm chút.”

“K muốn tôi ném ra thì tốt nhất lập tức biến mất cho tôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.