Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 352: Chương 352: Chương 353




“Đc thôi!” Sau đánh giá lại lần nữa, Hạ Băng Khuynh quyết định.

Tuy trong lòng còn do dự, nhưng 1 là cô thật sự rất lạnh, 2 là bộ dạng như thủy quái cũng k muốn bị ng khác thấy.

Ông chủ lấy chìa khóa trên tường cho cô: “Cho cô, đi thẳng, quẹo 1 cái là tới.”

Hạ Băng Khuynh nhận chìa khóa.

Cô theo hướng ông nói, đối chiếu với số phòng, vòng 1 vòng lớn, mới tìm đc phòng.

Theo phương hướng, chắc là mặt sau của nhà nghỉ.

Dãy phòng này đặc biệt im lặng, như k ai ở, nhưng cũng có thể lí giải, nhà nghỉ này rất cũ kĩ, vị trí thì vắng vẻ, cộng thêm trời mưa, tự nhiên khách sẽ ít.

Lòng lại hiện lên sự bất an vô danh, nhưng đến cửa ra, cũng k thể đứng mà k vào.

Lấy chìa mở cửa, vừa vào, liền cảnh giác khóa lại.

Sau đó đến thẳng phòng tắm.

Giải quyết nhanh chóng.

Nhanh chóng tắm nước nói, thay khăn tắm treo trên tường, cũng k quản dơ hay k, chỉ cần khô là đc.

Vừa từ phòng tắm ra, liền nghe tiếng gõ cửa.

Tiêu Nhân nhanh v đã tới!

Hạ Băng Khuynh nhanh chân đi qua, mở cửa, phát hiện là ông chủ, lòng trầm xuống, ông ta qua đây làm gì?

Ông chủ cười hì hì đứng ngoài, tay cầm trà gừng, ôn hòa đưa qua: “Tiểu thư, uống cho ấm ng, coi chừng bị cảm!”

Lòng tốt, Hạ Băng Khuynh cũng k từ chối, chỉ có thể nhận ly: “Cảm ơn, tiền phòng bạn tôi sẽ trả!”

“Cái này k cần gấp, đúng r, bên trong đồ đủ k?” Ông chủ cười hì hì hỏi, k có ý rời đi, đôi mắt lưu chuyển trên cổ áo cô.

Lòng Hạ Băng Khuynh trở nên căng thẳng: “Cảm ơn ông chủ quan tâm, k có chuyện gì, tôi phải khóa cửa r.”

“Đứa trẻ này, sao lại đuổi ng r, nhanh uống hết trà gừng đi.”

“Tôi để ở trong uống dần!”

“V tôi phải giám sát, mấy đứa trẻ tuổi như các cô, đều k uống này, k uống kia, cuối cùng bị bệnh là tiêu!”

Ông chủ nói, cơ thể chen vào trong.

Tim Hạ Băng Khuynh vang lên hồi chuông cảnh cáo, lùi 1 bước, nghĩ nghĩ, liền tạt nước gừng lên ng ông ta, nhân lúc ông ta kêu thảm vì nóng, dừng lại, nhanh chóng đóng cửa.

1 đôi tay chặn ngang cửa: “Con bé chết tiệt, tôi tốt xấu gì cũng giúp cô, v mà lấy ân báo oán.”

Hạ Băng Khuynh liều mạng đóng cửa: “Bạn tôi sắp đến, tốt nhất đừng nghĩ bậy, biến ra cho tôi!”

Cửa bị kéo ra 1 đường chỉ, con sói bên ngoài lộ mặt thật: “Bạn cô sẽ k đến, tôi đưa địa chỉ giả, cô à, cũng ít giả bộ, k fai là kỹ nữ s, đừng nghĩ tôi k thấy cô cùng nam nhân trên xe làm gì, chủ động như v, tuy tôi k anh tuần lắm, nhưng hắn có thể cho cô tiền, tôi cũng có thể, chú có tiền, muốn bao nhiêu, nói giá!”

Đáng chết!

Hạ Băng Khuynh chửi trong lòng, mắt thấy cửa bị mở ngày càng lớn, chuyện bị kéo mở là sớm muộn.

Bây h làm s?

Tiêu Nhân k tìm đc cô nhất định nghĩ cách khác, nhưng thời gian sẽ lâu, trc mắt nên làm gì?

Não nhanh chóng xoay chuyển, gấp gáp nên trở nên nhanh trí, cô ôn hòa nói: “Giá nào cũng chịu đc?”

“Hì hì, tôi liền biết cô làm nghề này, yên tâm, nhìn chú đây có nhà nghỉ rách nát, nhưng tiền vẫn là có, chú mua nổi, bảo bối, mở cửa ra, để tôi vào!”

“K đc! Nếu ông k trả thì s, trả tiền trc!”

- -------- ----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.