Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 363: Chương 363: Chương 374




Mộ Nguyệt Sâm lại k xuất hiện.

Hạ Băng Khuynh ăn xong r, cũng lên lầu.

Lúc qua phòng Mộ Nguyệt Sâm, cửa khóa, mắt cô nhịn k đc liếc thêm mấy lần, nhưng cửa vẫn là cửa, nhìn thêm mấy cái, cũng k có chức năng nhìn thấu.

Về phòng, Hạ Băng Khuynh nằm trên giường, kêu nữ hầu mang bàn nhỏ để lên giường, để cô để sách lên, nằm trên giường k gì làm, k bằng đọc sách.

Nghỉ tháng này, bài tập cũng tích lại k ít, cũng hết cách.

Cả buổi chiều cô đều đọc sách.

Khoảng 4h hơn, sắc trên dần vàng, dưới lầu truyền đến âm thanh của rất nhiều xe.

Tuy nói lúc này là thời gian tan làm, nhưng cũng k thể cùng về, nghe như tiếng ít nhất 3 chiếc xe.

1 lúc, bên ngoài truyền đến tiếng trên hành lang, cách cũng khá xa, mơ hồ vài tiếng cũng khiến cô nhận ra là bọn Cố Quân Thụy.

Nhất định nhận đc tin, kết bầy đến thăm Mộ Nguyệt Sâm.

Vậy--- Ôn Tử Tích có phải cũng sẽ đến?

Lòng, như bị bàn tay vô dụng bóp chặt.

Ngưng trệ vài giây, cô xoa ngực mình, quản nhiều chuyện làm gì, dù đến cũng là bình thường, cô chỉ cần trốn ở đây, coi mình là ốc sên, k đi nghe k đi nhìn k nghĩ là đc.

“Cốc cốc---, em gái Băng Khuynh, em ở trong k. chúng tôi đến đây!”

Bên ngoài truyền đến giọng nam nhân.

Biểu cảm Hạ Băng Khuynh hoang mang.

Cô ngồi thẳng ng, dùng sức đóng sách lại, thanh là giọng: “Vào đi!”

Cửa mở 1 đường chỉ, sau đó mở lớn, Quản Dung Khiêm cùng Cố Quân Thụy 2 khuôn mặt đẹp trai xuất hiện.

Họ đầy ý cười đi vào, 1 ng cầm hoa tươi, 1 ng cầm rổ trái cây.

“Anh Cố, anh Quản!” Hạ Băng Khuynh rất lễ phép chào hỏi, hi vọng kêu họ 1 tiếng anh, khiến họ miệng lưu tình chút.

2 ng vừa nghe cô kêu họ là anh, lòng lập tức nở hoa.

“Ai yo yo, ngọt chết mất, anh lần đầu nghe em gái Băng Khuynh em bằng anh đó.” Mặt Quản Dung Khiêm ghi rõ sự vui vẻ.

“Cậu nhảm đi! Em gái chúng ta rất hiểu chuyện.” Cố Quân Thụy cũng rất vui vẻ.

Hạ Băng Khuynh mím môi, lộ nụ cười, rộng lượng, k chút do dự nói: “Các anh k fai đến thăm Mộ Nguyệt Sâm sao?”

Cố Quân Thụy cùng Quản Dung Khiêm cùng ngây ng, nhanh chóng giao lưu ánh mắt.

Họ k ngờ cô tự nhiên lại nhắc đến Nguyệt Sâm.

Cố Quân Thụy phản ứng lại: “Bọn anh k đến thăm nó, đặc biệt đến thăm em, tên đó bọn anh bây h k quen hắn.”

“Um!’ Hạ Băng Khuynh đáp 1 tiếng, cũng k nói nhiều: “Vậy các anh ngồi đi!”

Kết quả, 2 tên nam nhân có ghế k ngồi, toàn bộ ngồi lên giường cô.

Hạ Băng Khuynh mặt quẫn bách, nghĩ nghĩ lại thấy thôi bỏ đi.

Khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau, cô cảm thấy dù họ mang bộ dạng hoa hoa công tử, miệng luôn nói chuyện háo sắc, nhưng ng cũng k xấu lắm, cũng chưa từng động tay động chân với cô.

Quản Dung Khiêm lấy sách trên bàn nhỏ lên: “Wa, em gái em thật siêng năng, ở nhà dưỡng thương cũng k quên cố gắng học tập!”

Hạ Băng Khuynh cười với anh: “1 tháng k thể đến trường, chỉ có thể tự đọc sách.”

“Em gái nhìn ngày càng đẹp rồi, hoàn toàn k giống bộ dạng thất tình!” Cố Quân Thụy nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Hạ Băng Khuynh, như là thám tính.

“Nếu k thì s, mỗi ngày dùng nước mắt rửa mặt tuyệt thực sao?” Hạ Băng Khuynh hỏi ngược, cũng nhìn ra lòng anh nghĩ gì:”Anh k cần xem nữa, em và anh ấy k tái hợp!”

- -------- ----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.