Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 377: Chương 377: Chương 388




Bộ dạng nửa úp nửa mở của cô, còn mê hoặc hơn là cởi toàn bộ, Mộ Nguyệt Sâm nhìn da trắng k tì vết của cô, tim não đều thả lỏng, mắt ngày càng nóng.

“Kéo xuống 1 chút nữa!” Anh nhàn nhạt nói, biểu cảm vẫn nghiêm túc.

“K kéo nữa, anh đừng đc nước làm đến!” Anh nhìn thấy sự xúc động trong đáy mắt của anh, ánh mắt này cô k xa lạ.

“Ai biết anh có phải là từ phía dưới---”

Anh nhìn cô.

Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ lên, chân đá qua:” Mộ Nguyệt Sâm anh cúi đi, tôi k muốn thấy anh.”

Cô tức giận kéo lại đồ, nằm đưa lưng về anh, tim đập rất nhanh, anh rõ ràng đã kiểm tra ra đáp án, nhưng lại nổi lòng háo sắc, anh biến thành lưu manh cấp vũ trụ r.

Giường lún xuống 1 cái, xúc cảm mềm mại bên tai cô.

“Dừng tay---, k, dừng miệng! Tôi k có hứng thú với anh!” Hạ Băng Khuynh cứu tai mình khỏi miệng anh.

Giọng anh trầm thấp nặng nề: “Em k hứng thú, tôi có!”

“Tôi k nguyện ý! K muốn!” Hạ Băng Khuynh đẩy đầu anh ra.

Nhưng những lời này đã k có tác dụng r.

Hạ Băng Khuynh dùng 2 tay che miệng anh: “Nếu anh tiếp tục, anh đáp tôi trc, hành bi này là dựa trên quan hệ gì?”

“Quan hệ nữ lừa gạt và lưu manh!”

“Anh---”

Hạ Băng Khuynh trực tiếp bóp cổ anh.

Mộ Nguyệt Sâm đưa môi áp lên môi cô tiếp tục cắn mút, hưởng thụ sự thỏa mãn khắc này.

Bên ngoài, Hạ Vân Khuynh nhẹ kêu: “Băng Khuynh à, thầy Quý đến thăm em, dậy chưa?”

Thầy Quý!

Hạ Băng Khuynh dùng sức đẩy Mộ Nguyệt Sâm xuống, hoang mang như làm chuyện k thể nhìn mặt ng khác, cô chỉ nhà vệ sinh: “Anh đi trốn đi!”

Mộ Nguyệt Sâm xuống giường, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cô: “Quý Tu đến, em căng thẳng v làm gì?”

“Suỵt” Hạ Băng Khuynh dùng tay làm tư thế im lặng, thời gian này thầy Quý luôn chỉ dạy cô, để thầy thấy cô và Mộ Nguyệt Sâm dây dưa k rõ, nhất định khiến thầy thất vọng.

“Em suỵt cái đầu!” Mộ Nguyệt Sâm hung hăng gõ lên đầu Hạ Băng Khuynh, tự mình dùng sức nhiều cũng bị đau, cũng bị tức đến xì khói.

K lẽ khoảng thời gian k ở Mộ gia, ở trường ngày đêm tiếp xúc với Quý Tu, lại ái muội với hắn.

Nghĩ đến khả năng này, anh phút nào cũng có thể bị bể mạch máu!

Hạ Băng Khuynh xoa đầu bị đau: “Mộ Nguyệt Sâm, mẹ anh hỗn đản!”

Cô thấy k chỉ chỏ đc anh, mà thầy Quý đang ở ngoài, gấp gáp, cô la với bên ngoài: “Em vừa dậy, kêu thầy Quý đợi em dưới lầu, em rửa mặt liền xuống.”

“Con bé này, thầy Quý còn đến trường, làm gì có thời gian chải chuốt---” Hạ Vân Khuynh cười đẩy cửa vào, thấy Mộ Nguyệt Sâm trong phòng, mà em nói mới dậy, Nguyệt Sâm cũng mặc đồ ngủ, cho nên nói, hôm qua tụi nó

Quý Tu đứng đằng sau, sắc mặt nhẹ cứng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.