Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 437: Chương 437: Chương 448




Quý Tu cúi đầu nhìn cô: “E k fai muốn làm phụ nữ của giáo sư s, động tay động chân v k đc!”

ANh nói rất ôn hòa, trên miệng mang theo nụ cười, nhìn đến tim Tiêu Nhân đập thình thịch.

Cô lập tức bò dậy, điều chỉnh tướng ngồi, 2 tay vuốt tóc trên ngực, bộ dạng tiểu thư khuê cát: “Xin lỗi, thực ra e là cô gái văn nhã, anh hỏi Băng Khuynh, bà e lúc nhỏ vốn đặt tên là Tiêu Văn Tĩnh, nhưng đều tại mẹ, cứ kêu là Tiêu Nhân.”

Hạ Băng Khuynh nghe đến mắt cũng dựng lên.

Lúc cô chưa ra đời bà cô ấy đã mất r có đc k.

Cô đang nói truyện ma s!

“Cô đừng đổ oan cho bà mình, cẩn thận bà bò từ quan tài lên bóp chết cậu!” Hạ Băng Khuynh nghiêm túc nói cô.

“Đừng có mê tín, ông tớ nói, sau khi kiến quốc, ng chết k đc bò lên từ quan tài!” Tiêu Nhân nghiêm túc giáo huấn Hạ Băng Khuynh.

NHa đầu chết tiết, k giúp thì thôi, còn tính vạch trần!

Quý Tu như nhớ đến gì đó nhíu mày: “K đúng, trc đây e nói ông làm nghề trừ ma, e là truyền nhân của gia đình, s h lại k mê tín?”

“Cái này---” Tiêu Nhân sớm quên mình nói bậy, cô thật k đc, dứt khoát xua tay:”1 lời khó nói, trong đó có nhiều uẩn khúc, thân thế như chuyện truyền kì của ông em em k nói chi tiết nữa, nói chung, e là cô gái tốt!”

“Cẩn thận ông cô nhảy lên bóp chết cậu!” Hạ Băng Khuynh lên tiếng nói.

Tiêu Nhân nhìn Hạ Băng Khuynh nữ nhân k có lương tâm đang cố vạch trần cô: “Ra chỗ khác, ông có nhảy lên tớ cũng k sợ!”

Quý Tu nghe nhiều v, vẫn rất bình thản.

Như là bt nghe cô nói bậy nhiều r, cũng quen r.

Anh chậm chạp uống ngụm trà, nói với cô: “Tôi biết e là cô gái tốt! Nhưng phụ nữ của giáo sự k dễ làm.”

“K sợ khó khăn nguy hiểm, anh chứ nói là đc!” Tiêu Nhân vỗ đùi anh 1 cái.

“Đc thôi” Quý Tu để ly xuống, 10 ng tay đan vào nhau để trên đầu gối:”Trc tiên, fai cởi hết đồ e ra!”

Tiêu Nhân cực kỳ kinh ngạc, nhưng khắc chế đc, xấu hổ nói: “Anh đáng ghét, Băng Khuynh còn ở đây, anh đừng trực tiếp như v, sau đó, sau đó thì s ---”

“Sau đó à---” Quý Tu nhìn mặt cô, nói: “Ngâm trong Formalin!”

“” Tiêu Nhân lập tức ngưng trệ.

“Phụt---” Hạ Băng Khuynh cười ra tiếng:” K tệ, Tiêu Nhân, ngâm trong Formalin!”

Tiêu Nhân k vui bĩu môi, ẩn thân qua 1 bên.

Quý Tu k quan tâm Tiêu Nhân, nghiêm túc, nói với Hạ Băng Khuynh: “Hnay đến hỏi em 1 tí, biết đc nguyên nhân lòng tôi cũng có đáp án, tôi tôn trọng ý kiến của e, hy vọng e có thể xử lý chuyện với Mộ tổng 1 cách thuận lợi.”

“Cảm ơn thầy Quý!” Hạ Băng Khuynh ảy náy cười với anh, anh xem trọng cô v, cô lại k biết điều v.

“Tôi đi đây, em cứ---” Quý Tu nhìn bụng Hạ Băng Khuynh 1 cái, có chút ngại nói:”Dưỡng thai thật tốt!”

“Dạ!” Hạ Băng Khuynh cũng bị làm cho ngại.

Tiễn Quý Tu và Tiêu Nhân xuống lầu.

“K cần tiễn nữa, e vào đi!” Ở trc cửa, Quý Tu ngăn bước Hạ Băng Khuynh.

“Thầy Quý, tuy thôi học, nhưng em hi vọng vẫn có thể làm bạn với thầy, thầy thường xuyên đến chơi nhé!” Hạ Băng Khuynh nói với Quý Tu, cô nói v, thực tế là có tâm tư riêng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.