Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 466: Chương 466: Chương 477




Giang Nam rất ít núi như thế, cô cảm thấy hiếu kỳ cũng bình thường.

Hạ Băng Khuynh lần đầu đến cũng hưng phấn như cô.

“Thầy Quý, quản tốt nữ nhân của mình!” Mộ Nguyệt Sâm ở bên đó nói với Quý Tu.

Cái gì mà nữ nhân của mình, Hạ Băng Khuynh âm thầm nhéo Mộ Nguyệt Sâm, trừng mắt với anh.

Quý Tu bước chậm qua, nghiêng đầu nhìn qua, k lạnh k ấm nói: “Đó là học sinh của tôi!”

“Uhm, học sinh à” Mộ Nguyệt Sâm cố ý kéo dài âm điệu.

Ý tứ ái muội.

Quý Tu k phản biện, thần sắc bình thản.

2 nam nhân cứ v xa cách nhau, k nói chuyện đủ khiến ng khác khó xử.

“Đc r, chúng ta vào thôi!” Hạ Băng Khuynh lên tiếng phá vỡ sự khó xử, cười với thầy Quý: “Thầy Quý đừng quan tâm anh ta, não anh ấy có lúc bị gì đó”

Cô chỉ thái dương mình.

Mắt Mộ Nguyệt Sâm lập tức trầm xuống:”Não anh thế nào r?”

Hạ Băng Khuynh quay đầu qua, nhả 2 chữ cho anh: “Có bệnh”

“Nha đầu thối!”

“Đừng nhiều lời, đi---” Hạ Băng Khuynh khoác tay anh đi vào.

Quý Tu cũng cất bước đi vào.

Tiêu Nhân chụp xong phong cảnh 4 phía, đăng wechat, mới vui vẻ đi vào.

Mộ Nguyệt Sâm lấy chỗ cũ.

Chủ tiệm cho thêm 1 bàn, 2 cái ghế, cười nói: “Hôm nay hẹn hò 4 người?”

“K fai!”

“Phải!”

“Phải!”

“K fai!”

4 ng đồng thanh đáp, hoàn toàn làm đc cái gọi là đồng thanh nhưng k khớp nhau.

Chủ tiệm nhìn 4 ng 1 cái: “V rốt cuộc là fai hay k?”

“Tuyệt đối phải!” Lần này, Tiêu Nhân giành trả lời.

“Uhm” Chủ tiệm đáp 1 tiếng, cảm thấy hứng thú, âm thầm cười: “V thì tốt, tôi chuẩn bị bữa ăn tình nhân, hôm nay món ăn k tệ, đoán chắc là lần cuối trong năm nay r.”

“Rất mong đợi!” Hạ Băng Khuynh cười sáng lạn.

Chủ tiệm hài hước tự tin nói: “Bảo đảm ngon đến woa woa kêu, đc r, mọi ng ngồi bồi dưỡng tình cảm, tôi vào trong chuẩn bị.”

Sau khi ông chủ đi, Tiêu Nhân lập tức tức giận nhìn Hạ Băng Khuynh: “Tại s k fai?”

“Tớ---” Hạ Băng Khuynh khôn lên trong tình huống gấp gáp: “Tớ nói nhầm, đơn thuần là nói nhầm, chủ yếu là loạn r.”

“Cậu xạo đi” Tiêu Nhân trừng lớn:”Cậu nhìn mặt tam thiếu đc k, cũng sắp sinh con cho anh ta r, còn k thừa nhận là nam nhân của mình.”

“Chủ tiệm nói hẹn hò 4 ng, cậu fai nghĩ đến cảm nhận của thầy Quý, ngta sẽ khó xử” Hạ Băng Khuynh nhỏ tiếng nói.

Cô nhìn ra, vì Tiêu Nhân tấn công kịch liệt, thầy Quý vẫn án binh bất động.

“Cậu còn có thời gian suy nghĩ cho anh ấy---” Tiêu Nhân la, vỗ bàn: “Hạ Băng Khuynh nói thật đi, có phải có ý với thầy Quý, có gì cậu nói ra, tớ đảm bảo k làm chết cậu.”

“Lại bắt đầu nói bậy” Hạ Băng Khuynh làm động tác dừng lại:”Đc r, dừng ở đây”

Mộ Nguyệt Sâm hừ lạnh 1 tiếng: “Dừng cái gì, cô ta nói k vô lý, e có fai quan tâm quá mức với thầy Quý?”

“K chỉ là quan tâm, tam thiếu, anh cần quản lí lại, trc mặt anh quan tâm nam nhân khác, v lúc lén lút k fai chết s.” Tiêu Nhân nhìn ra đồng minh, liền nói giúp anh.

Quý Tu ở bên k tự nhiên đưa ly lên, giả bộ uống nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.