Cuộc Truy Thê Của Lạc Đại Nhân

Chương 33: Chương 33: Âm Mưu Của Cỗ Viễn Trì 7




“Chuyện này có ích lợi gì với ngươi? Ta thấy chuyện này…” Mai Bách Nhật nhăn mày.

“Vụ làm ăn này gia tộc ngươi có lợi nhất rồi còn gì, bám được cây đại thụ Bùi gia, chèn ép Ngô gia trả thù. Mai Bách Nhật ngươi không nên tham lam.Nếu muốn hợp tác thì đừng hỏi nhiều. Ngươi chỉ cần theo kế hoạch của ta là được. ” Cỗ Viễn Trì uống một ngụm trà, xua tay nói.

“Vậy, đứa bé trong bụng Nhược Tình là của…?”

“Ta tra thì người kia rất bí ẩn, ta bỏ ra rất nhiều tiền mới mua được hai tin tức. Thứ nhất là Tam thiếu gia Hoàng gia từng vào khách sạn với con gái ngươi, thứ hai là những đứa bé có dòng máu Hoàng gia, con gái sẽ có một cái bớt hình một ngọn lửa màu đỏ kiều diễm sống động ở trên ngực, con trai sẽ có bớt hình ngọn lửa xanh tím huyền bí trên vai trái.” Cỗ Viễn Trì thở dài, bụng đầy than thở, nhìn Mai Bách Nhật như muốn nói nếu lần này ngươi không hoàn thành giao dịch thì ta đây sẽ lấy hết tiền tài của gia tộc ngươi.

Hoàng gia – gia tộc huyền bí, chẳng ai biết gia tộc họ có bao nhiêu người, ai là gia chủ. Nhưng có một lời đồn người đứng sau đất nước này chính là Hoàng gia. Điều khiển chính trị, thâu tóm kinh tế. Hoàng gia chính là một trong những gia tộc đế vương huyền bí sau lưng của các nước ở cả vùng đông thổ châu á này.

(Mình dự định sẽ viết truyện về gia tộc Hoàng gia này sau khi hoàn thành bộ này. Nếu các bạn có hứng thú thì ủng hộ truyện sau này của mình nhé. Tks)

“Được, ta đồng ý giao dịch.” Mai Bách Nhật sảng khoái đồng ý. Ai biểu gia tộc của ông càng ngày càng xuống dốc a.

“Ha ha, tốt, ngươi chờ Bùi gia sang nghị thân đi, ta đi trước, nhớ không được nói người khác biết về hai tin tức của Hoàng gia nếu không ngươi chờ gia tộc ngươi biến mất đi. Còn đứa bé của con gái ngươi nếu là của Hoàng gia thì tốt nhất không nên tiếc lộ nếu Hoàng gia biết thì đừng nói là gia tộc ngươi bị diệt mà cả đất nước này những người có quan hệ tới Mai gia đều bị diệt. Lúc đó Mai Bách Nhật ngươi chính là tội nhân thiên cổ a.” Cỗ Viễn Trì đứng dậy bước ra khỏi phòng khách, nửa đường không ngại bồi thêm vài câu đe dọa Mai gia. Trong lòng ông cũng lo sợ a, nếu tên Mai Bách Nhật này nói cho người khác biết để gia tộc kia biết thì Cỗ gia không chừng cũng tiêu.

Mai Bách Nhật run người, thầm hạ quyết tâm khi Nhược Đan sinh đứa bé ra nếu là giọt máu của Hoàng gia, ông nhất định sẽ giết chết nó để trừ mối họa.

Tiễn Cỗ Viễn Trì ra khỏi Mai gia, Mai Bách Nhật đi hướng về Đại Uyển của Đại phu nhân và nhị tiểu thư.

Thiền Sung Nghi đang nói chuyện với con gái mình thì nghe người hầu thông báo Mai Bách Nhật tới. Bà dắt Nhược Đan cùng đi ra khỏi phòng ngủ.

“Lão gia, có chuyện gì sao?” Bà rót chén trà đưa cho Mai Bách Nhật.

“Ừm, vài ngày nữa Bùi gia sẽ đến nghị thân với chúng ta.” Ông hướng mắt nhìn Nhược Đan.

“A, Bùi gia? Sao họ nghị thân cùng chúng ta?”

“Giao dịch thôi, Cỗ gia muốn chúng ta chèn ép Ngô gia, còn Bùi gia thiếu Cỗ gia 1 nhân tình nên họ chấp nhận yêu cầu Cỗ Viễn Trì, kết thông gia, chống lưng cho chúng ta.” Mai Bách Nhật đặt chén trà xuống, ánh mắt vẫn nhìn Nhược Đan.

“Cha, vậy người gả qua Bùi gia là con?” Nhược Đan cứng nhắc hỏi.

“Ừ, con chuẩn bị tâm lý gả sang Bùi gia đi, Đại thiếu gia Bùi Hàn, nhớ phải nắm chắc tâm của thiếu gia bên ấy.”

Mai Bách Nhật nói xong liền đứng dậy, bỏ đi.

Thiền Sung Nghi thì sung sướng, lật đật ghi kế hoạch đi mua sắm cho con gái.

Còn Nhược Đan lòng nặng trĩu, cảm xúc mâu thuẫn, cô vui vì người cô gả là thiếu gia Bùi gia, các vị thiếu gia Bùi gia ai chẳng tài năng ai chẳng anh tuấn lại không hề có tình nhân hay thê thiếp, một lòng với vợ mình nhưng cô cũng buồn vì người cô sắp gả không phải người cô yêu.

“Đan Đan, quên hắn đi, hắn không xứng với em, hạnh phúc đang đứng trước mắt nên nắm bắt.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.