Cuộc Truy Thê Của Lạc Đại Nhân

Chương 26: Chương 26: Đấu Tranh Cùng Một Đám Nữ Nhân 3




Cô gái kia khẽ che miệng cười quyến rũ: “ Ung Cát vẫn miệng chanh chua như ngày nào, người mà người ta muốn phục vụ bây giờ là sáu vị thiếu gia IY của thành phố này nha.”

“Hừ, đồ tiện tì dơ bẩn như ngươi cũng đòi phục vụ cho sáu vị thiếu gia IY?” Ung Cát trầm giọng khinh thường.

Sáu vị thiếu gia IY là ai mà cô ta muốn phục vụ thì có thể phục vụ thật không hiểu não cô ta cấu tạo bằng gì mà tự tin đến vậy.

“Ung Cát nói đúng nha, Tư Lan thật không nên lây bệnh bẩn cho 6 vị thiếu gia IY.” Một thiếu nữ xinh đẹp, dịu dàng, cầm ly rượu vang ưu nhã nói.

Tư Lan nhéo mắt nhìn Ngọc Diễm Ngân: “Ý của Ngọc tiểu thư là sao?”

“Mọi người đây là đang trò chuyện với nhau sao? Ha ha cho tôi tham gia với.” Thêm một vị mỹ nhân nhấc váy đi đến.

Mọi người thầm mắng em gái nhỏ thật giả ngu, ai bảo đây là đang trò chuyện, à mà cũng khá giống với trò chuyện, chỉ là cuộc trò chuyện này ngầm đấu đá phân cao thấp.

“Yến Nhã Giai, cũng muốn tham gia ư? Không phải cô có vị hôn phu rồi sao?” Mẫn Kha khó hiểu nói.

“Chẳng lẽ, Yến lão gia hủy hôn ước với Thịnh gia, mà cũng đúng tên kia không phải vài tháng trước sống chết đòi cưới một cô gái nước Pháp, ừ hình cô gái đó có thai, Thịnh gia dù có mất mặt cỡ nào thì cũng không thể không nhận cháu mình, đành nạp cô gái đó vào cửa thành thiếp thất đi, ủy khuất cho Yến nhị tiểu thư sau này vào cửa phải nhận con của thiếp thất kia làm con ruột. Tôi nói có đúng không Yến Nhã Giai.” Ngọc Diễm Ngân uống hết ly rượu vang, ngà ngà say.

Mọi người đều lộ ra bộ mặt hiểu rõ. Ánh mắt thương hại đều dồn vào Yến Nhã Giai.

Yến Nhã Giai xấu hổ, ho khan vài tiếng: “ Ngọc tỷ tỷ thật biết nhiều thứ, chuyện ấy gia gia đã hủy hôn ước với Thịnh gia rồi, mong tỷ tỷ đừng nhắc đến chuyện hôn ước của muội nữa.”

“Nga, sao tôi nghe bên Thịnh gia kiên quyết không hủy hôn, nhất định cưới Yến nhị tiểu thư vào cửa, hứa sẽ không làm cô ủy khuất, hay là lần này Yến lão gia đánh chủ ý lên vị trí Nguyên thiếu phu nhân, dù gì Thịnh gia cũng không thể dành con dâu với Nguyên gia.” Ngọc Diễm Ngân cười tà ác. Đừng trách tôi vì sao như vậy, có trách thì trách Yến Nhã Giai cô không nên đánh chủ ý tới những thứ mà cô không thể với tới.

Yến Nhã Giai oán hận nhìn Ngọc Diễm Ngân. Cô ta đây là muốn lấy mình ra khai đao đầu tiên?

Mọi người nghe Ngọc Diễm Ngân nói đều ngầm hiểu. Diệt được người nào thì cơ hội thành Nguyên thiếu phu nhân càng cao.

“Đúng vậy, Yến tiểu thư không nên như vậy, dù sao cô vẫn còn hôn ước.”

“Yến Ngọc Giai, thân phận ngươi xem như đã có chồng rồi mà còn ham muốn hồng hạnh xuất tường.”

….

….

Nên người một câu, ta một câu châm chọc Yến Nhã Giai. Khiến Yến Nhã Giai xấu hổ, tràn ngập hận ý với người đầu tiên gây chuyện Ngọc Diễm Ngân.

“Các vị tỷ tỷ có nói gì thì chuyện Nhã Giai muốn cùng các tỷ tỷ so tài, tranh thủ tình cảm Nguyên thiếu thì là chuyện sẽ xảy ra, hôn sự với Thịnh gia không nhọc lòng các tỷ tỷ quan tâm, Nhã Giai nhất định sẽ hủy hôn để cạnh tranh cùng các vị tỷ tỷ.” Yến Nhã Giai bỏ ngoài tai tất cả lời châm chọc.

“Nhã Giai muội muội mặt thật dày a, sao không nói với Nguyên gia chủ nạp muội vào cửa thành thiếp thất của Nguyên thiếu luôn đi.” Tư Lan uốn éo thân hình, liếc nhìn Yến Nhã Giai.

“Hồ Ly Tinh như ngươi thật ngu, nếu muốn thành thiếp thất của Nguyên thiếu phải nhận được sự đồng ý của chính thất, có ai mà muốn chồng mình có thiếp thất đúng không Chu tiểu thư.” Ung Cát khinh thường Tư Lan, quay đầu nhìn Chu Thiến nãy giờ im lặng.

Chu Thiến xụ mặt, hừ lạnh: “Muốn tranh tôi tranh với các cô, muốn trở thành thiếu phu nhân thì mơ đi, muốn thành thiếp của Nguyên đại thiếu gia trừ phi các cô đứng giữ thành phố chạy bằng hai tay hai chân, kêu ba tiếng giống chó thì hãy nghĩ tới. Muốn đấu với tôi các cô còn non lắm.”

Mâu Thanh Khuê cười nhạt: “Tốt, để xem ai cuối cùng là người đứng bên cạnh Nguyên thiếu.”

Nói xong Mâu Thanh Khuê kéo Mẫn Kha đi.

“Ha ha, Nhã Giai muội muội muốn thành thiếp thì về nhà tập tiếng chó sủa đi.” Tư Lan cười vài tiếng, tà tà liếc nhìn Chu Thiến rồi cũng uốn éo thân mình lắc mông rời đi.

“Tiện nhân như ngươi nên biết thân biết phận, đừng nghĩ Chu đại thiếu gia nằm trong IY thì em gái như ngươi lên mặt. Một Chu gia nho nhỏ thì đừng cậy quyền lên mặt.” Ung Cát phất tay bỏ đi.

“Chu tiểu thư mạnh miệng nha, muốn đấu thì liệu cô đấu lại một lúc 5 người sao? Cô thật ngây thơ.” Ngọc Diễm Ngân dựa vào người hầu của mình, đi ra khỏi sảnh tiệc.

Chu Thiến lạnh mặt, nhìn Nhã Giai còn đang đứng bên cạnh. Đợi cô ta nói.

Nhã Giai cười châm chọc: “ Chu tiểu thư nên từ bỏ chức vị hôn thê này đi, cho dù bất kỳ người nào trong 6 người chúng ta cuối cùng trở thành Nguyên thiếu phu nhân thì chắc chắn không phải là cô.”

Chu Thiến nghiến răng, liệu cô những gì cô đang làm và sắp làm có đáng để hy sinh đáng để đổi lấy vị trí này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.