Trì Vị Vãn là một diễn viên đang “hot”, lâu nay sớm có tiếng là Ngọc Nữ.
Nghe đồn rằng, cô ta không tuân theo quy tắc ngầm, ở nơi phức tạp như vậy nhưng không hề bị vấy bẩn, hoàn toàn dựa vào khả năng diễn xuất của mình mà vươn lên đến vị trí hiện tại.
Cũng chưa từng nghĩ, vị hôn phu đầu tiên này của cô lại quan tâm đến một nữ minh tinh.
Không tệ, đại ca của Lệ Yên Nhiên, hay là con trai trưởng nhà họ Lệ...Lệ Trường Phong, người từng là hôn phu của Trì Vi!
Chỉ là, tuy đã đính hôn, nhưng hai người chưa từng một lần gặp mặt...Thậm chí, cho dù gặp nhau ở bên ngoài, Lệ Trường Phong nhất định cũng sẽ không nhận ra Trì Vi.
Dù sao thì hôn ước hai nhà Trì, Lệ vẫn là do Trì Viễn một tay dàn xếp, Lệ Trường Phong xét đến gia thế hai bên, cũng chi tùy tiện mà đồng ý.
Ngay lúc hai người chuẩn bị đính hôn thì lại đột nhiên hủy đi hôn ước.
Nguyên nhân rất dễ đoán, chẳng vì điều gì khác ngoài việc Lê Yên Nhiên một mực không đồng ý!
Kỳ thực thâm tình bên trong, không ít người đoán được là vì cả hai người không hợp nhau...Ngay trước ngày đính hôn, trì Vi thấy Lệ yên Nhiên không ngừng khóc lóc, buộc đối phương phải ra mặt tuyên bố hủy hôn.
Nhà họ Lệ nếu có Trì Vi thì không thể có Lệ Yên Nhiên, có Lệ Yên Nhiên thì vĩnh viễn không thể có Trì Vi...Cũng có nghĩa, Lệ Yên Nhiên còn đây một ngày thì Trì Vi đừng mong gả được vào nhà họ Lệ!
Lần đính hôn đầu tiên vì lẽ đó mà thất bại.
Kể từ đó, Lệ Yên Nhiên luôn thấy đắc chí, lấy chuyện này ra giễu cợt Trì Vi...Chỉ có điều, không một ai biết rằng, Trì Vi biết rõ Lệ Trường Phong quan tâm em gái nên mới cố tình chọc giận Lệ Yên Nhiên.
Mục đích chính là buộc cô ta ngăn cản chuyện đính hôn, bởi vậy... Không phải Lệ Trường Phong cự tuyệt cô, mà là cô cự tuyệt anh ta!
“Trì Vi, cô tuyệt đối không được đến một mình, ta đã nói với anh trai rằng cô dẫn theo vị hôn phu của mình! Tôi nghĩ, có chị dâu tôi ở đây, cô thân là vợ chưa cưới của anh trai tôi, nếu như một thân một mình đến dự tiệc, nhất định người ngoài nhìn thấy sẽ rất đáng thương...”
Bỗng dưng, Lệ Yên Nhiên nói thêm, không hề che giấu nụ cười chế giễu người khác.
“Xin lỗi a, tôi nhất thời quên mất, cô đính hôn ba lần đều thất bại! Hẳn là bây giờ không thể dẫn theo vị hôn phu nào nữa, đúng không?”
Rõ ràng, Lệ Yên Nhiên muốn trước sau cô phải mất mặt ở vũ hội.
Chỉ có điều, nhà họ Lệ đã đích thân mời, cô không thể không tham gia...Mặt khác, nếu thật sự không tham gia, nhất định người ngoài sẽ không ngừng bàn tán!
Đầu dây bên kia, Lệ yên nhiên còn chưa nói hết: “Nhưng mà, tôi nghĩ Trì đại tiểu thư, xưa nay không hề thiếu đàn ông! Trì Vi, đàn ông quanh cô nhiều không đếm xuể, không dẫn được hôn phu đến, cô cũng có thể tùy ý dẫn theo người khác, bao dưỡng một tiểu bạch kiểm cũng không phải là ý tồi a!”
Nghe thấy điều này, Trì Vi mở nụ cười tươi, ánh mắt không ngừng nhìn Trì An, không để lộ chút suy tính: “Cảm ơn Lệ đại tiểu thư đã nhắc nhở, cũng đúng lúc... tôi vừa bao dưỡng một tiểu bạch kiểm!”
Trong nháy mắt, Lệ Yên Nhiên im lặng, một lúc sau mới hỏi: “Trì Vi, vừa nãy cô...Nói cái gì?”
Trì Vi không trả lời, thuận miệng để lại một câu: “Biết rõ, thì còn gì hay.”
Bỗng chốc, cô dập điện thoại, nhìn Trì An đang nói chuyện với Trần tẩu một hồi: “Không lâu nữa là sinh nhật của em, đúng không?”
Nghe cô hỏi, Trì An không khỏi nhíu mày, Trần tẩu phải thay cô trả lời: “Mùng bảy tháng sau là sinh nhật của cô hai, còn chưa đầy nửa tháng nữa là đến.”
Nghe đáp án, Trì Vi tiện tay vân vê lọn tóc dài, ý tứ trong lời nói cũng hết sức sâu xa: “Há, ra là như vậy a, thân là chị hai, nên chuẩn bị một món quà sinh nhật, mấy năm qua không tặng, giờ có vẻ như đã đến lúc bù đắp! Chi bằng tới đây, nhà họ Lệ mở lễ hội hóa trang trên biển, ta xem như tặng cô một món quà trước, được không?”
Mấy lời này khi nói ra, trên mặt đã để lộ ý cười thâm thúy, cô cố gắng hết sức để ngăn bản thân không cười lớn.
Tiếp theo, cô xoay người đi thẳng lên lầu, để lộ ra khí chất cao quý hơn người.
Chỉ là tùy ý để lại một câu, vậy mà không khỏi khiến người khác cảm thấy run rẩy kinh sợ.
“Ta chắc chắn món quà này sẽ khiến muội ghi nhớ, suốt đời cũng chẳng thể quên được.”
***
Buổi tiệc hóa trang nhà họ Lệ tổ chức ở du thuyền trên biển, như một nghi thức tìm kiếm.
Trước khi đến dự tiệc, Trì Vi mang theo cả một đoàn người, hùng hổ đi tới biệt thự Giang Trạch.
Đúng lúc trời chuyển sang đông, tim Bạc Dạ Bạch vốn dĩ đã không khỏe, đến lúc trời sáng mới được chợp mắt.
Âm thanh lớn phát ra từ cửa, người đàn ông này dường như linh cảm được sắp có chuyện.
Quả nhiên, vừa mở cửa ra đã thấy cô cười tươi như hoa, cầm theo một trang giấy trắng, ghét sát vào người hắn nói: “Lão sư, đây là hợp đồng bao dưỡng ta đã nghĩ ra, anh ký tên vào đi!”