Editor: Waveliterature Vietnam
Bây giờ xem như du thuyền cách bờ cũng chẳng còn bao xa.
Khoảng chừng 20 phút nữa sau khi lên thuyền thuyền sẽ cập bến.
Lúc này ở trên đường đi, Trì Vi mới hồi tưởng lại, có một chuyện liên quan đến Trì Vị Vãn làm cô chau mày, trong lòng có một chút khó chịu.
Rời khỏi du thuyền, trên bờ biển gió lạnh thổi từng trận tê buốt cả xương tủy.
“Khặc khục…”
Bên tai cô anh ấy vẫn ho khan không ngừng, dường như càng lúc càng nguy kịch.
Lúc này hừng đông chỉ vừa mới nhú, nhất thời nhiệt độ vẫn còn thấp, từ lâu Trì Vi đã liên hệ cho tài xế, đón cô ở cách đó không xa.
Nhìn thấy Bạc Dạ Bạch cố gắng đi về phía trước, dáng vẻ rất ung dung nhàn nhã, đến cuối Trì Vi vẫn không nhịn được.
Ngay lập tức cô tiến lên, ngăn cản bước chân của anh ấy.
Nhìn thấy đôi mắt tinh anh của cô trừng lớn, lại thêm vẻ mặt nghiêm túc tựa như cất giấu nỗi niềm nào đó, Bạc Dạ Bạch mới nhíu mày hỏi: “Đại tiểu thư, có chuyện gì sao.”
“Có chuyện, đương nhiên có chuyện!”
Trì Vi nhấn mạnh từng chữ, rồi bất chợt hỏi: “Lão sư, anh và Trì diễn viên… Hai người quen nhau sao?”
Về vấn đề này ở đại sảnh cô đã định chất vấn anh ta từ sớm nhưng tình cảnh lúc đó không hợp lý nên cuối cùng vẫn chọn nhẫn nhịn.
Vẻ mặt Bạc Dạ Bạch không có chút rung động nào, cũng không hề kinh sợ vấn đề mà Trì Vi đưa ra, anh ta chỉ lạnh nhạt đáp: “Không quen, chỉ là một “cố nhân” của tôi.”
Không quen. Làm sao có chuyện đó!
Còn nhớ Trì Vị Vãn từng nhìn anh ta mà ngăn cản, miệng chưa mở mà nước mắt đã dâng trào, hai chữ “Cố nhân” làm sao có thể giải thích!
Đương nhiên, hai người là cố nhân cũng được, là người yêu cũng chẳng sao, Trì Vi không hề muốn biết.
Sở dĩ cô để ý là vì mặt khác: “Lão sư, anh đã sớm biết Trì diễn viên sẽ xuất hiện ở tiệc khiêu vũ nên mới chấp nhận chuyện “Bao dưỡng”! Vì vậy anh đã lợi dụng thân phận của tôi để bước vào đó, gặp lại Trì diễn viên… Có đúng hay không?”
Cuối cùng Trì Vi như không khống chế được sự giận dữ của mình, khuôn mặt cô tái lịm đi.
Nghĩ mòn mỏi hết tâm tư, rốt cuộc thì hắn đồng ý chuyện bao dưỡng là bởi vì ban đầu đã tính kế lợi dụng bản thân, không thể nào không tức giận được!
Nhưng mà đôi mắt Bạc Dạ Bạch lại như sâu hơn, đầu tiên anh ta im lặng một chút.
Ngay khi Trì Vi cảm thấy Bạc Dạ Bạch đang ngấm ngầm thừa nhận thì đột nhiên anh ta mở miệng:
“Trong lòng đại tiểu thư… Đã nghĩ như vậy sao.”
Trì Vi ngẩn ra, giọng điệu Bạc Dạ Bạch vẫn rất bình thường, giống như là… Anh ta không hề hứng thú với chuyện này!”
Chẳng lẽ hắn không thèm để ý đến lời chất vấn của bản thân. Ha, anh ta làm ra chuyện như vậy, dựa vào cái gì mà không thể chất vấn!
Còn chưa kịp nghĩ sẽ đáp lại ra sao đột nhiên Bạc Dạ Bạch không trả lời mà hỏi ngược lại cô: “Sao vậy, đại tiểu thư đây?”
“Tôi làm sao.”
Xuất phát theo bản năng Trì Vi đáp lại, giọng điệu không có chút kiên nhẫn.
Ở khoảnh khắc tiếp theo, anh ta cười mà tựa như không cười, vạch ra tâm tư của Trì Vi.
“Đại tiểu thư đối với tôi ngay từ đầu cũng có ý lợi dụng … Không phải sao.”
Trì Vi nghẹt thở, dưới ánh mắt nhìn thấu tất cả của Bạc Dạ Bạch cô cảm thấy mình như bị bóc mẽ trần trụi và không có chỗ che thân.
Không thể phủ nhận, cô luôn luôn muốn lợi dụng anh ta để trả thù Trì An trước mặt mọi người… Chỉ là cuối cùng, cô đã đột nhiên bỏ dở kế hoạch, đổi thành cách khác!
Gió biển vẫn không ngừng thổi, Trì Vi cảm thấy lạnh nên vòng hai cánh tay ra trước người, cô như bị nói trúng tim đen và dùng chút sức lực ít ỏi của mình để đáp lại: “Lão sư, tôi không có lợi dụng anh…”
“Không có sao?”
Giọng Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt mà hờ hững, giống như không có hứng thú nào.
Bất chợt, anh ta quan sát thân thể gầy gò đang run cầm cập lên vì lạnh của cô, tiếp tục nói: “Nếu như vậy, chuyện tôi đồng ý với đại tiểu thư, tôi sẽ giữ lời.”
Trong nháy mắt Trì Vi ngẩng đầu lên,cô liền bắt gặp ánh mắt thanh tịnh nhưng mờ mịt sương mù bên ngoài, khiến người khác không nhìn rõ của anh ta.
“Chung quy, thời gian còn dài, nếu đại tiểu thư đã bao dưỡng tôi thì cũng nên cho tôi được hưởng quyền lợi chứ.”
Bây giờ nhiệt độ xung quanh đã dưới 0 độ, thế nhưng giọng nói của anh ta dường như vẫn rất còn hơi ấm.
Nghe vậy, trái tim Trì Vi nhói lên, cô không thể đáp lại một câu nào.
Kế hoạch “Bao dưỡng” của cô vốn dĩ chỉ là giả tạo, kế hoạch trả thù cũng đã không còn tiếp tục, coi như quan hệ của hai người… Đã đi tới phần kết!
Chỉ là cô vẫn vướng mắc trong suy nghĩ, không cách nào thông suốt, quay lại hỏi vấn đề cũ: “ Vậy là, anh vì Trì Vị Vãn mà lợi dụng tôi.”