Editor: Waveliterature Vietnam
Dứt lời, cũng không cần đợi Lệ Trường Phong trả lời, Bạc Dạ Bạch chậm rãi xoay người, sắc mặt lạnh lẽo như ánh trăng.
Quan sát những ánh mắt tò mò, không ngừng đánh giá, bàn luận xung quanh, cũng không hề muốn bận tâm tới.
Nhìn dáng vẻ choáng váng, kinh ngạc của cô, làn môi mỏng của Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt mở lời, tiếng nói phát ra không khỏi làm say lòng người: “Đại tiểu thư, đi thôi!”
Từ đầu tới cuối Trì Vi đều thấy hết sức mơ hồ, vừa nghe người đàn ông nói như thế, lúc này mới thoáng hoàn hồn, không ngừng lo lắng nhìn Lệ Trường Phong: “Nhưng lão sư, Lệ tổng...”
“Đừng lo, không sao cả.”
Bạc Dạ Bạch hững hờ nói chuyện, không để lộ chút tâm tình.
Lại nhìn vẻ nghi ngờ của cô, rõ ràng đang rất bất an, trực tiếp chủ động đưa tay về phía cô, một lần nữa nắm lấy tay cô dắt đi, bàn tay nắm chặt đến mức một kẽ hở cũng không có.
Sau đó, người đàn ông dẫn theo cô gái, từng bước từng bước hướng về phía cánh cửa ở đại sảnh trước ánh mắt dò xét của hằng trăm kẻ tò mò.
Thấy thế, Lệ Yên Nhiên không khỏi thấy tức giận, ánh mắt sắc bén nhìn đám vệ sĩ: “Còn đứng đó làm gì? Nhanh cản bọn họ lại...”
“Để bọn họ đi!”
Không ngờ, Lệ Trường Phong ngắt lời, lời nói ra không thể nào đoán được thâm ý.
“Đại ca...”
“Câm miệng lại! Yên Nhiên, không được tùy ý, lập tức về phòng ngay.”
Lệ Yên Nhiên thật không thể nào tin được nữa, vừa muốn nói gì đó liền bị Lệ Trường Phong ngắt lời, không để cô ta nói được thêm lời nào nữa!
Chợt, hắn quay về phía Trì Vị Vãn nói: “Vị Vãn, hãy đưa Yên Nhiên về phòng nghỉ ngơi đi!”
Trì Vị Vãn nghe thấy, liền tiến về phía trước khuyên Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, nghe lời Trường Phong...”
Tuy rằng ngoài miệng khuyên như vậy, thế nhưng thực tế trong lòng cô ta cũng hết sức mơ hồ.
Lúc đầu, tiên sinh nói những lời đắc tội với nhà họ Lệ, cô còn không ngừng lo lắng, e sợ không thể nào tránh được kết cục thảm hại...Vậy mà chỉ trong chớp mắt, mọi chuyện lại bất ngờ xoay chuyển, tiên sinh không những bình yên vô sự mà còn khiến cho Lệ Trường Phong phải nể sợ!
Giang Tứ Gia này lúc trước ở Hoa thành bên tiên sinh, cô ta cũng đã từng nghe qua.
Nhân vật lớn ở Hoa thành thật sự không ít, nhưng Giang Tứ Gia lại là cái tên nổi danh, nói cũng không hề sai, chỉ nghe thấy danh tiếng chứ chẳng mấy ai thật sự được gặp.
Chỉ là xưa nay vốn dĩ không biết rằng tiên sinh lại hiểu rõ về Giang Tứ Gia như vậy!
Nhìn về phía trước, tiên sinh dẫn theo cô gái rời đi, bóng lưng của hai người từ từ biến mất, thật sự có cảm giác xứng đôi vừa lứa.
Bỗng dưng, Trì Vị Vãn cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, trái tim không ngừng thấy đau đớn, thật giống như đã... Đánh mất đi điều gì đó hết sức quý giá, cũng không còn cách nào có thể níu kéo!
“Tôi không về phòng! Đại ca, hắn chút nữa đã hại chết em, hơn nữa còn không ngừng sỉ nhục nhà họ Lệ, sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy cơ chứ? Đại ca, nhà họ Lệ chúng ta lại sợ hắn sao...”
“Đùng... Đùng... Đùng...”
Giống như cách nói chuyện của Lệ Yên Nhiên thì một khi nghe đến Giang tứ ca, không cần phải giải thích hay biện minh gì, thật khiến người khác không ngừng thắc mắc.
Nếu như vừa nãy người kia thật sự biết được Giang Tứ Gia, tất nhiên hắn cũng không phải là nhân vật bình thường... Có thể, hắn chỉ là bên ngoài mượn danh được thiên kim nhà họ Trì bao dưỡng để che giấu thân phận thực sự của mình!
Nếu như người ngoài biết chuyện, Lệ Trường Phong liền nghĩ đến, trong lòng có chút chìm xuống.
Vậy mà em gái lại tiếp tục ở đó hồ đồ, thật muốn dạy dỗ một hồi.
Đúng lúc này, nghe thấy tiếng ai đó vui vẻ vỗ tay, tầm mắt thay đổi, khiến tất cả mọi người đều đổ dồn về phía người đang đứng ở trên lầu.
Chỉ nhìn thấy ở góc cầu thang, một người đàn ông đang đeo mặt nạ, cầm một ly rượu vang đỏ, khoan thai dựa lưng vào thành cầu thang: “Thực sự đáng tiếc, Lệ tổng một lòng muốn được gặp Tứ gia, cuối cùng chỉ vì em gái lại đắc tội với Tứ gia, coi như phí công vô ích!”
Lời vừa dứt, mọi người đều ồ lên, cũng không ai biết thân phận người này là ai.
Người bên ngoài đều không biết thế nhưng Lệ Trường Phong thì đã quá rõ ràng.
Người này chính là Cung Tu, là cấp dưới của Giang Tứ Gia, không rõ là người tốt hay kẻ xấu, thật cũng không thể nào đoán biết được tính nết... Lúc trước, hắn đã từng tìm mọi cách liên lạc với Cung Tu mong có thể sắp xếp gặp Giang Tứ Gia!
Vũ hội tối nay, cũng theo lễ nghĩa, hắn gửi giấy mờ cho Cung Tu.
Tưởng rằng, Cung Tu sẽ không tham gia... Chẳng ngờ hắn lại bất ngờ xuất hiện!
“ Hắn... Đúng là Giang Tứ Gia sao?”