Editor: Waveliterature Vietnam
Người đàn ông vẫn tiếp tục không nhìn cô cuối cùng lại xoay người bước lại gần.
Trong lòng vui sướng, Lệ Yên Nhiên chắc chắn bảo đảm: “Trì Vi có thể cho thì tôi cũng có thể cho.
Thậm chí, còn thể thể gấp bội…”
Ngay ở khắc tiếp theo bỗng dưng Bạc Dạ Bạch đưa tay ra, một lần nữa nắm lấy cánh tay Lệ Yên
Nhiên, sau đó hướng về phía ngoài cửa, lạnh lùng kéo ra.
“ A..”
Lệ Yên Nhiên nhất thời chưa chuẩn bị đã bị té nhào xuống đất, so với khi nãy nghiêm trọng hơn vài lần.
“ Có cô ấy rồi, không cần ai khác.”
Nhàn nhạt hạ xuống một lời, Bạc Dạ Bạch đóng cửa phòng, sau đó trở lại trong phòng tắm.
Nhìn lòng bàn tay của chính mình, nghĩ lần nữa đụng vào cánh tay của Lệ Yên Nhiên, đôi mắt Bạc Dạ Bạch lành lạnh, như là không cẩn thận chạm vào vật bẩn thỉu nào đó, từng chút một cọ rửa bàn tay.
“ Lệ Yên Nhiên.”
Ở giây phút tiếp theo, bỗng dưng nghĩ đến điều gì đó, Bạc Dạ Bạch trầm giọng ghi nhớ cái tên này.
Chợt, không cần thay đổi y phục, mặc bộ đồ tắm anh ta nhanh chân bước ra khỏi phòng tắm.
Trên mặt đất ngoài cửa, gặp phải sự đối xử thô bạo của anh ta Lệ Yên Nhiên vừa tức giận vừa khó thở, đột nhiên hô hấp trở nên khó khăn, cả người không có chút sức lực nào để đứng dậy, cuộn mình ở dưới đất, gần như rơi vào trạng thái ngất.
Rất nhanh có một nữ giúp việc phát hiện, sợ đến tái cả mặt, vội vã gọi người tới: “Người đâu, mau tới đây! Đại tiểu thư nguy rồi…”
Lời còn chưa dứt đột nhiên cửa phòng mở ra, khuôn mặt đẹp đẽ mà lạnh lùng hiếm thấy của một người đàn ông lộ ra, mang theo một chú u ám nói: “Cô ấy là đại tiểu thư Lệ gia.”
“ Vị tiên sinh này, anh tốt bụng giúp đỡ, đây là đại tiểu thư của chúng tôi! Van xin anh, đại tiểu thư nhà tôi bị bệnh hen suyễn…”
Nữ giúp việc ngồi một bên đỡ Lệ Yên Nhiên không nổi, trong lòng chính là đang luống cuống lo sợ.
Bỗng nhiên Bạc Dạ Bạch xuất hiện nên cô vội vã cầu cứu, nếu như Lệ Yên Nhiên xảy ra chuyện gì, chắc chắn tất cả mọi người đều có kết cục thê thảm!
“ Cứu tôi… Cứu cứu tôi…”
Sắc mặt Lệ Yên Nhiên tái nhợt, thân thể hơi co giật, ánh mắt hướng về phía người đàn ông lại lần nữa bước ra từ căn phòng, gian nan nói từng chữ.
Dù cho bệnh hen suyễn phát tác nhưng trong lòng lại dấy lên một sự đắc ý, cô ta biết.. Không có nam nhân thật sự nào không thể không nhìn bản thân cô, tuyệt đối không có!
Tuy nhiên vừa nghĩ đến đây cô ta đã phải trơ mắt nhìn người đàn ông kia không hề giúp đỡ, đôi mắt anh ta nhìn thẳng và bước đi.
Xác định được thân phận Lệ Yên Nhiên, đôi mắt Bạc Dạ Bạch như ngưng đọng, trồi lên sự tàn nhẫn, bước nhanh rời khỏi lầu hai.
Nếu như trí nhớ không tệ thì cách đây không lâu, Trì Vi có việc rời đi là do có một nữ giúp việc nói Lệ gia đại tiểu thư đang ở trên lầu, chờ cô có việc thương lượng.
Thế nhưng hiện tại Lệ Yên Nhiên xông vào phòng tắm của mình, người nằm ở đây… Vậy căn phòng trên lầu, có người ở hay không.
Nếu như có, người kia là ai!
***
Người trong căn phòng, hắn là ai.
Vào giờ phút này, không người nào có thể so sánh với Trì Vi, nên càng muốn biết được đáp án!
Ngay khi người giúp việc bước lên lầu ba liền chỉ rõ căn phòng của Lệ Yên Nhiên, sau đó khom người lui ra.
Trì Vi trực tiếp tiến lên đẩy cửa, nhanh chân bước vào phòng.
Vừa mới bước vào, đã có cảm giác không đúng.
Căn phòng không mở đèn, xung quanh một mảnh tối om, đưa tay lên hầu như không thấy được năm ngón, con mắt nhất thời không thể thích ứng.
Trong nháy mắt Trì Vi cảm thấy hồi hộp. Định xoay người bước ra cửa.
“Lạch cạch..”
Không ngờ ngay lúc đó, nghe được trên cửa phòng có tiếng vang.
Không chỉ vậy, còn có một tên đàn ông đột nhiên xuất hiện, từ phía sau ôm lấy Trì Vi, vững vàng giữ chắc trong ngực.
“ Tiểu thư, vừa mới bước vào hà tất vội rời đi như vậy sao?”
Hắn ta tùy tiện nói chuyện, tiếng thở kè sát bên tai Trì Vi.
Trong nháy mắt thân thể cô trở nên cứng đờ, chứng rối loạn tình dục phát tác, từ tận đáy lòng bốc lên ngăn cản, căm ghét, buồn nôn.
Người này đem đến cho cô cảm giác như là một con rắn độc ngủ đêm, thân thể căng thẳng, không ngừng giãy dụa, đồng thời lạnh lùng hỏi một câu: “Ngươi là ai. Cùng Lệ Yên Nhiên có quan hệ gì!”