Đã là 10 ngày kết hôn rồi cô và anh cũng chưa gặp nhau lấy một lần.Hôm nay,anh không đi làm nên đang nằm ở nhà.Cô bước ra khỏi phòng đi thẳng ra gian chính,nói với bác Dương:
-Bác Dương,tí Hắc Bạch dậy bảo đến “nơi đó” nhé!
-Vâng,cô chủ!
Cô cũng để ý nhiều,nói xong liền bỏ đi.Bác Dương thấy vậy thở dải rồi tiếp tục công việc.Cô đi xuống gara lấy con Ford Mustang màu đen lao ra ngoài hơn một cơn gió.Những người xung quanh chả biết gì mà tiếp tục công việc (Tg:biện pháp nói quá của au tăng cao rồi!!).Cô lái đến một căn nhà hoang gần đó.Tuy bây giờ trời vẫn nắng chang chang nhưng ở khu phố này bầu trời đen kịt một màu,gió thổi như rít gào,xé toạc tâm hồn dơ bẩn của con người.Cây cỏ khô héo như bị hút hết sinh lực,ngay cả những con chuột cống cũng chết rải rác đường đi.Đây như “khu phố bị nguyền rủa” trong truyền thuyết.Cô vứt cái xe ở ngoài cửa một quán bar ở cuối khu phố.Nhìn vẻ ngoài của nó đã tả tơi lại thêm cái tên A no go back khiến con người ta lại thêm sợ hãi.Cô đẩy cửa bước vào,cái đầu halloween treo trên cửa rung lên những tiếng cười man rợ.Cô vừa bước vào cổng thì bị hai tên gác cổng chặn lại.Một tên tóc vàng,mảnh khảnh đầy hình xăm nói:
-Cho tôi xem vé!
-Không có!
-Vậy mời cô về cho!Nơi đây phải có vé mới được vào tuyệt đối không phải chỗ cho cô tập tành ăn chơi.
Cô khá là ngạc nhiên với thái độ của người canh gác ở đây.Cô kéo nhẹ ống quần lộ ra phần cổ chân trắng nõn.Tên tóc nâu bên cạnh nãy giờ chưa nói gì giờ mới cất tiếng:
-Xin lỗi,bọn tôi chỉ thi hành nhiệm vụ!
Hẳn là hắn hiểu nhầm về việc này rồi!Hơn nữa bộ đồ nay cô mặc là cái áo khoác da có xiềng xích,quần bò rách,đội cái mũ màu đen.Ai nhìn vào cũng nghĩ rằng cô là thuộc loại “cậu ấm cô chiêu” tên tóc vàng lúc này cũn nhướng mày về phía cô.Vô tình nhìn xuống cổ chân của cô.Nhìn thấy hình xăm hoa hồng đen của cô vội vang tách sang một bên mời cô vào.Cô gật đầu bước vào khiến tên tóc nâu kia khó hiểu chạy ra chặn lại.Cô liền giơ chân cho hắn một phát kick out trong một nốt nhạc.Cô lại hiên nhang bước vào mặc kệ cái đám ăn chơi đang ngồi run lẩy bẩy đằng sau.Cô bước vào phòng V.I.P màu bạc khuất trong cùng khiến ai cũng ngỡ ngàng kể cả tên tóc nâu kia.Cô là ai mà dám bước vào đó???Nhìn những người bên trong cô không nói một lời bước thẳng ngồi vào chỗ Diêm.Ai cũng há hốc mồm.What The Fuck?Cô gái thoạt nhìn yếu đuối vậy mà là Diêm??Tin động trời gì vậy?Hắc Bạch ngồi đó tự bao giờ thấy mọi người há mồm đủ nhét một quả trứng thì tốt bụng nhắc nhở:
-Là Diêm.
Rồi quay sang cô:
-Có lối sao không đi?
Thực ra nhà cô có một lối riêng thông ra bar đi từ đó đến chỉ mất tầm 10 phút.Cô nói:
-Sợ ma.
Mồm mọi người lại há hốc một lần nữa.Mẹ trẻ à!!!Lối kia còn đáng sợ hơn nhá!!!Anh xoa đầu cô:
-Vậy phá nó đi!!
-Ừm.
Nói hai người lấy nhau không có tình cảm cũng không phải thực ra nó chỉ là tới mức thân thôi.Anh quay lại thấy mọi người đang ôm trái tim đau đớn của lũ cẩu độc thân lanh giọng nói tiếp:
-Bắt đầu vào họp!
Tg:Xin lỗi nha hôm trước ta bận ôn nên không viết được.Đọc đi