Lạc Gia Hoa cảm thán một tý, hình như hắn chỉ là người đưa cơm cho cô. Kỳ
thật hắn cũng có chuyện nên tới đây, dù sao bây giờ hai người cũng là vợ chồng không phải sao?
“Khụ, tôi tới đây là muốn hỏi ý của em một chút.”
“…”
“Chính là về chuyện chúng ta đăng ký kết hôn.”
Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa, sau đó đứng lên sờ sờ bụng đã tiêu hóa được một ít thức ăn của cô, ăn quá nhiều nên có chút trướng bụng cộng thêm động tác của Mộng Kỳ, nên nhìn giống phụ nữ có thai ba tháng, bất quá chính cô
cũng không có chú ý, hỏi Lạc Gia Hoa.
“Anh là muốn tách ra hay là muốn sống chung một nhà?”
“Sống chung một nhà.” Lạc Gia Hoa không chút do dự trả lời, ánh mắt nhìn chằm chằm bụng của Mộng Kỳ, có chút nhô lên, cộng thêm động tác của cô, thật sự làm cho người ta liên tưởng, nếu đó là con hắn…Nghĩ quá xa.
“Tôi đến Cục dân chính dĩ nhiên là muốn lập gia đình, mặc dù xảy ra một vài
chuyện ngoài ý muốn, người định cùng tôi đăng ký không tới, mà người
muốn cùng em đăng ký cũng mất dạng. Chúng ta đăng ký có lẽ là do giận
dỗi, nhưng hôn nhân dù sao cũng không phải trò đùa, tôi có lòng tin đối
với bản thân, mặc kệ bây giờ quan hệ của chúng ta như thế nào, chỉ cần
chúng ta đều mơ tưởng chung tới một mái nhà, muốn duy trì ngôi nhà này,
như vậy nhất đinh ngôi nhà này sẽ mãi mãi tồn tại, cho nên ý của tôi là
nếu chúng ta đã đăng ký, không bằng liền chấp nhận, chúng ta cùng nhau
xây dựng một gia đình thật tốt, đương nhiêu suy nghĩ của em cũng rất
quan trọng, tôi tôn trọng ý kiến của em, em hãy nói ý kiến của mình đi!”
Mộng Kỳ gật gật đầu: “Tôi từ nhỏ đã có một nguyện vọng đó là được gả
cho một người, sinh được hai con, cả nhà bốn người sống hạnh phúc bên
nhau, chồng kiếm tiền nuôi gia đình, tôi ở nhà giúp chồng nuôi dạy con,
bởi vì mục tiêu này cho nên tôi đối với tình yêu thập phần nghiêm túc,sẽ không tùy ý cùng người khác cùng một chỗ, bất quá vận khí của tôi không được sáng cho lắm, trăm chọn nghìn lựa cuối cùng vẫn nhìn lầm người,
mặc dù hắn tại Cục dân chính quăng tôi, nhưng so với trước đăng ký sau
trong hôn lễ quăng vẫn tốt hơn nhiều. Chuyện đã qua tôi không muốn
nói thêm, mọi người cũng đều đã trưởng thành, phân phân hợp hợp là
chuyện bình thường, bất quá nếu đã tách ra, tôi cũng sẽ không nghĩ tới
chuyện trước kia nữa, tất cả đã là quá khứ, hơn nữa tôi đã cùng anh đăng ký, chúng ta đã trở thành vợ chồng hợp pháp, tôi tự nhiên là muốn cùng
anh sống chung.”
Lạc Gia Hoa hài lòng với thái độ của Mộng Kỳ: “Kỳ thật đăng ký cùng em cũng là có chút xúc động, con người của tôi trong vấn đề tình cảm tương đối
bảo thủ. Đối với hôn nhân của chúng ta em thấy như thế nào hoặc nói là
em nghĩ như thế nào về hôn nhân?”
Mộng Kỳ suy nghĩ một chút: “Rất nhiều người nói hôn nhân là phần mộ của tình yêu, nhưng tôi cho rằng những người có suy nghĩ hay nói những điều này
là do họ căn bản không muốn tiến vào cung điện hôn nhân hoặc là họ không hiểu được hàm nghĩa của hai từ hôn nhân. Trong mắt tôi, hôn nhân, là
tình yêu thăng hoa, là tình yêu kéo dài, là tình yêu đọng kết từ tinh
khiết, cũng là tình yêu đảm bảo, hôn nhân không là toàn bộ tình yêu, củi gạo dầu muối, những thứ này đều là một bộ phận của hôn nhân, hôn nhân
hay là hai gia đình, là dung hợp giữa hai vợ chồng, là truyền thừa cho
đời sau, tình yêu trong hôn nhân so với những thứ này chỉ chiếm một phần nhỏ, tựa hồ không có ý nghĩa. Cho nên tình yêu mặc dù là trụ cột của
hôn nhân, nhưng không phải tình yêu có thể giải quyết hết mọi thứ, nhất
là hôn nhân trong thời đại này, hôn nhân giống như việc mua bán, cần
kinh doanh, phải dụng tâm, còn phải hiểu được sự bao dung, sự tín nhiệm, sự trung thành giữa hai bên. Chỉ cần có lòng, chỉ cần hiểu được bao
dung, tín nhiệm cùng trung thành. Mặc dù chúng ta giống như đuổi một bà
mai mối , một cái đám cưới chui, nhưng từ bề ngoài mà nói
chúng ta cũng không tệ, về phần bản chất bên trong thì hai bên sẽ từ từ
phát hiện, bất qua tôi tin tưởng, chỉ cần có lòng, chúng ta cũng có thể
đem hôn nhân của chúng ta kinh doanh một cách sinh động, tình yêu thì
sớm muộn cũng có, đối với việc thuyết pháp của tôi anh có ý kiến gì
không, mời bổ sung?”
Lạc Gia Hoa hai tay ôm ngực, trong mắt thoáng hiện lên tia thưởng thức,
không nghĩ tới Mộng Kỳ đối với hôn nhân suy nghĩ thấu đáo như thế, không khỏi cho hắn thay đổi ánh nhìn.
“Nên nói hay không nên nói em đã nói hết rồi, tôi không có gì bổ sung.”
“Nói như vậy chúng ta xem như đã đạt thành hiệp nghị?”
”Ừm.”
“Tốt.” Mộng Kỳ đánh giá Lạc Gia Hoa một tí, đi đến trước mặt hắn vươn tay
trịnh trọng giới thiệu: “Tôi tên Kiều Mộng Kỳ, năm nay hai mươi lăm,
từng nói đã qua yêu đương một lần, mất ngày trước thất tình đồng thời
kết hôn, nguyên nhân thất tình bởi vì gương mặt phiến tình, cho nên làm
đối tượng có cảm giác không an toàn, trên thực tế lý tưởng của tôi là
trở thành một hiền thê lương mẫu, ở nhà giúp chồng dạy con, cho nên anh
không cần lo lắng tôi sẽ vượt tường , trừ khi anh chủ động buông tha cho cuộc hôn nhân này, nếu không tôi sẽ kinh doanh thật
tốt gia đình của chúng ta.”
Lạc Gia Hoa lộ ra gương mặt tươi cười, Mộng Kỳ mắt sắc phát hiện hắn có một cái má lúm đồng tiền, thật đáng yêu cũng rất mê người, đồng dạng vươn
tay.
“Tôi tên là Lạc Gia Hoa, năm nay hai mươi tám, tôi hơn em vừa tròn ba tuổi,
từng nói đã qua một lần yêu đương, cũng như em, mấy hôm trước vừa thất
tình đồng thời kết hôn, nguyên nhân thất tình bởi vì tôi thích ổn đình
còn đối phương thích tự do, thường oán tôi vì công việc xem nhẹ cô ấy,
còn có không chịu nổi bản tính cuồng việc của tôi, mặc dù tôi có gương
mặt hoa hoa công tử (play boy), trên thực tế tôi là một người có tinh
thần trách nhiệm, tình cảm chuyên nhất, là một nam nhân coi trọng gia
đình, cho nên một khi chúng ta đã đăng ký, như vậy tôi sẽ toàn tâm toàn
lực kinh doanh gia đình của chúng ta, chỉ kết hôn không li hôn, trừ khi
em nói ra.”
Hai người thận trọng nắm tay một chỗ, Mộng Kỳ cười nhìn Lạc Gia Hoa: “Xin chào, ông xã.”
Lạc Gia Hoa đồng dạng cười: “Xin chào, bà xã.”