CHƯƠNG 3
“Thằng ngu này, bỏ ra”
Vành tai đỏ bừng, Ngọc Diệp thô bạo giằng tay kẻ kia ra thật mạnh.
Nhưng Nông Thần vào giây phút ấy đã quá ngây ngất, không tự chủ được mà hôn y càng bạo.
Lưỡi mình đẩy lưỡi y sâu đến muốn lọt thỏm vào cuống họng, hơi nóng rạo rực truyền từ dưới thân vào trong khoang miệng, dồn dập đến như biển ngập sắc tình, dây dưa liếm mút quên hết trời đất.
Diệp lúc này thực sự hoảng loạn, y cũng chưa từng nhận ra hắn lại có thể khỏe đến thế, hai tay ghì chặt cổ tay y không buông, càng lúc miết càng mạnh.
Mà những người xung quanh chứng kiến cảnh tượng cũng hóa đá đến ngây ngốc. Bà chị ngực to thảng thốt không nói nên lời.
Ngọc Diệp hết chịu đựng nổi, ác ôn dùng chân đá một cước vào bụng hắn, vừa đẩy ra vừa lẩm bẩm, tởm bỏ mẹ. Khuôn mặt anh tuấn đỏ bừng, ánh mắt hàm chứa bao nhiêu tức giận, thực sự chỉ hận đến độ không thể mổ bụng phanh thân hắn. Đứng trước mặt bàn dân thiên hạ lại có thể sỉ nhục y như thế, Nông Thần thực sự chán sống rồi.
“Mày chết với tao”
Lửa giận hừng hực tuôn trào từ trong tủy, định dùng toàn bộ khí lực của mình để đánh chết người phía trước nhưng còn chưa kịp trở tay thì Nông Thần đã vác y lên vai, lôi một mạch ra đằng sau quán bar. Men rượu dễ kích thích tâm tư thầm kín nhất, cứ như thế mà lãnh đạm hành động, y như đang dạy dỗ một đứa trẻ cứng đầu.
Người ta nhìn theo hai nam sinh, ánh mắt chan chứa bao ngưỡng mộ.
o0o
Ra phía sau quán, khóa cửa lại, chỉ còn hai người giữa con hẻm vắng vẻ, trời đã ngả chiều tối, chỉ có thể thấy phân nửa gương mặt đậm sắc dục của Nông Thần, “Tôi thích cậu.”
Lời nói đôi môi kia vừa thốt ra, Ngọc Diệp đã cảm thấy ánh mắt khốn nạn áp sát từng phần một trên thân thể y.
Hắn thực sự chờ không kịp, một tay lột áo xuống, kịch liệt ép y tựa sát vào tường, sau đó tháo thắt lưng, lột quần y, mọi động tác đều nhuần nhuyễn đến khó tin, còn Ngọc Diệp kịch liệt phản kháng đến tê nhức toàn bộ thân mình,
“Con mẹ nó, bị điên rồi à?”
Nông Thần thậm chí còn không để tâm, đôi môi mập mờ dán chặt vào tai y thủ thỉ, ngoan nào trong một giây Diệp như khựng lại, để cho hắn cởi ra vật duy nhất che hạ thân, phân thân cương cứng xấu hổ mấp mé bên dưới, thấy rõ cái đỉnh ướt át tiết lộ cơn khát của chủ nhân.
“Ngọc Diệp, cậu thật *** đãng!” Nông Thần nói một cách trêu đùa, cố ý chọc tính khí một chút, tính khí bị kích thích đến xấu hổ tự ái lẫn khoái cảm tranh đấu với nhau giữa nơi công cộng thực sự khiến Ngọc Diệp tức giận đến phát điên.
Hắn mê muội nhìn phản ứng của y, dùng đầu ngón tay vuốt ve phần đỉnh bên trong, tính khí run rẩy bật lên, thân thể y cũng nhẹ nhàng run rẩy, nhẹ nhàng rên rỉ.
“Ghê… tởm”
Rõ ràng đang chịu kích thích vô cùng lớn, vẫn cứng đầu không chịu thừa nhận, Ngọc Diệp quay đầu sang một bên, mái tóc đen xanh rũ rượi chạy lên cổ, gương mặt thoáng hồng phủ đầy vẻ *** mị. Nông Thần như bị bỏ bùa, muốn kích thích y hơn nữa, muốn làm y phải rên rỉ dưới thân mình.
Tay hắn vuốt ve cái mông trắng trẻo một lúc, sau đó mới theo bản năng chèn tay vào rãnh mông, vừa sờ, đúng như suy nghĩ, quả thật rất chặt. Như vậy liền không nghĩ kĩ mà quỳ xuống, dùng lưỡi liếm tiểu huyệt còn chưa ướt nước, linh hoạt luật động lên xuống đến không biết xẩu hổ.
Sống lưng Ngọc Diệp phát lạnh, hai tay sờ chặt bức tường, để người phía sau giữ chặt mông mình, say mê mà đưa đẩy. Khối dục vọng cương cứng, không hiểu sao y cũng bắt đầu đung đưa thân thể mình.
Rồi một ngón, hai ngón, ba ngón chèn vào, Diệp mất hết sức lực, cảm giác kì lạ chưa từng có, lại được người kia hầu hạ đến mềm nhũn cả nhân. Miệng mở ra trong không khí, A một tiếng mơ hồ, không biết có phải đang chán ghét thật không. Bỗng nhiên, cả ba ngón đều đi ra, trong lòng cảm thấy thật trống rỗng, không biết làm gì mà vô thức đẩy ra phía sau.
Nông Thần đưa tay trước ngực xoa lấy đầu nhũ y, vừa nhấn nhá hõm cổ bạn học, vừa đưa phân thân của mình đến trước rãnh mông *** đãng cơ khát kia. Tiểu huyệt cảm nhận được vật thể lạ liền vô thức co rút, kích thích lên tận đầu nhũ, khiến cả thân thể vừa đông cứng vừa mềm nhũn tựa vào người hắn, chìm trong sắc dục.
“A… Thần, đừng…”
Lời nói vô lực mà ôn nhu vừa thốt ra đã khiến Nông Thân ngây ra như phỗng. Đôi mắt Ngọc Diệp đã ngập sắc tình, từng kích thích nhỏ lẻ đã đẩy giới hạn của y tăng lên giai đoạn mới. Hắn ôm lấy thắt lưng y, nhắm thẳng cái lỗ *** đãng chọc vào, đầu đỉnh cực đại chen vào tiểu huyệt chật chội lần đầu tiên khiến Diệp mất kiểm soát, bắt đầu cắn chặt lấy môi mình, vừa chửi thề vừa lắc đầu làm loạn.
Côn thịt thô to mãnh liệt đâm chọc, ban đầu từ tốn, sau đó dần dần, công kích dày đặc, âm thanh va chạm da thịt vang lên trong con ngõ nhỏ đầy ám muội.
Hắn bóp lấy đầu ngực của y mà kéo căng ra, Diệp bám thật chặt bức tường lạnh lùng kia, mỗi một lần dùng sức ma sát đều làm cho thân thể y sinh ra khoái cảm không nói được thành lời, đầu đỉnh thật lớn kia chọc ngoáy trong vách tràng của cậu. Lần đầu tiên có thể đâm chọc người mình thích khiến Nông Thần mất đi lí trí, đưa đẩy phân thân thô to vào cái lỗ kia, mãi mãi muốn sâu thật sâu hơn nữa.
“A…Ưm…Sâu quá…” Đáng lẽ nên chán ghét hắn, nhưng thân thể lại không cho phép, liên tục vô tình hữu ý khuyến khích kẻ kia đâm vào sâu hơn. Thậm chí đến lúc này còn tự chơi đầu nhũ của chính mình, xoa bóp đến đỏ ửng, sung sướng không tả nổi còn bên dưới, dòng nước nhớt nhát chảy ra xung quanh, nặc một mùi hương tản mản lạ kì.
Thần cố định thắt lưng đang không ngừng lắc lư, hôn lên lưng y, ma sát mãnh liệt cùng ôm hôn dịu dàng khiến Ngọc Diệp không chối bỏ được tình cảnh *** mị này.
Cúi xuống, nhìn thấy mông mình đang dán sát háng nam nhân, Ngọc Diệp không biết có nên tự rủa xả bản thân hay cứ tiếp tục hưởng thụ, nhưng tia lí trí gần như đã bị dụng vọng đánh bay, thanh âm rên rỉ ngày càng mê luyến tản ra như khuyến khích hắn chọc vào sâu hơn.
Thấy gương mặt lãnh đạm thường ngày lộ ra vẻ mặt thất thần, ng cao mông, cặp mông tuyết trắng liền gặp va chạm cuồng liệt, tính khí chảy ra lượng lớn *** dịch, ướt át giống như ánh mắt của chủ nhân, hơi khép lại mông lung, đôi môi khêu gợi hơi mở ra rên rỉ.
Bỗng Nông Thần ngưng lại, đột ngột rút côn thịt ra, hơi thở phảng phất trước mắt Ngọc Diệp,
“Sướng không?”
Câu hỏi thô thiển như gáo nước lạnh tạt vào mặt y. Tuy nhiên phân thân bên dưới vẫn còn đang cương cứng, vả lại, Ngọc Diệp cũng đang trong cơn xuân sắc đê mê, miệng thì chửi thề nhưng cái eo lại ưỡn ra phía sau.
Hắn bỗng nhếch miệng nở nụ cười khó hiểu, lại thổ bạo cắm rút trong thân thể y. Sắc mặt Diệp đỏ ửng, đầu nhũ trước ngực cương cứng, ánh mắt mờ mịt chỉ còn có ***.
“Không được…A… Tôi sắp…” Y sắp đến cao trào, bóp chặt cánh tay Thần, mông đong đưa, co lại tiểu huyệt, hy vọng có thể tăng lên cao trào.
Tưởng như sắp đạt được mong muốn, Nông Thần lại bắt đầu đưa đẩy chậm lại, khẽ xoay đầu y mà hôn cháo lưỡi lên gương mặt tuyệt mĩ kia. Vẻ *** đãng đỏ ửng bị nuốt trọn vào mắt hắn, bên trên được chăm sóc, bên dưới được phục vụ chu đáo. Vách tràng co rút lại mang đến khoái cảm làm cho y không khống chế nổi, côn thịt cắm sâu vào tiểu huyệt, y lại bị hắn đẩy lên cao, nước mắt lặng lẽ chảy xuống, đôi chân không trụ nổi nữa hoàn toàn mềm nhũn, cự vật phía trước bắn ra chất lỏng cô đặc thỏa mãn.
“Chờ tôi đã” Giọng Thần khản đặc, khắp người tỏa vẻ nam tính khác thường.
Diệp muốn chạy trốn nhưng không thể, lại vô lực tựa vào người này.
“Đồ khốn nạn!” Y điên tiết, từ khóe mắt lại chảy ra nước, chỉ mong Nông Thần mau sớm dừng lại buông tha cho mình.
“Cậu không tìm nữ nhân nữa chứ?”
“Không tìm…” Mệt mỏi đáp lại, miễn cưỡng dây dưa nụ hôn của hắn.
Côn thịt lại tàn nhẫn đâm vào một lần nữa, chen vào chỗ sâu nhất bên trong, dịch thể nóng bỏng phun ra từng đợt, vào chỗ sâu nhất bên trong, kích thích niêm mạc mẫn cảm mà nóng bỏng.
Ngọc Diệp có thể cảm giác được dịch thể chảy ra từ bên trong, chảy xuống đùi y đọng lại trên mặt đất.
Thần chậm rãi hôn y , tiểu huyệt bị lạm dụng đến vừa hồng vừa sưng, có thể thấy dịch thể cùng mị thịt màu đỏ bên trong. Tinh dịch chậm rãi uốn lượn chảy xuống đùi, mặc dù xấu hổ đến phát ngượng nhưng không thể dừng lại được.
Trong lúc ngất ngây vì tình, Ngọc Diệp chỉ nhớ hắn còn xoay người y lại, hôn thật lâu, thật mãnh liệt, và bản thân cũng vô thức mà ôm lấy cổ kẻ kia, liên tục nghe hắn thủ thi,
“Tôi thích cậu”