Cuồng Đồ Tu Tiên

Chương 137: Chương 137: Đảo Dạ Hương




Diệp Không lại nói.

- Lão tổ, ta thấy ngươi nên đi vào trong tiểu kiếm đi, ta muốn đi ra ngoài, tiểu Hồng bình thường sẽ không tới quấy rầy ta, hôm nay lại đẩy cửa, cũng không biết là có chuyện quan trọng gì.

- Biết rõ là ngươi nhớ tiểu tình nhân, bản lão tổ đi vào không được sao? Tiểu tu sĩ không có lương tâm, lão tổ ta đúng là hối hận, lúc trước không có cạo chết ngươi, tránh khỏi làm phiền lão tổ!

Hoàng Tuyền lão tổ ngoài miệng tuy mắng rất ác độc, nhưng khoát tay, lại xuất ra một kiện áo giáp màu xám.

- Đây là...

Diệp Không kinh ngạc mở to mắt, lập tức kinh hỉ nói ra.

- Đây là phòng ngự pháp khí dùng Mặc Giao chế thành.

- Đúng nha, đây chính là tâm huyết của lão phu!

Hoàng Tuyền lão tổ bất mãn nói ra.

- Đây là... Pháp khí, hay là linh khí? Pháp bảo?

Sau khi Diệp Không tiếp nhận, phát hiện đồ chơi này nằm trong tay rất mềm, còn rất nhẹ, giống như da gà vậy.

- Ngươi nằm mơ a! Sau khi Kết Đan mới có thể sử dụng pháp bảo, Linh Khí càng đùng nói! Đây là Thượng phẩm pháp khí a, thế nào, ngại không tốt? Không tốt ngươi có thể không dùng, không biết kiếp trước lão phu thiếu nợ ngươi cái gì a?

Hoàng Tuyền lão tổ hùng hùng hổ hổ, thân thể rất nhanh thu nhỏ lại, sau đó định đi vào tiểu kiếm, quay đầu thấy Diệp Không kích động, hắn cũng vụng trộm cười một chút, sau đó tiến vào trong tiểu kiếm.

- Chớ đi a, ta làm sao mặc đây, nhìn có đẹp trai không? Rất giống nội y giữ ấm a, ha ha, cũng không biết có vừa với thân hay không, sau này thân thể của ta lớn lên, nó sẽ tự động tăng lớn không?

Diệp Không hỏi liên tiếp vài vấn đề, Hoàng Tuyền lão tổ lại mắng.

- Chính mình nghiên cứu! Đừng phiền ta a, lão tổ ta muốn đi ngủ, xin nhớ, không có mỹ nữ không nên gọi ta.

Diệp Không đáp ứng một tiếng, cởi bỏ áo khoác, sau đó mặc kiện phòng ngự pháp khí này lên người, dùng linh thức câu thông, phát hiện còn không dùng được, cần phải luyện hóa a.

Bất luận là pháp khí gì, trước khi sử dụng cần phải luyện hóa, chủ yếu là làm cho bảo vật nhận chủ, sau đó người sử dụng mới có thể quen thuộc với bảo vật.

Nói như vậy, càng là pháp khí đẳng cấp cao, thời gian luyện hóa sẽ dài hơn, đương nhiên điều này còn phải căn cứ vào linh lực mạnh yếu của người sử dụng, cuối cùng, nếu như bị người khác đoạt đi, thì thời gian luyện hóa cũng căn cứ theo linh lực mạnh yếu của người chủ trước đó, đây là một chuyện phức tạp.

Mà hộ giáp Mặc Giao nay vừa xuất lô, cho nên không cần xóa nguyên thần nguyên chủ, Diệp Không chỉ cần luyện hóa một chút là được, tốn một hai ngày là xong ngay.

Nhưng Diệp Không lại không có thời gian để luyện hóa, bởi vì hắn cần đi ra ngoài, tiểu Hồng hôm nay đang muốn tiến vào trận, có khả năng là có việc gấp.

Kỳ thật Diệp Không chuẩn bị ngồi xuống ăn xong Tích Cốc Đan, hiện tại tiểu Hồng có việc tới tìm, hắn cũng chỉ có thể sớm xuất quan.

- Ta không có quấy rầy hắn tu luyện a?

Sau khi gõ cửa, trong nội tâm tiểu Hồng luôn bất an, trong nội tâm sợ quấy rầy Diệp Không đang tu luyện.

- Đã qua nửa năm rồi, không biết có xảy ra chuyện gì hay không, chúng ta cũng không biết, ai...

Trần cửu nương thì lo lắng quá nhiều rồi, nhi tử mỗi ngày đều ở nhà, tuy gần ngay trước mặt, nhưng trong lòng của nàng vẫn rất nhớ thương.

- Không xảy ra chuyện gì chứ? Ha ha, kiền nương (mẹ nuôi), nghe ngài nói, hắn là tiên nhân, lại có trận pháp bảo hộ, ai cũng không tiến vào được, làm sao có thể gặp nguy hiểm được chứ?

Lô Cầm cười an ủi.

- Điều này cũng đúng.

Trần cửu nương trong nội tâm an tâm một chút, gật gật đầu, lại oán giận nói ra.

- Vốn tu luyện năm ngày, nghỉ ngơi một ngày không phải rất tốt sao, không nên một lần đi vào là nửa năm như thế chứ.

Lô Cầm cười cười, lại hiếu kỳ hỏi thăm.

- Tiểu Hồng tỷ, vừa rồi tỷ đi gõ của có phản ứng gì hay không? Ta thấy chắc tay của tỷ còn chưa có đụng vào cánh cửa, đã co trở lại rồi!

Tiểu Hồng rất thần bí nói ra.

- Cái trận pháp kia đúng là thần kỳ, đứng ở bên ngoài cửa, dường như có một tầng bảo hộ, cánh tay vừa đặt lên cửa, đã bị ngăn trở, nếu cứng rắn đi vào, còn bị một lực đạo cực mạnh đẩy ra ngoài.

- Thần kỳ vậy sao? Sớm biết như vậy vừa rồi ta cũng đi đẩy.

Lô Cầm mới mười lăm tuổi nên vẫn còn tính tình của tiểu hài tử.

- Ha ha, vừa rồi sao ngươi không đi đẩy? Nếu không hiện tại đi đi?

Tiểu Hồng cười khanh khách trêu đùa.

- Không muốn, coi chừng Diệp Không ca ca đi ra nổi giận đấy.

Lô Cầm lè lưỡi ra, kỳ thật nàng cũng có chút sợ Diệp Không, tuy cho tới bây giờ Diệp Không cũng chưa từng quát tháo hay đánh đập gì nàng, nhưng nàng nhìn thấy Diệp Không nổi giận với người khác, bộ dáng rất đáng sợ.

- Người nhát gan.

Tiểu Hồng nhịn không được chọc giận một câu.

Lô Cầm cười nói.

- Còn nói ta kìa, tỷ sợ hơn đấy chứ, tỷ chỉ gõ cửa một chút, mà bộ dáng đã lo lắng như thế, ha ha.

- Đánh chết ngươi tiểu Cầm, xem ra ta không đánh ngươi không được rồi.

Tiểu Hồng mặt đỏ lên, sau đó dây dưa với Lô Cầm, tiểu nha đầu bị nàng chọc cho cười khanh khách mà cầu xin tha thứ, tiểu Hồng lại không thuận thế không buông tha, bàn tay nhỏ bé tiến vào nách của nàng mà chọc cười.

Nhìn thấy hai nữ hài náo với nhau, Trần cửu nương cũng thả lỏng lo lắng trong lòng, cười nói ra.

- Đừng nói các ngươi, ngay cả ta cũng có chút sợ hắn, ngày đó bảo hắn quỳ xin lỗi Nhị thái thái, nhìn ánh mắt của hắn trừng lên, giống như mắt lão hổ vậy, ha ha.

- Vậy sao di nương không cho hắn nếm thử gia pháp đi?

Tiểu Hồng cười đùa nói ra.

Trần cửu nương còn chưa nói, Lô Cầm đã phản kích trước.

- Tỷ coi chừng hắn đi ra sẽ cho tỷ nếm gia pháp trước đấy.

Tiểu Hồng vốn đã muốn dừng tay, bị Lô Cầm nói chuyện này, lập tức sắc mặt xuất hiện tầng sương đỏ động lòng người, mắng.

- Cô gái nhỏ, dám chọc ta, nói cái gì đó?

Tiểu Hồng và Lô Cầm hai người quan hệ cũng không tệ, nửa năm nay sớm chiều ở chung, cho nên chuyện mình vụng trộm với thiếu gia, tiểu nha đầu Lô Cầm cũng hiểu không ít, nàng dùng sức kẹp lấy cánh tay, học theo âm thanh tiểu Hồng kiều mỵ ỏn ẻn.

- Bát thiếu gia... Xin ngài trách phạt!

Tiểu Hồng mắc cỡ muốn chết, trên mặt đỏ như nhỏ máu, đuổi theo Lô Cầm định hung ác nàng một trận.

Vừa vặn Diệp Không lúc này đi tới, trông thấy tiểu Hồng và Lô Cầm đang chơi đùa với nhau, nữ hài tử phát ra tiếng cười khanh khách động lòng người, mà Trần cửu nương cũng đang ở bên cạnh cười khẽ.

Diệp Không tăng cảnh giới lên, lại có Thượng phẩm phòng ngự pháp khí, tâm tình cũng không tệ, cười đi tới hỏi.

- Vừa rồi ai nói muốn Bát thiếu gia trách phạt nha?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.