Cuồng Đồ Tu Tiên

Chương 153: Chương 153: Đi nhầm phòng




- Bát thiếu gia, ngài cũng đừng nên xin tha cho Tiểu Oanh, nha đầu này bị ta nuông chiều đến hư rồi, hôm nay ta phải cho nàng hiểu rõ, có chút khách nhân là không thể đắc tội được!

Phong Tứ Nương lại dùng tay kia đẩy cửa đi vào.

- Ngươi nói vớ vẩn gì vậy? Tiểu Oanh rất tốt nha...

Diệp Không bắt được hai cánh tay của Phong Tứ Nương, cười khổ nói, hắn đoán được ý nghĩ của Phong Tứ Nương, nhưng lại không thể nói rõ với nàng.

- Bát thiếu gia, ngài đứng quá tâm tính thiện lương, những nha đầu này không thể quá nuông chiều sủng ái được.

Phong Tứ Nương còn không có chú ý tới thân thể mình đã bị Diệp Không ôm chặt.

Diệp Không lúc ban đầu cũng không có phát hiện, nhưng khi Phong Tứ Nương giãy dụa muốn đẩy cửa ra, thân thể đẫy đà mềm mại kia cứ cọ quậy trong ngực Diệp Không, còn có phía dưới, vòng 3 vừa tròn vừa vểnh của Phong Tứ Nương cứ đụng vào bụng dưới của Diệp Không...

Nói cho nữ nhân một câu, nam nhân có một chỗ không thể đụng được, Diệp Không bị Phong Tứ Nương cọ một hồi, thoáng một phát liền nóng lên, cái gì cũng không muốn, hai tay mạnh mẽ ôm lên, đem thân thể no đầy của Phong Tứ Nương ôm chặt vào trong ngực, hơi thở tỏa nhiệt, khuôn mặt của Phong Tứ Nương thoáng cái liền đỏ bừng.

Hạnh phúc tới quá nhanh, Phong Tứ Nương còn chưa kịp hoàn hồn, chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, không hề nghĩ ngợi, liền đem đôi môi hồng của mình đưa lên...

Hai người đều là kẻ đói bụng, đầu đều uốn qua uốn lại, thân thể càng gắn chặt vào nhau.

Một hồi lâu, Phong Tứ Nương mới buông miệng ra, trên gương mặt đã nổi lên đóa hồng vân động lòng người:

- Bát thiếu gia...nơi này là lối đi...

Diệp Không cười cười, nữ lão bản này xem ra cũng tình nguyện, nàng cũng không có quan tâm đến vấn đề tuổi tác, nếu không phải là đang ở lối đi, đổi lại là trong phòng, thì chuyện tốt đã thành rồi.

Diệp Không cũng muốn vào phòng, nhưng lại không dám ly khai, ai biết có tên quỷ quái nào đó mò tới hay không, nếu như Hoàng Tuyền lão tổ bị mọi người biết rõ, thì phiền phức rất lớn.

- Đi phòng của...Phong tỷ tỷ a.

Phong Tứ Nương xấu hổ nói, nếu như Bát thiếu gia nguyện ý, nàng cũng chủ động lên rất nhiều, thậm chí tay đều tuột xuống. Một trảo, phản ứng rất lớn, rất rõ ràng, Tiểu Oanh không có hầu hạ tốt Bát thiếu gia.

- Nha đầu Tiểu Oanh này, trở lại sẽ thu thập nàng!

Phong Tứ Nương lôi kéo tay của Diệp Không muốn tranh thủ đến phòng của mình, nàng không thể chờ được nữa rồi, nàng sợ người khác nhìn thấy, vạn nhất ngày mai truyền đi tin tức Bát thiếu gia thông đồng cùng lão bản Tàng Xuân Lâu. Bát thiếu gia đi Tàng Xuân Lâu, không tính là gì, nhưng Bát thiếu gia dùng mười lăm tuổi câu được mỹ nhân lão bản ba mươi tuổi thùy mị mười phần, loại tin tức này liền oanh động, nói không chừng còn có thể trở thành xì căng đan nữa.

- Ai...

Diệp Không tuy rất muốn cùng vào phòng với Phong Tứ Nương, nhưng không thể không canh giữ ở đây được, nếu gọi những người khác đến, Diệp Không lại lo lắng.

Đau đầu..., chẳng lẽ lại lần nữa từ chối sao? Không được, tuyệt đối không được! Thịt đưa lên miệng không ăn, xem lão tử là Liễu Hạ Huệ sao, lão tử là lưu manh a!

Thấy Diệp Không không nói gì.., trán Phong Tứ Nương lại nổi đầy hắc tuyến, tiểu từ này sao lại như thế này, năng lực khắc chế sao lại mạnh như vậy, chẳng lẽ mình trông chướng mắt như vậy sao?

Bất quá rất nhanh nàng liền biết rõ là mình hiểu lầm, tên lưu manh này thoáng một cái đã bóp chỗ vểnh lên của nàng:

- Tỷ về phòng trước chờ ta, ta lập tức tới ngay..., Ah, phòng tỷ ở đâu vậy?

Hỏi rõ vị trí gian phòng, Phong Tứ Nương liền vứt lại hai cái mị nhãn sau đó mới đi trước, Diệp Không giật giật ngón tay, sao cái mông của cô nàng này lại đàn hồi như vậy, rắn chắc, có lực, thật sướng.

Diệp Không không muốn làm bảo vệ cho Hoàng Tuyền lão tổ, cũng lo lắng người khác bảo vệ, thế nhưng hắn rất nhanh liền có biện pháp giải quyết.

Huynh đệ Lô gia đến bảo vệ nha, Diệp Không rất yên tâm đối với hai tên này, bọn hắn sẽ không vi phạm mệnh lệnh của mình, hơn nữa cho dù bọn họ có phát hiện Hoàng Tuyền lão tổ thì cũng chẳng sao.

Khi Diệp Không trở lại ghế lô, phát hiện, huynh đệ Lô gia làm bảo vệ còn có chỗ tốt, đó chính là có thể yểm trợ cho hắn.

Diệp Không mới đi ra ngoài, Lô Cầm cùng Tiểu Hồng rất nhanh liền phát hiện không có hắn, Tiểu Hồng vốn cẩn thận liền phát hiện Phong Tứ Nương cũng không có ở đây, nam nhân nhà ai theo một bà chủ đẫy đà thành thục như vậy ra ngoài, tâm lý nữ nhân cũng sẽ sinh hoài nghi.

Tiếp theo Lô Cầm cũng phát hiện điều này, đang tại thời điểm hai nữ nghi vấn trùng trùng điệp điệp, thì trông thấy Diệp Không đi đến.

- Bát thiếu gia, người đi đâu vậy?

Tiểu Hồng vội vàng hỏi.

- Ừ, có chút việc, các muội tiếp tục xem đi, ta tới gọi Lô Tuấn Lô Nghĩa ra ngoài có chút việc.

Làm như vậy thì lưỡng nữ sẽ không còn gì lo lắng rồi, dù sao Huynh đệ Lô gia cũng là anh ruột của Lô Cầm, là anh vợ tương lai của Diệp Không, sẽ quản lý Diệp Không, không cho hắn làm loạn.

Nhưng hai nữ đã lầm, ai quản ai chứ, anh vợ tương lai cũng không dám quản Diệp Không, ngược lại bị Diệp Không quản lại.

- Các ngươi canh giữ ở đây, bất luận kẻ nào cũng không cho phép đi vào, bên trong có bất kỳ âm thanh gì, các ngươi cũng không thể đi vào, có tình huống không giải quyết được thì tới kêu ta.

Diệp Không vừa phân phó xong liền chạy đi, phía dưới còn đang biểu tình kháng nghị lâu rồi, phải tranh thủ thời gian chạy đến trước mặt Phong Tứ Nương.

- Bát thiếu gia, người đi đâu vậy?

Huynh đệ Lô gia vốn cho là thật có chuyện trọng đại gì, đi ra mới biết được, té ra là để cho bọn họ canh cửa.

- Ta đi thì sao? Các ngươi đừng hỏi!

Diệp Không nổi giận, hai tên tiểu tử này cũng dám quản mình rồi hả?

- Không phải...vừa rồi người nói có vấn đề đi gọi người, chúng ta không biết người ở đâu, đi đâu để tìm người chứ?

Lô Tuấn vẻ mặt ủy khuất nói.

- Ah, vậy...tới phòng Phong lão bản tìm ta.

Diệp Không nói xong liền rời đi.

Hai huynh đệ Lô gia cùng nhau le lưỡi một cái, Bát thiếu gia này đúng là lợi hại nha, không tìm cô nương, lại tìm lão bản, đúng là không phải cùng cấp bậc với mình, bất quá nói trở lại, Phong lão bản kia đúng thật là một mỹ nhân, không giống với mấy nữ nhân cả mặt đầy son phấn kia, cũng không giống mấy nữ nhân ỏng ẹo ngoài kia, mỗi ánh mắt mỗi động tác của Phong Tứ Nương, không cẩn thận là sẽ bị câu mất hồn phách, nếu không phải Phong lão bản không tiếp khách, bằng không khẳng định sẽ hot hơn mấy cô nương khác.

Huynh đệ Lô gia không dám nhiều lời, lại không dám suy đoán chuyện hai người ở trong phòng làm gì, đành phải lấy hai cái ghế ngồi ở trước cửa, an phận làm canh cửa.

Gian phòng của Phong Tứ Nương ở phần cuối của lầu hai, thế nhưng Diệp Không đi tới, lại phát hiện một vấn đề, hai bên lối đi đều có một cái cửa, đều là cuối hành lang, là bên nào đây?

Thời tiết lạnh, trên đường cũng không có nhân viên nhàn tản, tìm ngưởi hỏi cũng không được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.