Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 268: Chương 268




45268.“Phải, Diệp Phi rất yêu anh. 5 năm trước, hai người đã yêu nhau thật lòng. Tôi nói đều là sự thật. Điểm này Bắc Minh Phong có thể làm chứng”. Thủy Tinh nói, nhìn Bắc Minh Phong uy hiếp.

Sắc mặt Bắc Minh Phong cứng đơ, hoàn toàn có thể đọc hiểu được ý của cô, chính là nếu anh không làm chứng, anh và cô sẽ hết! Anh mím chặt môi, anh thật sự không muốn để Mộ Thương Nam nhớ ra việc đau lòng trước kia bị Diệp Phi phản bội. Khóe môi anh chìm trong cay đắng, thôi được rồi, cuộc đời này anh trọng sắc khinh bạn một lần vậy.

“Đúng vậy, hai người đã từng yêu nhau” Anh nói theo ý của Thủy Tinh.

“Chúng tôi từng yêu nhau? Sau đó thì sao? Tại sao người lấy tôi không phải cô ta?” Mộ Thương Nam hỏi.

“Hai người từng yêu nhau, nhưng Thiên Tịnh luôn phá hoại hai người! Diệp Phi mới là con gái nhà họ Thiên, là Thiên Huệ thay xà đổi cột dùng con gái mình Thiên Tịnh tráo đổi vị trí của Diệp Phi. Người đính hôn với anh cũng là Diệp Phi, là Thiên Tịnh giả mạo thân phận Diệp Phi, Thiên Tịnh luôn tìm cách hại hai người. Hai người yêu nhau rất đau khổ, Diệp Phi trả giá rất nhiều vì anh, tình cảm của cô ấy đối với anh, tôi đều biết, còn cả sự chia rẽ của Thiên Tịnh với hai người” Thủy Tinh vội vàng giải thích.

“Là Thiên Tịnh chia rẽ chúng tôi, chúng tôi mới xa nhau” Mộ Thương Nam hỏi.

“Việc cuối cùng, tôi cũng không rõ, nhưng, anh chỉ cần nhớ rằng, luôn là Thiên Tịnh hại Diệp Phi, cho dù Diệp Phi có làm gì với Thiên Tịnh, đểu là Thiên Tịnh nợ cô ấy! Còn cả bản đồ mỏ vàng đen của nhà họ Thiên, anh luôn giữ không đưa cho cô ấy, chả nhẽ cô ấy không nên lấy đồ của mình về?” Thủy Tinh nói.

“Bản đồ mỏ vàng tôi đã giải thích với cô ta, tôi không nhớ bản đồ mỏ vàng để ở đâu, cho dù cô ta muốn trả thù Thiên Tịnh, nhưng con trai tôi rốt cuộc làm gì sai? Tại sao cô ta phải giết con trai tôi?” Mộ Thương Nam chất vấn.

“Thế tôi mới nói video này là giả! Nhất định có vấn đề, Diệp Phi rất yêu thương Mộ Dã, làm sao cô ấy có thể hại Mộ Dã” Thủy Tinh nói.

“Thủy Tinh, nói gì cũng phải có chứng cứ, không phải một câu nói của cô Diệp Phi sẽ không hại Mộ Dã là giải thích xong” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.

“Chính là cần chứng cứ, vì vậy mới bảo anh thả Diệp Phi ra, chúng tôi mới có thể đi tìm chứng cứ, hơn nữa như này người hại Diệp Phi mới không có cơ hội hại Diệp Phi.” Thủy Tinh nói.

“Tôi thả cô ra ta, để cô ta ung dung ngoài vòng pháp luật sao? Nếu như cô ta ra tay với tôi, tôi sẽ không trả đũa, nhưng cô ta không nên động vào con trai tôi, tôi sẽ không tha cho cô ta!” Mộ Thương Nam nói rành mạch.

“Nếu như anh dám làm gì đối với Diệp Phi, tôi đảm bảo anh sẽ hối hận! Mộ Thương Nam, Diệp Phi có mệnh hệ gì, anh sẽ hối hận cả đời!” Thủy Tinh cũng nói rành mạch.Từ ngữ kẹp chặt trong miệng, nhưng cô đã thề với Diệp Phi, cô không thể nói ra chuyện của Thiên Thiên, nếu không Thiên Thiên sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng!

“Tôi không bắt cô ta trong thời gian đầu ngay sau khi cô ta về nước, xử lý cô ta mới là điều tôi hối hận nhất cả cuộc đời này! Bắc Minh Phong, đưa cô ấy đi! Nếu không đừng trách tôi không khách sáo với cô ấy!” Mộ Thương Nam nói. Ngày hôm đó, anh nhìn thấy cô chạy theo anh, xin anh giúp đi cứu Thủy Tinh. Chính từ cái nhìn đầu tiên anh nhìn thấy cô, ánh sáng tỏa ra trên người cô, cô vừa đẹp vừa ấm áp, làm tan chảy trái tim băng giá của anh, vì sự ấm áp của cô mà rung rinh. Chính là cái cảm giác ấm áp mà quen thuộc đó, làm anh không đi bắt người phụ nữ đó, tất cả mọi thứ ở nước ZH đều không thoát khỏi lòng bàn tay anh, anh giống như thú dữ ẩn núp, không vội vàng tấn công, mà chờ con mồi tìm đến anh. Chỉ là đến bản thân anh cũng không ngờ, sự gặp gỡ của họ lại nhanh như vậy, mà tốc độ phát triển cũng vượt qua sự kiểm soát của anh.

Bắc Minh Phong nhìn ra Mộ Thương Nam nổi giận, anh vội vàng kéo tay Thủy Tinh, lôi Thủy Tinh ra khỏi phòng bệnh. Thủy Tinh vùng vẫy trong vòng tay của Bắc Minh Phong “Khốn nạn, tôi còn chưa nói xong, anh bỏ tôi ra!”

“Anh khốn nạn? Anh không lôi em ra ngoài, em sẽ không ra nổi! Lần này người bị thương là Mộ Dã, là con con trai của Mộ Thương Nam. Chả nhẽ em không cảm thấy lần này Diệp Phi quá đáng sao?” Bắc Minh Phong cũng giống anh không thể tha thứ cho Diệp Phi. Bất luận việc của người lớn ai đúng ai sai, nhưng trẻ con rốt cuộc làm sai việc gì? Không thể vì Mộ Dã là con của Thiên Tịnh, Diệp Phi đến Mộ Dã đều muốn giết?

Thủy Tinh nghe Bắc Minh Phong nói, một chân đá vào đùi Bắc Minh Phong “Tôi nói rồi không phải Diệp Phi làm, thì không phải Diệp Phi làm!” Cô đá mạnh Bắc Minh Phong vài cái, đẩy anh ra và đi về phía cổng chính bệnh viện. Tay cô nắm chặt, thật điên mất, tại sao không có ai nghe cô nói. Không phải Diệp Phi, không phải Diệp Phi. Cô chỉ cảm thấy đàn ông đều sống trong thế giới của riêng họ, hoàn toàn không nghe phụ nữ nói gì.

Chân của Bắc Minh Phong bị giày cao gót của cô đá đến đau đớn, anh chịu đau đuổi theo cô, thật sự không biết bản thân trêu chọc ai, con trai Mộ Thương Nam bị hại, anh bị đá!

“Thủy Tinh, chờ anh, anh đưa em về nhà!” Tay anh kéo lấy cánh tay cô.

Thủy Tinh giơ tay vung khỏi tay anh “Tôi không cần anh đưa, còn nữa tôi cảnh cáo anh, giao dịch của chúng ta đến đây kết thúc! Anh đừng bám lấy tôi!”. Trên người cô đến bây giờ vẫn còn đau, đặc biệt là bước nhanh trên đường chạm đến những chỗ bị anh kéo rách. Nghĩ đến Bắc Minh Phong hành cô như con thú điên, cô nghi ngờ, anh bao nhiêu năm nay không động vào phụ nữ. Nhưng, tất cả đều kết thúc rồi, cô vội vã quay về nhà George xem George, cô ra ngoài lâu quá rồi.

Bắc Minh Phong bị lời nói của cô làm cho đứng sững sờ tại chỗ, bọn họ chỉ là một cuộc giao dịch. Khóe môi anh ngập trong cay đắng lạnh lùng, người phụ nữ của anh lên giường với anh chỉ là giao dịch, cô vội vàng quay về làm gì? Không thể từ bỏ George sao? Nghĩ đến cô sẽ ở cùng George, toàn thân anh khó chịu. Lần này lên giường cùng cô, không làm anh thỏa mãn, ngược lại càng làm anh muốn có cô hơn! Anh lạc lõng rời khỏi bệnh viện, trong đầu chỉ nghĩ đến rốt cuộc phải làm gì mới có thể cướp Thủy Tinh về.

Mộ Thương Nam trông coi con trai mình trong phòng bệnh, lời của Thủy Tinh lặp đi lặp lại trong đầu anh “Nếu như Diệp Phi có mệnh hệ gì, tôi đảm bảo, anh sẽ hối hận cả đời!” Lông mày anh trĩu xuống, anh sẽ hối hận cả đời!” Mặc dù anh biết ý nghĩ này rất hoang đường, nhưng anh vẫn không khống chế được vẫn nghĩ như vậy.Anh đứng dậy đi về phía phòng bệnh của Mộ Dã………………………

-

Diệp Phi trong phòng giam, ngạc nhiên khi nhìn thấy Mộ Lạc Lạc ngồi trên xe lăn. Mặt Mộ Lạc Lạc toát ra biểu cảm ác độc, nhìn Diệp Phi như nhìn kẻ thù.

Cai ngục mở cửa phòng giam cho Mộ Lạc Lạc, Mộ Lạc Lạc ấn nút xe lăn đi vào phòng giam.

“Diệp Phi, cô thật độc ác, không những giết tôi, còn giết cả nhà tôi?” Tay cô vung về phía Diệp Phi, con dao găm sáng loáng nắm chặt trong tay cô.

Diệp Phi nghiêng người tránh con dao găm của cô “Tôi chưa từng hại cô, cô bị Thiên Tịnh lừa rồi!”

“Cô còn giám ngụy biện! Chính là cô đã hại tôi, cô còn hại cả nhà tôi, mẹ tôi đến bây giờ vẫn còn hôn mê! Tôi phải báo thù cho cả nhà tôi!” Con dao găm trong ta Mộ Lạc Lạc đâm về phía Diệp Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.