Tử Phong bị cột năng lượng đè ép tới mức không thở được, tuy rằng sức công phá của nó không đủ để khiến hắn bị thương, nhưng cường độ của nó thì vô cùng khủng bố, khiến hắn khó lòng mà chống trả được. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đầu óc hắn vẫn vô cùng tỉnh táo mà suy nghĩ, qua khoảng thời gian giao thủ tuy ngắn ngủi nhưng vô cùng kịch liệt vừa rồi, hắn đã rút ra được kết luận sơ bộ.
Quả nhiên đúng như những gì hắn đã nghĩ, tới tầng thứ như Tôn cấp, chỉ số cá nhân không còn là thứ duy nhất quyết định thắng bại nữa, mà dựa nhiều vào vũ kĩ cùng bí pháp hơn, bằng chứng là với chỉ số khủng bố của mình, theo lí thì hắn đáng nhẽ ra phải áp đảo mà xử lí ba tên hộ vệ kia một cách nhanh gọn, nhưng trên thực tế thì ba tên hộ vệ này cực kì khó chơi, không những kết hợp với nhau vô cùng nhuần nhuyễn linh hoạt, vũ kĩ trong tay bọn chúng cũng khiến Tử Phong gặp rắc rối không nhỏ.
Bị cột năng lượng áp chế dưới mặt đất, lẽ đương nhiên Tử Phong không định để kệ như vậy được, bởi dù hắn không bị thương, nhưng có trời mới biết khi nào cái cột năng lượng này mới chấm dứt, trong lúc đó thì hắn giống như bia đạn sống đứng im một chỗ vậy, nếu không thoát ra nhanh thì chỉ có nước ăn đòn no nê.
“Phá Sơn Không!!”
Tuy hành động khó khăn, nhưng cũng không có nghĩa là Tử Phong không thể cử động, cơ bắp toàn thân hắn gồng cứng lên, hắn dùng toàn lực vung mạnh sáu cánh tay của mình, dưới lực lượng cường hãn của bản thân cùng tăng phúc của Phá Sơn Không, không gian xung quanh hắn trực tiếp bị phá vỡ, cột năng lượng cũng bị hắn xé tan, tạm thời giúp bản thân thoát khốn.
Chỉ là hắn vừa mới thoát ra, ba tên hộ vệ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ngay trên đầu hắn, đồng loạt ra tay công kích. Lúc này hắn không thể không thừa nhận rằng dù bản thân ở trong trạng thái Thiên Ma Hóa Thân có mạnh mẽ tới mức nào, đối mặt với Tôn cấp cao giai thì tam quyền lưỡng cước là chưa đủ, hắn cần phải có kĩ năng trợ giúp nữa.
Mắt thấy bản thân sắp hứng chịu một đợt công kích như vũ bão, Tử Phong không hề nao núng, đằng sau chiếc mặt nạ, khóe miệng hắn chợt cong lên, nở một nụ cười quỷ dị:
“Cũng được, để ta thử xem kĩ năng này mạnh tới mức nào.”
Ba tên hộ vệ trong tay lăm lăm vũ khí, nhất tề va chạm với Tử Phong, liên tiếp vang lên mấy tiếng kim loại ma sát chói tai, mặt đất bên dưới dưới lực tác động mà nổ tung, khói buii đất cát bắn tung lên trời, che lấp tầm nhìn từ bên ngoài. Điệu Yên đang lo lắng cho sự an nguy của Tử Phong, đến bản thân nàng cũng không rõ tjai sao mình lại đi lo lắng cho cái tên quái nhân này nữa, nàng chỉ biết rằng bản thân hắn chỉ là Tôn cấp nhất phẩm, hơn nữa lại chỉ mới đột phá không lâu, nay lại phải lấy một địch ba, đối phương đều là Tôn cấp lục phẩm cảnh giới vững chắc, tình cảnh thật sự là ngàn cân treo sợi tóc.
Nhìn thấy bốn người quần thảo với nhau đằng sau màn khói bụi, Diệu Yên có chút đứng ngồi không yên, nàng thầm nhủ nếu một chút nữa không thấy có động tĩnh gì khả quan, nàng sẽ bất chấp mặt mũi mà xông vào cứu Tử Phong, dù sao thì Tử Phong mới chỉ hơn 20 tuổi đã đột phá Tôn cấp, nhân tài như thế này nàng tuyệt đối không cho phép hắn chết yểu tại nơi này. Chỉ là nàng vừa mới ra quyết định trong lòng xong, từ sau màn khói bụi, một tiếng nổ cực lớn chấn động màng nhĩ vang lên, chỉ thấy mấy tiếng hừ lạnh đau đớn vang lên, sau đó là thân ảnh của ba tên hộ vệ bắn ra ngoài như diều đứt dây, rơi xuống mặt đất không xa.
Diệu Yên nhìn quần áo ba người kia có chút rách rưới, trong lòng khó có thể tin tưởng được, thầm tò mò không hiểu chuyện gì vừa xảy ra ở trong đó. Một tiếng cười lớn vang lên, sau đó một vật thể nào đó phá không mà bay lên không trung, nhìn vào không khỏi khiến Diệu Yên phải trợn mắt há mồm.
Chỉ thấy Tử Phong bay lơ lửng trên bầu trời, trên người cũng không có vẻ gì là bị thương, vẫn một thân giáp trụ màu hoàng kim sáng loáng, đôi cánh rực lửa giương cao, sáu cánh tay nắm lại trông vô cùng uy vũ. Nếu chỉ như vậy thì không có lí gì khiến Diệu Yên phải ngạc nhiên, mấu chốt ở chỗ đó là ngoài Tử Phong ra, còn có thêm hai thân ảnh xuất hiện song song bên cạnh hắn. Hai thân ảnh này về ngoại hình so với Tử Phong giống y đúc không một chút sai biệt, cũng giáp trụ hoàng kim, cũng sáu cánh tay, cũng một đôi cánh rực lửa, chỉ khác một chỗ đó là một người thì toàn thân lôi điện vờn quanh như mãng xà, đôi mắt không còn một màu đen sâu thẳm như Tử Phong lúc bình thường nữa mà sáng rực lên, từ trong mắt có thể thấy từng tia lôi điện màu trắng lóe lên. Trong khi đó thì một người còn lại toàn thân chìm trong khói đen mập mờ, đôi mắt cũng là màu đen nhưng lại giống như một khối đá đen xì, khiến người khác nhìn vào chỉ thấy hai hốc mắt tối om trông cực kì khủng bố.
“Thiên Ngoại Hóa Thân!! Giờ thì bọn ta cũng có ba người, công bằng rồi chứ, khậc khậc.” Tử Phong đứng giữa bất ngờ phát ra tiếng cười khó nghe giống như quỷ khóc.
Thiên Ngoại Hóa Thân, kĩ năng Tử Phong vừa nhận được từ hệ thống sau khi hắn đột phá lên Tôn cấp. Về cơ bản thì kĩ năng này cho phép Tử Phong tạo ra một phân thân từ chính bản thân mình, phân thân sau khi được tạo ra sẽ mạnh ngang ngửa bản thể là hắn, có thể sử dụng được toàn bộ kĩ năng giống như bản thể, thời gian tồn tại dài ngắn tùy thuộc vào tinh thần lực của hắn, chẳng khác nào có thêm một Tử Phong nữa để chiến đấu cả. Điểm biến thái của kĩ năng này là nếu phân thân bị giết chết, bản thể cũng không bị ảnh hưởng gì cả ngoại trừ việc không thể sử dụng kĩ năng này trong một thời gian, còn biến thái hơn nữa đó là nếu bản thể bị giết chết mà phân thân vẫn còn sống, phân thân đó sẽ biến thành bản thể mới, còn Tử Phong hắn sẽ không mất mạng, có thể nói là hắn có thêm một cái mạng nữa cũng không sai.
Về lí do tại sao Tử Phong lại có thể tạo ra tới tận hai phân thân, đó chính là diệu dụng của Hỗn Độn Quyết, vốn Hỗn Độn Quyết có tác dụng kì lạ đối với những kĩ năng khác mà Tử Phong sở hữu, dưới tác dụng của nó, không ngờ kĩ năng Thiên Ngoại Hóa Thân lại nhận được một hiệu ứng mới: “Số lượng phân thân tăng lên 2, tương đương số cánh hoa đã giải trừ phong ấn, mỗi phân thân có thể điều khiển được lực lượng tương ứng với mỗi cánh hoa.”
Tử Phong có hai cánh hoa đã được giải phong ấn ở trên ngực, vốn tương đương với hai hệ Ám và Lôi thuộc tính, vì vậy hai phân thân của hắn sau khi được tạo ra liền mang theo hai chủng năng lượng là Lôi và Ám giống như những gì đã biểu hiện ra. Ba tên hộ vệ từ dưới đất đứng lên, tuy trông có phần chật vật nhưng hiển nhiên cũng chỉ là chút thương thế ngoài da, cả ba trợn trừng mắt lên mà nhìn vào ba thân ảnh giống nhau như đúc trước mắt mà không thể tin được. Cả ba vốn xuất thân từ gia tộc cường đại, thư tịch các loại bọn họ không đọc đến một ngàn thì cũng đã đọc qua tám trăm, bí pháp phân thân thì có, nhưng đa phần đều chỉ có tác dụng đánh lạc hướng, chưa từng thấy một loại bí pháp nào có thể tạo ra phân thân có chiến lực không thua kém bản thể như thế này cả.
“Hừ, cũng chỉ là tiểu xảo che mắt mà thôi!! Không có gì đáng sợ cả, Tam Tài Thẩm Phán Trận, kích hoạt!!” Theo mệnh lệnh của tên hộ vệ đeo quyền sáo, hai tên hộ vệ còn lại không chút thắc mắc liền phản ứng, cả ba ngay lập tức lấy từ trong không gian giới chỉ ra một nắm bột màu đỏ sau đó tung lên không trung, rồi lại lấy một nắm bột màu xanh lục rải xuống dưới chân, trong nháy mắt tạo thành một hình phù văn kì quái. Ba tên hộ vệ hét lên một tiếng sau đó dậm mạnh chân xuống đất, chỉ thấy lớp bột màu xanh dưới chân bỗng nhiên bốc cháy, ngọn lửa màu xanh nhanh chóng nuốt chửng lấy cả ba tên hộ vệ.
Nhưng không lâu sau đó, cả ba người liền từ trong màn lửa lao lên không trung, khí thế trên người không ngờ lại trở nên mạnh mẽ hơn bội phần, hiển nhiên vừa rồi là một trận pháp có khả năng tăng phúc. Tử Phong lẳng lặng bay trên trời quan sát, không hề có ý định ra tay cản trở, hắn biết rằng với khả năng phối hợp lẫn nhau của ba tên hộ vệ này, trừ khi hắn nện xuống một chiêu Phá Thiên Trảm, không thì rất khó để có thể quấy rối bọn chúng, vậy nên hắn lựa chọn không làm gì cả.
“Hắc hắc, phối hợp rất ăn ý, nhưng để ta xem, ba người ba tâm trí hay ba người một tâm trí thì sẽ phối hợp tốt hơn!!” Tử Phong cười gằn một tiếng, bản thể hắn hoá thành một đạo kim quang bay thẳng tới trước mặt tên hộ vệ đeo quyền sáo, trong khi Lôi phân thân của hắn hoá thành một đoàn lôi điện đánh tới tên hộ vệ cầm khiên, cuối cùng thì Ám phân thân thì trở thành một đám khói đen lượn lờ chậm rãi tiếp cận tên hộ vệ cầm kiếm có tốc độ cực nhanh kia.
Trong nháy mắt chiến đấu lại nổ ra, chỉ thấy khắp bầu trời là những tiếng kim loại va chạm chói tai, những tiếng nổ, tiếng lôi điện lẹt xẹt, sóng xung kích liên tục lan ra cày xới mặt đất cùng không gian xung quanh, khiến mọi thứ chấn động không ngừng nghỉ. Tử Phong hiểu được ba tên hộ vệ này có khả năng phối hợp với nhau cực tốt, hơn nữa bọn chúng lại sở hữu nhiều loại trận pháp hợp kích quỷ dị, chỉ nói riêng từ đầu tới giờ ba người bọn chúng kết hợp đã tạo ra năm loại trận pháp khác nhau rồi, có trời mới biết là bọn chúng còn cất dấu bao nhiêu loại nữa, vậy nên cách tốt nhất để Tử Phong đối phó đó là “chia để trị”.
Ngay khi bản thể cùng phân thân của Tử Phong va chạm với đối phương, hắn liền trực tiếp bỏ qua phòng ngự mà tấn công đối phương không ngừng nghỉ, chỉ trong một nhịp thở liền tách rời ba tên hộ vệ ra xa nhau, có muốn quay trở lại cũng đã muộn.
“Chết tiệt, nếu là nam nhân thì đứng lại đây mà chiến, đừng có chạy trốn ẩn nấp như vậy.” Tên hộ vệ có tốc độ cực nhanh vô cùng tức giận gào lên, phải nói hắn chưa bao giờ cảm thấy bó chân bó tay như thế này cả. Đối mặt với hắn là một phân thân có khói đen bao phủ quanh người, lực công kích của hắn ta không quá mạnh, nhưng khiến tên hộ vệ tức muốn ói máu ra ngoài đó là mỗi khi y vung kiếm chém, đối phương lại hoá thành một làn khói đen sau đó tẩu thoát, đến khi y muốn dứt ra để trợ giúp đồng đội thì cái phân thân đó lại quấn lấy hắn mà tấn công.
Hơn nữa tuy nói rằng cái phân thân này lực công kích không mạnh, nhưng lực lượng của nó cũng không hề thua kém gì so với bản thể Tử Phong, chưa kể mỗi đòn đánh ra đều mang theo tính ăn mòn mãnh liệt, tên hộ vệ này dù không muốn thì cũng phải phân tâm đề phòng, nhất thời lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, đánh không được mà chạy cũng không xong.