- Mọi người động thủ.
Vị Thất tinh đại đấu sư kia thấy Thần Nam cùng với Mộng Khả Nhi đánh giá cao thấp liền không nhịn được, trong tay hắn nắm lấy một thanh trường
thương màu trắng toàn thân đấu khí cuồn cuộn, mũi thương ngưng tụ thành
một mảng thương mang, hướng về phía Mộng Khả Nhi mà công kích.
Còn hai nhất tinh đại đấu sư còn lại thì dò xét lẫn nhau, trong đó một
người tham gia vào vòng chiến với Mộng Khả Nhi, một người khác khẽ rung
trường kiếm lên, tấn công về phía Thần Nam. Trên người Thần Nam không hề có dấu hiệu của Đấu Khí và ma pháp, nhất tinh đại đấu sư này đối với
Thần Nam không để vào mắt.
Sắc mặt của Thần Nam hơi biến đổi, hắn muốn chống lại một nhất tinh đại
đấu sư không phải là vấn đề gì, chỉ là hiện tại hắn có chuyện quan trọng hơn. Thân ảnh của hắn nhanh chóng lùi về phía sau, lấy mấy thứ trong
không gian trữ vật để ra khoảng đất trống.
Mộng Khả Nhi hướng về phía ba người mà công kích, may mà ba người này
muốn phòng thủ để bắt sống, nếu không thì đã sớm giết được nàng. Nhưng
mà càng như vậy, Mộng Khả Nhi càng chủ quan, sau đó bị một nhất tinh đại đấu sư đánh trúng một nhát, bị thương không nhẹ.
Thân ảnh của Thần Nam xen kẽ xung quanh, nhất tinh đại đấu sư kia cũng
cảm thấy khó hiểu vô cùng, rõ ràng người này không có đấu khí và ma
pháp, tốc độ lại vô cùng nhanh, mình nhất thời không thể đuổi kịp.
Người này đâu biết Thần Nam vận dụng chân khí mới có tốc độ nhanh như vậy, nếu không thì hắn đã sớm đuổi kịp.
- Tiểu tử, ngươi còn định chạy trốn tới đâu.
Nhất Tinh đại đấu sư kia cuối cùng cũng đuổi tới gần Thần Nam, trường
kiếm trong tay hắn mang theo một mảng kiếm quang bổ về phía Thần Nam.
- Mê ảo trận.
Thần Nam cũng không chạy trốn nữa mà trên khuôn mặt liền hiện ra một nụ
cười tà, trong tay của hắn liền xuất ra một đám bạch quang, ngay lập tức không gian xung quanh liền xảy ra biến hóa vô cùng lớn, mây mù nồng đậm hiện ra.
Thần Nam nhìn thấy nhất tinh đại đấu sư định đưa chưởng vỗ lên trên lưng mình thì biết rằng không tốt, nàng lập tức nhảy vào trong một rừng trúc rậm rạp.
- Nhanh đi theo ta.
Mộng Khả Nhi đang hoảng sợ thất thần thì Thần Nam đã hiện ra bên cạnh
của nàng, khẽ lôi cánh tay của nàng, đi về phía bên trái. Khuôn mặt của
nàng liền trở nên đỏ ửng, ở học viện ma pháp sư số người theo đuổi nàng
có thể xếp thành từng đội nhưng chưa ai làm nàng thỏa mãn, cũng chưa có
ai dám kéo tay của nàng. Cảm giác bàn tay của mình bị Thần Nam nắm lấy
trong lòng nàng liền cảm thấy đại loạn, không tự chủ được mà dựa sát vào người Thần Nam.
Thần Nam thấy Mộng Khả Nhi không lên tiếng thì lúc này mới quay lưng
nhìn lại, chỉ thấy khuôn mặt của Mộng Khả Nhi ửng đỏ, đôi mắt xinh đẹp
long lanh, lúc này hắn mới phát hiện ra mình đang cầm lấy bàn tay của
nàng, Thần Nam nhanh chóng buông lỏng ra.
- Không sao.
Mộng Khả Nhi cất tiếng nói, đôi mắt không dám nhìn Thần Nam, khuôn mặt càng thêm ửng đỏ.
- Đi theo sau ta, ngàn vạn lần đừng để lạc mất.
Thần Nam nói, trên mặt hắn liền lộ ra một sát ý, chân khí cũng bắt đầu
khởi động, tuy hiện tại Mê Ảo trận chỉ có thể phát huy hai ba phần mười
tực lực nhưng đủ sức để vây khốn vài đại đấu sư. Đừng nói là Đại Đấu sư
cho dù là vài Đấu Linh cũng không thoát khỏi công kích của Thần Nam.
- Ừ.
Mộng Khả Nhi gật nhẹ đầu, nàng đánh giá xung quanh, trong lòng kinh ngạc không thôi, thủ đoạn này nàng từ trước đến nay vẫn chưa từng thấy qua.
Một lát sau, một thân ảnh của Đại Đấu sư hiện ra bên trái hai người,
Mộng Khả Nhi đang định ra tay tấn công thì bị Thần Nam ngăn cản lại.
- Yên tâm, hắn không nhìn thấy chúng ta.
Thần Nam nói với Mộng Khả Nhi sau đó bàn tay lập tức ngưng kết thành một cái thủ ấn kỳ dị, mang theo một hắc khí nhanh chóng bắn về phía lồng
ngực của Đại Đấu sư.
Đại Đấu sư này vây hãm ở trong núi rừng dày đặc, một hắc khí bắn vào
ngực hắn, lúc hắn phát hiện ra thì đáng tiếc đã không còn kịp, thân hình hắn nhanh chóng ngã xuống mặt đất, hắn cũng không biết mình chết như
thế nào.
Thần Nam cười lạnh một tiếng sau đó lập tức đi về phía bên cạnh Đại đấu
sư mà không khách khí lấy xuống một không gian trữ vạt, hướng về phía
bên phải mà đi tới. Ở trong Mê ảo trận phương vị của bốn người Thần Nam
đều nhận ra.
Nhìn thấy Thần Nam dùng một chiêu đánh chết một nhất tinh đại đấu sư,
Mộng Khả Nhi ở sau lưng hắn không kìm được mà trợn mắt há hốc mồm. Không phải nàng nghe nói Thần Nam không thể tu luyện đấu khí và ma pháp mà
sao, xem ra người này rất thần bí.
Kỳ thật nếu chân chính đấu với nhau thì tu vi hiện tại của Thần Nam
không đủ để giết chết một nhất tinh đại đấu sư, cho dù muốn giết thì
liều mạng cũng mới có thể làm được. chỉ vì hiện tại ở trong Mê ảo trận,
đối thủ bị ảo giác mê hoặc, mà Thần Nam thì không bị cho nên hắn mới có
thể dùng một chiêu giết chết được địch thủ.
Một nhất tinh đại đấu sư khác lại hiện ra, trước mặt hắn lúc này chính
là sâm lâm sương mù nặng nề, đi trong đó hắn vô cùng hoảng sợ, bỗng
nhiên từ phía sau của hắn xuất hiện một luồng hắc mang xuyên qua lồng
ngực, thân thể cũng ngã xuống mặt đất.
Thần Nam đồng thời lấy từ trên người hắn một cái túi không gian trữ vật, sau đó đi về phía nhất tinh đại đấu sư thứ ba ở trong Mê Ảo Trận một
nhất tinh đại đấu sư không thể nào chống đỡ được hắn.
Nhất tinh đại đấu sư thứ ba cũng bị Thần Nam dùng phương pháp kia đánh
chết, ba nhất tinh đại đấu sư bị táng thân trong tay Thần Nam khiến Mộng Khả Nhi không kìm được mà hít vào một hơi, nàng nhìn thấy người này đã
thay đổi, nhớ khi còn bé tính cách của hắn ôn hòa vô cùng vậy mà giờ đây sát khí lại ngất trời.
- Người còn lại ta và ngươi sẽ đồng loạt ra tay.
Thần Nam xoay người nói với Mộng Khả Nhi, người cuối cùng có thực lực
thất tinh đại đấu sư cho nên Thần Nam không thể nắm chắc có thể dùng một chiêu đánh chết được hắn, tuy nhiên nếu cộng thêm Mộng Khả Nhi thì
không có vấn đề gì, thực lực của bản thân hắn và nàng đủ để giết chết
một thất tinh đại đấu sư.
- Được.
Mộng Khả Nhi gật nhẹ đầu, thực lực của thất tinh đại đấu sư cao hơn nhất tinh đại đấu sư đến mấy lần.
Dưới sự dẫn dắt của Thần Nam , Mộng Khả Nhi nhanh chóng thấy được thất
tinh Đại Đấu sư kia, xem bộ dạng của hắn thì hắn đang ở trong một sơn
cốc. Bất quá hắn không giống như mấy tên nhất tinh đại đấu sư mà thất
thần, hắn đứng bất động trên mặt đất tựa như tìm kiếm cái gì đó.
- Toàn lực ra tay.
Thần Nam nói với Mộng Khả Nhi, trong tay của hắn ngưng kết một thủ ấn kỳ dị, một luồng chân khí thanh sắc ngưng tụ thành một cái chưởng ấn, một
chưởng ấn vô cùng lớn bị một khí tức vô hình đè nén.
Sắc mặt của Mộng Khả Nhi trở nên âm trầm, nguyên tố hỏa hệ ma pháp trong cơ thể của nàng lập tức lay động, toàn thân bao phủ trong một mảng lừa
hồng, lửa hồng ở trước người Mộng Khả Nhi liền ngưng kết thành một hỏa cầu nóng bỏng, một khí tức cường hãn từ đó phát ra.