Editor: Meow
“Được rồi.”
“Còn nữa, chiều nay có một buổi diễn tập nội bộ mô phỏng thực chiến. Đội trưởng trung đội một tuyên bố muốn cậu chết không toàn thây.” Cố Hoài còn làm động tác giơ tay cắt cổ.
“Ồ, hắn là muốn tự lập cho mình một flag[1] sao?” Hà Hoan cười, ánh cười trong mắt tựa như hoa đào mùa xuân, để cho thanh niên đúng lúc đi qua nhìn đến hai mắt tỏa sáng.
[1] tác giả để vậy nên mình cũng giữ nguyên, là cờ hiệu
Ba phút sau, trang chuyên đăng thông tin hạm đội, bất kể là thao tác viên xuất ngũ, hay là cơ giới sư, thậm chí cả những học viên dự bị, đồng loạt bùng nổ.
[Số đặc biệt! Số đặc biệt! Hạm đội khu Đông sẽ phát trực tiếp đợt diễn tập thực chiến sắp tới!]
[Hơn nữa còn là trung đội một đối chiến với đội đột kích đặc biệt!]
[Tôi thao! Trung đội một? Tôi nhớ là hai năm trước nhiều thông tin nói, trung đội một đã bị đánh bại trong Cuộc chiến Hắc yểm rồi!]
[Nói cách khác, trung đội một bây giờ là mới thành lập? Không biết đội trưởng là ai, có lợi hại không!]
[Còn tiểu đội đột kích kia, một tiểu đội nhiều lắm cũng cỡ ba chiếc phi hạm? Thế mà dám đối chiến với một trung đội nghiêm chỉnh, có phải là quá kiêu ngạo rồi không?]
Hạ Hành lúc này đang ngồi xổm bên đường đùa mèo hoang nhỏ, chợt một đống tin nhắn từ quang não nơi cổ tay thình lình nhảy ra, hắn cả kinh đến đặt mông ngồi trên đất.
Những tin nhắn này đều là từ nhóm bạn học cũ đã lâu không liên lạc, bỗng một người hai người liên tục nhắn tin, dọa Hạ Hành sợ ngây người.
“Chuyện gì xảy ra?” Hạ Hành nhíu mày.
Cẩn thận nhìn lại, mới biết là hạm đội khu Đông muốn phát công khai buổi diễn tập nội bộ - trung đội một VS đội đột kích đặc biệt.
Trung đội một này, năm đó là đội anh hùng trong Cuộc chiến Hắc yểm, nếu không phải bọn họ liều mạng ngăn cản người sao Hỏa xâm lược, gắng gượng đến khi hạm đội cứ điểm mặt trăng cùng cứ điểm trạm không gian đuổi đến, thì lúc này địa cầu đã bị xâm chiếm.
“Chắc là trung đội một được dựng lại.”
Hạm đội quyết định phát trực tiếp diễn tập, chính là muốn làm cho tất cả mọi người chứng kiến trung đội anh hùng này đã niết bàn trọng sinh.
[ID quân nghạch dự bị của cậu còn nhớ không? Phải đăng nhập nội bộ mới có thể xem!]
[Gì? ID kia có hóa thành tro thì tôi cũng nhớ, nhưng quên mật khẩu rồi! Nhanh mò lại thôi!]
[Ôi chao! Còn hai giờ nữa là bắt đầu! Tôi không trông tiệm nữa, phải kiếm lại mật khẩu!]
[Tôi cũng không trông con nữa! Phải đi tìm mật khẩu!]
[Ông trời của tôi ơi, đến ID tôi cũng không nhớ, làm sao đây!]
Trong nhóm bạn học cũ này, có những người vì nguyên nhân sức khỏe hoặc tâm lý mà không thể không từ bỏ quân ngạch dự bị.
Nhưng sâu trong nội tâm mỗi người, vẫn luôn cất giữ một ngọn lửa nhiệt huyết với chiến hạm.
Hạ Hành tắt những tin nhắn kia đi, cầm một nhánh cỏ đuôi chó tiếp tục trêu mèo.
“Xem như dựng lại, cũng không còn là trung đội một trước kia nữa. Đúng không?”
Hạ Hành giơ tay lên cao, mèo nhỏ quơ móng vuốt, nháy mắt bắt được nhánh cỏ đuôi chó.
“A... Nhóc cũng thật hung tàn...”
Hạ Hành cùng mèo nhỏ nhìn nhau ba giây, bỗng đứng dậy, một đường chạy thẳng, vọt vào một quán Internet cuối đường.
“Tôi muốn một máy có tốc độ mạng nhanh nhất!”
Tiểu ca trông quán liếc hắn một cái: “Chỗ tôi mỗi máy đều có tốc độ nhanh nhất khu này.”
“Nhanh.”
Tim Hạ Hành bịch bịch đập loạn.
Hắn mở máy, hít một hơi thật sâu, rồi đăng nhập vào ID học viên dự bị của mình.
Thời điểm bấm xác nhận, không hiểu sao có chút khẩn trương.
Lâu rồi không đăng nhập, có khi nào ID đã bị xóa?
Hạ Hành run chân, cho đến khi hệ thống hiển thị [Hoan nghênh học viên Hạ Hành về đơn vị], lòng hắn đã sớm nguội lạnh nay lại trồi lên nhiệt huyết, hừng hực sôi trào.
Vì không dùng máy tính nội bộ đăng nhập, nên hầu hết tính năng trong ID đều không thể sử dụng, không thể lên tiếng, chỉ có thể xem truyền hình trực tiếp. Nhưng đối với Hạ Hành mà nói, vậy là đủ.
Diễn tập hạm đội có hai hình thức.
Một loại là đưa chiến hạm đến không gian mặt biển, cứ điểm trái đất cùng mặt trăng tiến hành diễn tập thực chiến, nhưng loại diễn tập này tốn rất nhiều chi phí, thời gian chuẩn bị còn vô cùng lâu. Thông thường sẽ được tiến hành khi cứ điểm hạm đội trên trái đất, mặt trăng, sao hỏa thay đổi hệ thống phòng thủ.
Loại khác là tiến hành đối chiến trong không gian mô phỏng, diễn tập cảnh tượng hay dự trước tình huống thực tế, tất cả số liệu trong không gian mô phỏng sẽ được bố trí sát với thực tế hết mức có thể.
Ví như địa điểm lần đối chiến này là mô phỏng không gian ở mặt trăng, trong không gian diễn tập, các số liệu như chiều cao, góc độ của từng ngọn núi, hay cả kích thước của miệng núi lửa đều sẽ được mô phỏng giống với không gian mặt trăng.
Hạ Hành tỉ mỉ xem xét thông tin của hai bên đối chiến.
Đội đỏ: Trung đội một. Chiến hạm dẫn đội là [Phượng hoàng Zero], suất lĩnh chín chiếc chiến hạm.
“Phượng hoàng” tên chiến hạm này cũng thật phù hợp với Trung đội một, mang hàm ý “Niết bàn trọng sinh“.
Đội xanh: Tiểu đội đột kích đặc biệt. Chiến hạm tiên phong là [Cuồng sóng -21], chỉ có hai chiếc chiến hạm.
Hạ Hành vuốt cằm, nghĩ thầm ai lại đặt tên chiến hạm là “ Cuồng sóng “?
Hạ Hành nheo mắt, lạnh lùng nói: “ Cuồng sóng? Ý là ngăn cơn sóng dữ sao? Nghe thật thiếu đòn.”
Xét về mặt tình cảm, Hạ Hành vẫn nghiêng về trung đội một vừa được dựng lại, hy vọng [Phượng hoàng zero] có thể mang đến kinh hỉ.
Thế nhưng có thể tại đợt diễn tập này là đội đối chiến, nói rõ [Cuồng sóng -21] này cũng phải có bản lĩnh.
Lúc này bên phải khu vực hệ thống, có thể thấy được nhân viên của hạm đội khu Đông đang điên cuồng xoát bình luận.
Họ đang thảo luận về hai bên đối chiến, mặc dù đều rõ thao tác viên hai đội là ai, nhưng căn cứ vào [Luật Liên bang về bảo vệ thao tác viên hạm đội], không thể tùy tiện tiết lộ danh tính thao tác viên ở khu bình luận.
Tuy nhiên, có nói cũng vô ích, vì hạm đội sẽ trực tiếp chặn lại.
Hạ Hành thị lực tốt, không cần tạm ngừng khu trò chuyện cũng có thể nhanh chóng đọc lướt mỗi một bình luận một cách rõ ràng.
[Các đồng nghiệp! Tôi có một tin sốt! Hạm đội khu đông đội trưởng Trung đội một, là một anh đẹp trai! Còn là siêu cấp thao tác viên!]
Hạ Hành lòng thầm haha, hạm đội cũng không phải là nơi xem mặt mà sống.
[Tới tới tới, hôm nay diễn tập nội bộ, mọi người cảm thấy Chiến thần “ Cuồng sóng -21” của chúng ta sẽ mất bao lâu KO trung đội một?]
Hạ Hành ngây ngẩn, người này rõ ràng rất rõ thực lực hai đội mới dám lên tiếng.
[Cuồng sóng -21] này vậy mà là Chiến thần Đông khu?
Hạ Hành bỗng cảm thấy hứng thú, tập trung tinh thần nhìn vào từng bình luận.
[Gần đây “ Cuồng sóng -21” rất buông thả, nghe nói còn thức thâu đêm chơi mấy trò trẻ con, thường rời căn cứ, chuyện này...]
[Nói vậy nghĩa là lần này “ Cuồng sóng -21” không cách nào thoát khỏi sự vậy quét từ trung đội?]
[Chưa chắc, cũng có thể là, “ Cuồng sóng -21” càng chắn chắn càng thả lỏng, tốc độ giải quyết đối thủ càng nhanh!]
Hạ Hành vừa xem vừa cảm thấy kỳ lạ, theo ý của những người này, [Cuồng sóng -21] kia không phải là một đoàn đội, mà là một người? Nhưng một chiến hạm rõ ràng có bốn vị trí mà!
Hay là nói bốn người của chiến hạm này đều xem đợt diễn tập này như trò chơi nuôi trẻ, không xem trọng đối thủ lần này?
[Ừ... Trung đội một vừa được lập lại đa số là người mới, độ ăn ý khi phối hợp còn nhiều thiếu sót. Tôi đoán trong 30 phút đầu “ Cuồng sóng -21” sẽ giải quyết hết đám tân binh của trung đội một, những phút cuối “Phượng hoàng zero” sẽ đánh lén “ Cuồng sóng -21“. Nhưng chắc cũng bị phản dame.]
Hạ Hành cao hứng, xem lâu như vậy, cuối cùng cũng thấy được một bình luận đánh giá kỹ thuật. Nhưng cái người vừa đưa ra bình luận đánh giá này rất nhanh đã bị xa lánh.
[Nghiêm túc phân tích như vậy, vừa nhìn liền biết là tên thẳng nam sắt thép ngu xuẩn kia! Các chị em, logout!]
[Hưởng ứng kêu gọi của chị đại, logout.]
[Không nên tiếp xúc với tên sắt thép ngu xuẩn kia, tránh cho không tìm được vợ, tôi cũng logout.]
[Vì sao tôi phân tích chuyên nghiệp như vậy lại không được thích? Không phải nói, đàn ông nghiêm túc là có mị lực nhất sao?]
“Đừng đi mà! Tiếp thêm mấy cái ý kiến chuyên nghiệp nữa đi! Đàn ông nghiêm túc đẹp trai nhất!”
Hạ Hành không còn thấy cái người bình luận chuyên nghiệp kia nói gì nữa. [2]
[2] ở đây hình như cmt theo kiểu chat voice ấy, nhưng vì anh Hạ không đăng nhập bằng máy nội bộ nên bị hạn chế, không thể nghe tiếng mà chỉ xem được bằng chữ.
Nếu hắn có thể nói được, chắc chắn mở miệng ca ngợi người kia một vạn lần! Aiz!
Hệ thống hạm đội khu Đông phát âm “Ting tong”, là [Cuồng sóng -21] thông báo với toàn hệ thống!
Cuồng sóng -21: [Tiểu phượng hoàng, nhân dịp này đầu thai sớm luôn ha.]
Cơ hồ ngay lập tức, [Phượng hoàng zero] cũng phát thông báo trên toàn hệ thống: [Cậu nghĩ ông sợ cậu?]
Cuồng sóng -21: [Việc này cũng bình thường, qua mười tám năm sau vẫn là một hảo hán.]
Phượng hoàng zero: [Cút!]
Cuồng sóng -21: [Nghe nói pháo thủ của cậu là người mới xét độ xứng đôi tháng này.]
Phượng hoàng zero: [Kệ ông, còn hơn ai đó cẩu độc thân.]
Cuồng sóng -21: [Tiểu Pháo thủ kia tay nhỏ, đầu như quả kiwi, mắt to có thần, còn có răng nanh nhỏ... Đúng là rất đáng yêu.]
Phượng hoàng zero: [Đừng có cười rạo rực như vậy.]
Cuồng sóng -21: [Tôi cũng không cười với cậu.]
Hai chiếc chiến hạm mở đối thoại trên toàn hệ thống, làm cả khu bình luận ở khu Đông như bùng nổ.
Lần này, nhanh đến mức Hạ Hành cũng sắp không theo kịp.
Ồ? [Phượng hoàng zero] nói [Cuồng sóng -21] là cẩu độc thân, ý là [Cuồng sóng -21] kia không có pháo thủ sao?
Ngay sau đó, Hạ Hành cảm thấy suy nghĩ này thật buồn cười.
Nhưng mà từ khi nào hạm đội khu Đông trở nên phóng khoáng như vậy?
Một đợt diễn tập mà thôi, phát sóng trực tiếp chưa tính, chiến hạm tiên phong của hai đội xanh đỏ còn rảnh rỗi mà lên hệ thống cãi nhau?
Hạ Hành cười cười, bắt đầu não bổ một kịch bản cho hạm đội khu Đông: Đội trưởng trung đội một phi công cấp A, thật vất vả mới tìm được một pháo thủ xứng đôi, vừa định khoe khoang, đã bị đội trưởng tiểu đội đột kích lăm le. Vì thế hai đội trực tiếp xé rách mặt trên toàn kh Đông, trong đợt diễn tập này, bên thắng sẽ được pháo thủ kia.
Hơn nữa còn phát trực tiếp cho toàn hạm đội khu Đông, vô luận là đang tại ngũ hay đã nghỉ hưu, tất cả đều có thể làm chứng cho họ.
“Haiz, thiên phú não bổ bậc này, không nên theo đuổi phi hạm[3] làm gì, làm luôn biên tập cũng được.” Hạ Hành thở dài nói.
Lúc này, trên màn hình xuất hiện bảng đếm ngược.
Hạ Hành khẽ run tay, hô hấp cũng theo đó mà chậm lại.
Chiến trường mô phỏng mặt trăng băng lãnh lập tức bùng cháy.
[Phượng hoàng zero] dẫn trung đội một bắt đầu tiến công [Cuồng sóng -21] dẫn tiểu đội đột kích.
Vừa bắt đầu được ba phút, bằng quỹ tích bay cao siêu cùng sự phối hợp ăn ý với pháo thủ, [Phượng hoàng zero] đã nhanh gọn giải quyết hai chiếc chiến hạm mà [Cuồng sóng -21] dẫn đội.
Hạ Hành trợn to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, nghĩ thầm, vừa qua được mấy phút, [Cuồng sóng -21] đã chỉ còn một mình, thời gian sau làm sao đánh!
Trung đội một phối hợp bao vây vô cùng chặt chẽ, kín không kẽ hở, [Cuồng sóng -21] kia dù kỹ thuật cao siêu đến đâu, đối mặt nhiều đối thủ như vậy, cũng như là bươm bướm sa lưới, giãy giụa chỉ càng làm chiến hạm tiêu hao năng lượng mà thôi.
Hạ Hành vươn lưỡi chạm răng nanh nhỏ, lắc đầu, xem như hạm đội muốn tuyên truyền cho trung đội một mới lập lại này, cũng không thể tìm một đối thủ trong ba phút đã giải quyết.
[Cuồng sóng -21], hay chứng minh cho tôi xem, đến cùng là có bản lĩnh gì, để có thể ngông cuồng như vậy.
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường ABO
Hà Hoan: Hôm nay tôi thật A, đem lão Hứa Xung A kia đánh thật thảm.
Hạ Hành: Huh huh, đi ngủ.
Hà Hoan: Tôi đã đóng cửa khoang thật kỹ, chờ tiểu Hạ đến mở ra cho cậu ấy nghe mùi tin tức tố của tôi.
Hạ Hành: Chắc là ngủ dậy lên mạng, mua máy thanh lọc không khí.
[3] chiếm hạm: tàu chiến. Phi hạm: tàu dùng để thi đấu.