Trong sơn trại nhỏ ở trên ngọn núi hiểm trở một tiểu cô nương với đôi mắt trong
veo như con mèo con tinh nghịch, nàng trèo lên ngọn cây hái những trái cây chín
đỏ thì bị hấp dẫn bởi tiếng nước róc rách. Len lén tiến đến bên bờ suối nàng là
mồm chữ o mắt chữ a không hết ngạc nhiên.
- Tỷ tỷ thật là xinh đẹp nha. - Nàng reo lên lấy lòng tiểu mĩ nhân bên suối.
Cha nàng cũng thường hay khen nương nàng như thế, mỗi lần nghe nương đều rất
vui.
Hắn quay sang liếc nhìn tiểu cô nương đang chảy nước miếng ngang nhiên ngắm hắn
tắm kia không chút xấu hổ còn dám khen hắn đẹp.
- Ta là nam nhân. - Hắn bực mình vì bị nàng hiểu lầm là nữ nhân khiến hắn vô
cùng khó chịu.
- Huynh thật là đẹp... - Nàng vẫn nhìn hắn bộ dạng chảy nước miếng say mê.
Không thèm liếc nhìn nàng một cái Nha Vũ Tường khoác áo vào trở lên bờ trước khi
đi hắn bỏ lại câu hỏi:
- Muội tên gì nhóc con.
- Muội không phải nhóc con muội là tiểu sơn tặc tên gọi Trầm Bảo Bảo. -Nàng
giận dữ chống nạnh quát lớn. - Huynh chờ đó lớn lên muội sẽ đến cướp huynh về
làm áp trại tướng công.
- Ha... ha... ha... vậy ta đây sẽ chờ. Thiếu niên mười lăm tuổi cười lớn bỏ đi
trước câu hẹn của tiểu nữ tặc chỉ vừa tròn năm tuổi.