Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 189: Chương 189: Phần 17




Editor: Puck

“Là Monica để cho em bưng vào?” Thư Yến Tả nhếch mày lên, mèo nhỏ đứng ở đây, anh nào còn có tâm tư làm việc.

Nhất là bộ đồ công sở màu đen này, bọc lại đường cong đẹp đẽ của cô, chỉ tưởng tượng thôi, phía dưới của anh đã có phản ứng.

Đều nói phụ nữ mặc đồ đen gợi cảm nhất, thật đúng là không phải giả, đây hoàn toàn đang thử thách sự nhẫn nại của anh!

“Làm gì? Không phải anh thích uống cappucino em pha nhất sao?” Hoắc Nhĩ Phi mím miệng, vẻ mặt Yến như vậy là sao!

“Không phải, anh đương nhiên thích...” Thư Yến Tả rất nhức đầu, không liên quan gì đến cà phê!

“Vậy không phải được rồi sao.” Hoắc Nhĩ Phi lập tức cao hứng.

“Cảm giác như thế nào? Có cảm thấy không thích ứng không?” Thư Yến Tả đặt tài liệu trong tay xuống, quan tâm nói.

“Xong rồi, chính là... Hơi không có mục tiêu, bởi vì không biết tính chất công việc, cho nên không biết làm gì.” Hoắc Nhĩ Phi đặt mông ngồi bên cạnh tay cầm ghế của ông xã, rất nghiêm túc nói.

Từng đợt mùi thơm bay vào trong lỗ mũi Thư Yến Tả, hô hấp dồn dập một trận, ổn định tâm thần, an ủi mèo nhỏ, “Trước kia em chưa từng làm, không tự nhiên là dễ hiểu, từ từ quen thuộc rồi sẽ tốt lắm.”

“A....” Hoắc Nhĩ Phi kéo âm cuối dài thật dài, hai tay đột nhiên ôm chặt cổ ông xã, thân thể trượt vào trong ngực anh, ngồi nghiêng trên đùi anh.

Ánh mắt dịu dàng nhìn anh, ngón giữa xinh đẹp đang trượt từ trên gương mặt anh xuống dưới cằm.

“Ngoan ~ đừng làm rộn.” Thư Yến Tả một phát túm được ngón tay nghịch ngợm của mèo nhỏ, đặt ở trong miệng, trừng phạt bằng cách cắn hai cái.

Hoắc Nhĩ Phi càng thêm vô tình hay cố ý uốn éo người, giống như con mèo nhỏ không yên phận.

Thư Yến Tả rất nhức đầu, mèo nhỏ hôm nay làm sao đây? Cố ý hấp dẫn mình? Định diễn cảnh nóng trong phòng làm việc? Anh vốn nhạy cảm khác thường với thân thể của mèo nhỏ, phía dưới đã sớm nổi lên.

“Lộn xộn nữa, anh sẽ ăn em...” Thư Yến Tả cắn lỗ tai mèo nhỏ, nói từng chữ từng chữ, giọng khàn khàn quyến rũ, có một vẻ đoạt lòng người.

“Được ~” Hoắc Nhĩ Phi “Khanh khách” mà cười nói, vừa nói tay nhỏ bé còn luồn vào trong áo sơ mi của Yến, vẻ quyến rũ hiển thị rõ.

Yết hầu Thư Yến Tả lăn hai cái, hôm nay mèo nhỏ quá quyến rũ ma mị rồi, để cho anh sắp không chống đỡ được.

Bàn tay trực tiếp luồn vào phía dưới váy mèo nhỏ, đáng hận bị tất chân chặn lại một bước tiến về phía trước, không khỏi hơi căm tức, dùng sức móc một lỗ, sau đó...

“Ngừng...” Hoắc Nhĩ Phi đột nhiên cười đến hả hê kêu ngừng.

Thư Yến Tả rất không hiểu rõ, cặp mắt phóng hỏa nhìn chằm chằm vào mèo nhỏ đùa với lửa.

“Ông xã, trừ em ra, còn có người phụ nữ thứ hai nào từng hấp dẫn anh như vậy không?” Có vị chua!

“Có, nhưng mà...” Anh còn chưa nói hết lời đã bị mèo nhỏ trách móc rồi.

“Chuyện xảy ra khi nào? Cô ta là ai? Cô ta có hôn anh không? Hai người có cái đó không?” Hoắc Nhĩ Phi kích động, hoàn toàn bị đổ bình dấm chua, khắp người vị chua.

Thư Yến Tả cố sức hít hà, tròng mắt đen chứa đầy nụ cười.

“Nói mau, không cho phép trốn tránh vấn đề!” Hoắc Nhĩ Phi nóng nảy, đôi tay xoay mặt ông xã, mặt nghiêm túc nhìn anh.

“Ừmh, anh suy nghĩ đã... Ước chừng năm – sáu năm trước, anh đã sớm không nhớ rõ cô ấy là ai, hơn nữa cô ấy hấp dẫn cũng không thành công.” Nụ cười trong mắt Thư Yến Tả càng ngày càng sâu.

“Năm, sáu năm trước? Chưa thành công? Rất xinh đẹp sao?”

“Ừ, quên mất, người khác có dáng dấp xinh đẹp hay không anh cũng không quan tâm, trong mắt anh chỉ có một mình bà xã anh mèo nhỏ.” Thư Yến Tả đắm đuối đưa tình nói.

Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy Yến giỏi nói lời tâm tình, mỗi lần nói đều để cho cô cảm động như vậy, khiến cho trong lòng cô cảm thấy ngọt, thật hạnh phúc mà ~

“Vậy... Trước đó anh có diễn trò quá khích với người phụ nữ khác trong phòng làm việc không?” Hoắc Nhĩ Phi có dáng vẻ kiên quyết thề không bỏ qua.

“Không có.” Thư Yến Tả rất kiên định mà lắc đầu, mặc dù trước khi gặp được mèo nhỏ anh từng có không ít phụ nữ, nhưng kia đều là tiêu khiển ngoài công việc, nhu cầu bình thường của đàn ông mà thôi, hơn nữa anh cũng không thích mang phụ nữ tới không gian làm việc.

Lại nói anh lúc trước, là ma vương máu lạnh khiến cho người ta nghe danh mà mất hồn mất vía, cho dù có loại phụ nữ có gan bằng trời, cũng không vào được phòng làm việc của anh, dù sao những nhân viên lễ tân sảnh trước và bảo vệ kia đều không phải ngồi không!

“Được rồi, nể tình anh thông minh như vậy, em sẽ bỏ qua chuyện cũ.” Hoắc Nhĩ Phi cười híp mắt nhéo gương mặt tuấn tú của ông xã, cảm giác tay thật tốt ~

“Lại nói nhưng cũng rất đáng tiếc! Anh còn chưa từng nếm thử ở văn phòng...” Hai chữ cuối cùng nói ra nhẹ như muỗi.

Hoắc Nhĩ Phi sưng mặt lên, “Không cho phép! Bây giờ không cho phép! Về sau cũng không được! Nếu như bị em phát hiện anh dám trèo tường, em sẽ mang theo Hách nhi, Bảo Bảo và tiểu Bối bỏ nhà ra đi!”

“Bà xã, ý của anh là muốn cùng em... Cũng ví dụ như lúc này...” Thư Yến Tả cực kỳ uất ức chu môi, ngón tay đã đưa vào trong huyệt mật của mèo nhỏ.

“Không cho phép chu môi!” Một tay Hoắc Nhĩ Phi bịt môi ông xã.

“Tại sao?” Thư Yến Tả nghi ngờ.

“Bởi vì quá hấp dẫn, khiến cho em không nhịn được muốn đụng ngã anh.” Hoắc Nhĩ Phi cau mày, ngón tay Yến quậy đến cô tâm phiền ý loạn một trận, ghét!

“Đụng ngã? Anh thích vô cùng.” Khóe môi Thư Yến Tả khẽ mở, cười đến điên đảo chúng sinh.

Hoắc Nhĩ Phi liếm môi một cái, làm thế nào? Làm thế nào? Có muốn đụng ngã hay không? Có muốn hay không?

Thư Yến Tả cũng không chủ động, chỉ ở đó cười, ngón tay càng thêm không nhàn rỗi...

Hai người cứ giằng co như vậy sau hai phút, Hoắc Nhĩ Phi không nhẫn nại được trước, đỡ lấy đầu ông xã, đưa môi thơm tới.

Không bao lâu, áo hai người đã lộn xộn, thở cũng không đều rồi.

“Yến, sẽ không có người đi vào chứ.” Hoắc Nhĩ Phi thở gấp nói.

Đầu Thư Yến Tả chôn trước ngực cô từ từ ngẩng lên, cầm điện thoại bàn bấm số máy nội bộ của Monica, “Trong vòng nửa giờ, không cho phép bất kỳ ai vào.” Dứt lời tắt luôn.

“Ghét! Monica sẽ biết.” Hoắc Nhĩ Phi đấm một quyền lên người ông xã.

“Ngoan ~ cô ấy đã sớm biết.” Thư Yến Tả vuốt tóc suôn mượt của mèo nhỏ, Monica thông minh như vậy sao lại không đoán ra được, gọi điện thoại chỉ để đề phòng những người khác mà thôi.

Váy được vén lên tận eo, tất quần kéo xuống dưới đùi, quần lót cũng treo ngược trên chân...

Giờ phút này Hoắc Nhĩ Phi đang xinh đẹp giạng chân trên người ông xã, cổ áo sơ mi đã sớm mở rộng, ánh mắt lúng liếng đưa tình, lửa tình mãnh liệt.

Đúng lúc này, một tiếng chuông đột ngột vang lên, hơn nữa không gián đoạn, mơ hồ nếu không nhận sẽ có khuynh hướng cứ vang lên không ngừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.