Cửu Châu Đại Lục

Chương 79: Chương 79




Tuý Tửu ra ngoài hang động thì đã thấy những cửa khác đã bị khá nhiều tên phá và thu thập hết. Cậu thấy khá nhiều tên lao sâu vào trong hang.

Tuy đã ăn nhiều được thảo nhưng lần này Tuử trọng thương không phải dễ dàng lành lặn được, cậu rút kinh nghiệm đợt trước mà lần này cẩn thận không gây chú ý nữa.

*****

Hang động số 1

Linh Đan có cảm giác bất an mãnh liệt đang dân cao. Cô nói :

- hai sư huynh, muội có cảm giác không lành. Phần linh hồn muội cứ liên tục phập phồng không yên, muội cảm nhận được cái nguy hiểm nếu ta vào sâu bên trong là thập tử nhất sinh.

Đại Trí rất tin tưởng khả năng của sư muội mình, nàng xưa nay luôn có cảm giác đặt biệt với nguy hiểm. Cậu nói:

_Đi rút ra ngoài thôi, lúc vào đây ta thấy có yêu thứ ta đã luôn tự hỏi nó làm sao sống được bên trong bấy nhiêu năm qua. Ta nghĩ chúng ta ra ngoài thu thập dược liệu thì tốt hơn. Sư muội cảm nhận ra ngoài thì thế nào?

Linh Đan cười nói: - nguy hiểm bên ngoài là có! Nhưng không manh liệt lắm. Nếu huynh độn thổ ra thì nguy hiểm gần như bằng không!

Đại Trí hỏi:- Liễu Hà đệ thấy sao?

Liễu Hà nắm chặc tay nói: - ta biết khai thác năng của sư muội, nhưng đệ không thể bỏ qua cơ hội này. Nếu đệ cứ theo huynh thì không bao giờ đệ hơn huynh được.

Đại Trí muốn khuyên nhưng thấy sư đệ mình đã quyết định nên cũng không nói nhiều nữa. Cậu dẫn Linh Đan độn thổ biến mất. Liễu Hà không do dự phóng thẳng vào trong.

****

Tuy Tuử đang đứng bỗng nghe chấn động mặt đất dữ dội, cậu ấp tai xuống đất nghe ngóng thì giật mình phát hiện ra có khá nhiều tiếng chân và tiếng yêu thú rống dữ dội.

“ không xong có đến hàng trăm yêu thứ đang phóng từ ngoài vài hàng. Bây giờ chỉ còn cách tiến sâu vào trong, ra ngoài chỉ có nước muốn chết”

Nghĩ là làm Tuy Tửu vận tốc cực nhanh phóng vào sâu bên trong lúc qua khá nhiều tên. Những gã kia cũng nhận ra điều bất ổn nên cũng lao vào sâu bên trong hơn. Tất cả mọi người đều không biết rằng bên trong sẽ là trai nghiệm ác mộng với họ cả đời khó quên. À có thể đó là trải nghiệm cuối cùng của cuộc đời những người ở đây.

Vào sâu bên trong, hai bên ngày càng mở rộng, Tuử đã vào đến nơi cuối cùng. Nơi đây là một quảng trường rộng lớn, bên trong có rất nhiều người từ các hang khác đến, hay đúng hơn chỗ này thông với bẩy hang với nhau. Phóng vào trong hang trăm người, Tửu nhanh chóng nhận ra người quen. Lệnh Hồ Xung, Quang Dư, Yến Phụng,....

Cậu nhanh chóng chạy đến tụ họp mọi người. Vừa đến Yến Phụng hỏi:

-Đại sư huynh Có đi cùng đệ không?

Tuử lắc đầu, lúc này khắp bảy hang ngoài kia yêu thú đứng loi nhoi rất đông. Những ai không vào đây kịp đều bị chứng dễ dàng xe xa ra từng mảnh,. Có một điều may mắn là chúng nó không tấn công vào quảng trường mà chỉ ở ngoài. Chúng đường như sợ hãi một thứ gì đó.

Khi mọi người nhận ra đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.