Lệnh Hồ Xung ôm trong lồng ngực hơn mười cái bình nhỏ, sau đó đặt ở phía trên thạch bàn, cuối cùng có chút lưu luyến không nỡ, lấy ra sáu cái bình nhỏ, để trước mặt Túy Tửu:“ Đậy mấy cái này là của ngươi.”
Cười cười tiếp nhận bình ngọc, Túy Tửu liếc qua một cái, sau đó thu vào trong Nạp giới. Dù sao Thọ Linh Diễm Thảo đã có trong tay, một ít dược thảo này mặc dù khá trân quý nhưng với hắn bây giờ thì không đáng vào đâu, với cậu trả ơn mới là thứ đáng quý nhất.
Hướng Lệnh Hồ Xung giơ giơ nămcái chuôi chìa khoá màu đen trong tay lên, Túy Tửu cười cười:“ Ta mở nhé?”
“ Mở đi.” Liếc nhìn Túy Tửu một cái, Lệnh Hồ Xung nhanh chóng thu mấy chiếc bình ngọc vào trong lồng ngực.
Nhìn hộp đá, Túy Tửu liếm liếm môi, tuỳ ý từ trong năm cái chìa khoá lấy ra một cái chìa bất kì cho vào thử, dò xét cho vào một cách cẩn thận chầm chậm.
“ Không phải cái này...” Chiếc chìa khoá mới dò vào được một nửa, liền bị ngăn trở lại. Túy Tửu nhún vai, liền rút ra và thay vào đó bằng một cái chìa khoá khác.
“ Lại sai nữa....”
Bất đắc dĩ lắc đầu, Túy Tửu nắm chặt lấy cái chìa khoá tiếp theo, rồi lại hướng cắm vào bên trong ổ khoá, sau đó chậm rãi di động vào bên trong.
Nhìn cái chìa khoá càng lúc càng vào sâu, Túy Tửu và Lệnh Hồ Xung không nhịn được tự nhiên ngưng thở, không gian bên trong thạch thất, chỉ có tiếng vang rất nhỏ khi chìa khoá cắm vào chiếc ổ khoá bằng kim loại phát ra.
“ Cạch...” Chợt trong gian thạch thất vang lên một tiếng nhỏ thanh thuý, làm cho bàn tay của Túy Tửukhựng lại.
“ Mở được rồi.” Nhìn cái khoá bằng kim loại đã được bật mở, Túy Tửu thở dài một hơi, cười nói.
“ Mau mở ra đi.” Lệnh Hồ Xung trên mặt cũng hàm chứa nét cười, có chút vội vàng liền thúc giục nói.
Túy Tửu liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Xung đang vội vàng, rồi hắn tự lui ra phía sau vài bước, bàn tay cong lại, sau đó đột nhiên đánh ra, một cỗ khí kình mạnh mẽ từ trong lòng bàn tay phún ra, từ phía dưới chiếc nắp hộp đá kia đánh thẳng lên.
Nắp hộp bị hất lên, Túy Tửu đứng yên nhìn một lát, sau khi không thấy có phản ứng gì, lúc này mới thở dài một hơi, quay về hướng đến Lệnh Hồ Xung ở bên cạnh hai tay đang khoanh trước ngực, ánh mắt lạnh lẽo nhìn mình, nhún vai:“ Cẩn thận một chút cũng không thừa.”
“ Ta cũng cho là như vậy.” Sờ sờ mũi, Túy Tửu lại cười nói.
Lệnh Hồ Xung đi đến bên cạnh bàn đá, ánh mắt hướng vào bên trong hộp đá trên bàn. Có chút sửng sốt rồi khuôn mặt cười mừng rỡ, vươn tay ngọc vào bên trong lấy ra một quyển trục cổ xưa nhiều màu sắc.
“ Đây là cái gì?” Thò đầu nhìn một cách tò mò, Túy Tửu hỏi.
“ Một quyển Kiếm pháp Đại Trận ghi lại cách làm thế nào để thao túng nhiều kiếm giết địch nhân.” Lệnh Hồ Xung đưa quyển trục đó qua, cười dài nói.
“ Kiếm Trận?” Nhíu mày kinh ngạc, Túy Tửu từ trong bàn tay nhỏ bé lấy quyển trục qua, ngắm qua ngắm lại một chút, nhìn thấy những dòng chữ nhỏ bên cạnh quyển trục, kinh dị đọc lên:“ Kiếm pháp Đại Trận? Chẳng lẽ là trận pháp nổi danh trong tu tiên giới?”
Tại Tinh Châu đại lục, cũng chỉ có những vị pháp trận sư mới có thể chế tạo một số ít kiếm trận để phòng thân, mà trên đại lục, người ta gọi đó là các kiếm trận sư.
“ Có lẽ vậy đi, thứ này ngươi cũng không thể cùng ta chia sẻ được, bởi vì bất cứ vật gì về trận pháp là ta đều rất si mê, ta không thể trở thành một gã tu sĩ cấp cao được, cho nên cũng chỉ có thể làm được mấy thứ này để phòng thân.” Nói đến đây, trên mặt của Lệnh Hồ Xung hiện ra một tầng ảm đạm, hiển nhiênvới thân tu vi thấp của mình hắn cũng có mặc cảm.
Nhìn Lệnh Hồ Xung khuôn mặt ảm đạm, Túy Tửu cười cười, ném trả quyển trục bảy màu sắc đó, nói:“ Như vậy cũng được, bất quá nếu muốn tinh thông thì phải tổn hao không ít tinh lực, việc tu luyện tiên khí đã khiến cho tinh lực của ta gần như cạn kiệt, ta sẽ không ngu ngốc mà học thêm cái này nữa, tham nhiều ắt hỏng.”
“ Cảm ơn.”
Nghe Túy Tửu nói như vậy, Lệnh Hồ Xung trong lòng thở dài một hơi, nhận lại quyển trục và gật gật đầu cảm kích.
“ Trên tay ngươi có gì đó, nên mau thu lại đi? Ta là loại người mặc dù không được tính là chính nhân quân tử, bất quá ít nhất bây giờ với ngươi cũng là quan hệ đồng bọn, cái kiểu hạ độc thủ này, ta không làm được.” Nhìn Lệnh Hồ Xung thu hồi thất thải quyển trục, Túy Tửu mỉm cười, bỗng nhiên nhàn nhạt nói.
Khuôn mặt có chút sững sờ, rồi hiện lên vẻ xấu hổ, Lệnh Hồ Xung mở tay ra, một ít kết giới như ẩn như hiện xuất hiện xung quanh
“ Ta...” Bị Túy Tửu phát hiện ra, Lệnh Hồ Xung khuôn mặt đỏ ửng, ấp a ấp úng không nói lên lời.
“ Quên đi, dù sao ngươi cũng là có tu vi kém hơn ta, một mình cùng với ta tìm báu vật, có một vài điểm phòng bị cũng không tính gì là ngạc nhiên.” Nhún vai, Túy Tửu tỏ vẻ không có chuyện gì nói.
“ Cảm ơn.” Cảm kích thốt ra một câu cảm ơn, Lệnh Hồ Xung đem kết giới tan biến
Xoa xoa hai gò má đầy đặn, ánh mắt Túy Tửu lại hướng sang chiếc hộp đá thứ hai, cầm một cái chìa khoá cắm vào, sau đó chậm rãi thăm dò.
“ kết giới trận phápngươi dùng kia có tác dụng gì?”Chìa khoá trong tay đang chậm rãi tiến sâu vào, Túy Tửuthuận miệng hỏi.
“ Đây chỉ là một trận pháp vây khốn tạo thành thôi, chỉ cần bị kết giới bao vâycó khả năng khiến cho người ta bị vây khốn và ngủ mê mệt trong nửa ngày, bất quá kết giới này chỉ cần người có thực lực mạnh sẽ thoát ra dễ dàng” Lệnh Hồ Xung có chút không ý tứ nói.
“ Là một kết trận giới hoàn toàn không có tính trí mạng, tính ra ngươi cũng không phải là người ngoan độc.” Túy Tửu bĩu môi, động tác trong tay có chút dừng lại, nhếch miệng cười: “ Mở.”
Cùng với âm thanh của Túy Tửu, chiếc hộp đá vốn đóng chặt kia liền chậm rãi mở ra.
Dựa vào ánh trăng chiếu xuống trên mặt đất, Túy Tửu cùng Lệnh Hồ Xung chăm chú quan sát xem bên trong hộp đá có cái gì, không thể bỏ sót.
“ Lại là quyển trục?” Nhìn một quyển trục màu đen đặt bên trong chiếc hộp đá, lông mày Túy Tửu nhất thời cau lại.
Vươn tay cầm lấy quyển trục màu đen bên trong hòm ra, Túy Tửu cẩn thận quan sát một lúc, cuối cùng dừng lại tại dòng chữ nhỏ bên trên quyển trục: Huyền giai cao cấp Biến Hóa TiênThuật: Ưng Chi Điểu.
“ Biến Hóa Tiên Thuật?” Miệng thì thào thốt ra những từ ngữ có chút lạ lẫm, hai mắt Túy Tửu chậm rãi mở to, kinh ngạc thất thanh nói:“ Có phải là tiên thuậtquý hiếm nhất, Biến Hóa Tiên Thuật?”
“ Biến Hóa Tiên Thuật? Là vật gì thế?”
Cũng là lần đầu tiên nghe thấy cái tên này, Lệnh Hồ Xung trong nháy mắt trở nên nghi hoặc, cậutừng nghe qua về công kích tiên thuật, phòng ngự tiên thuật, thân pháp tiên thuật, nhưng đây là lần đầu tiên nghe thấy biến hóa tiên thuật.
“ Ý nghĩa cũng như tên gọi, tiên thuậtnày có thể giúp cho con người ta biến thành một loại linh thú.” Chép miệng than một cách sợ hãi, Túy Tửu liền giải thích.
“ biến hóa? Không phải chỉ có Tiên thiêncường giả hoặc người có thiên phú mới miễn cưỡng có thể biến hình hay sao?” Nghe vậy Lệnh Hồ Xung cả kinh, thần tình đầy mê hoặc.
Trên tinh châuđại lục, muốn biến thành một linh thú, chỉ có là tiên thiênhoặc người mạnh hơn mới có thể biến hình cơ thểtrong một khoảng thời gianngắn. Còn khi thực lực đạt tới thần thoại, liền có thể dễ dàng phóng xuất tiên khíthay đổi cơ thểngưng tụ thành cơ thể mới, có thể giúp bọn họ thoát được hình người biến thành linh thú.
biến hóa, đủ khả năng hấp dẫn nhiều cường giả lao đến tranh đoạt.Thực lực mặc dù mạnh, nhưng chỉ cần chưa đạt đến cấp độ tiên thiên, thì dưới tình huống này nếu có thể tìm được biến hóađấu kỹ, thì độ trân quý không cần phải nói nữa. Ví như Quyển bí kỹ này Túy Tửu nếu học thành công có thể biến thành chim ưng tự do bay lượn, nếu xét về mặt duy chuyển rất có lợi. Hoặc có thể thám thính mà sẽ không bị người khác đề phòng. Trong chiến đấu tùy thời cũng có tác dụng riêng.
Nắm chặt quyển trục màu đen này trong tay, Túy Tửu chậm rãi thở ra một hơi, mạnh mẽ áp chế sự vui sướng trong lòng xuống, hướng về phía Lệnh Hồ Xung giơ giơ tay lên.
“ Ta hiểu, cái này thuộc về nhà ngươi hả?” Nhìn cử động này của Túy Tửu, Lệnh Hồ Xung nhất thời hiểu được ý tứ của hắn, lập tức bất đắc dĩ gật gật đầu.
“ Hắc hắc, mỗi người đều có phần.” Nhếch miệng cười cười, thu hoạch của buổi đêm hôm nay cơ hồ khiến cho Túy Tửu cũng phải cười suốt.
“ Còn có ba cái hộp cuối cùng, nhanh mở đi rồi chúng ta trở về.” Ánh mắt hướng về chiếc hộp đá Lệnh Hồ Xung thúc giục.
“ Được.” Có hai lần thu hoạch trước, cả người Túy Tửu tràn ngập sức sống. Nắm chiếc chìa khoá chưa mở lần nào trong tay, chuẩn bị cẩn thận mở chiếc hộp đá.
Lão tiên sinh