Cửu Chuyển Ma Kinh

Chương 9: Chương 9: Lữ Hành Thôn




Hơn ba tháng lăn lộn trong nhà bếp, ngày qua ngày, Lý Thiên tăng tiến vô cùng nhanh, rất mau hắn đã đạt đến luyện thể tầng ba đỉnh phong từ nửa tháng trước, lại chậm trễ không cách nào tiến vào tầng bốn luyện gân cảnh, việc này làm Lý Thiên buồn bực không thôi.

Lại qua một tuần không có tiến triển, Lý Thiên để ý thấy các xác yêu thú mình hấp thu đều là yêu thú cấp một, suy nghĩ một hồi hắn liền phát hiện phải chăng chỉ có hấp thu xác yêu thú cấp hai mới có thể tiến vào luyện gân cảnh, nhưng các yêu thú cấp hai cho dù là yêu thú mới tiến hóa thì so với luyện thể tầng bốn nhân loại thông thường còn mạnh hơn không ít, Lý Thiên vẫn chưa bước vào luyện gân cảnh càng không cần phải nói.

Ngồi buồn bực trong tông môn không có cách giải quyết, hắn quyết định ra ngoài tìm vận may. Dù sao công việc trong tông Lý Thiên đã làm quá hạn ngạch yêu cầu của bản thân, hắn xin nghỉ cả năm cũng không ai nói gì. Sau khi nói một tiếng với Lý Điển, Lý Thiên rời khỏi tông môn, lần đầu tiến vào ám ảnh sâm lâm lịch luyện, tất nhiên Lý Thiên cần chuẩn bị không ít thứ.

Lữ Hành thôn, nằm ngay điểm vào ám ảnh sâm lâm, cách thành Thiên Long không xa, nơi đây từ xa trông thấy đã vô cùng tấp nấp, người đến người đi vô cùng rộn ràng. Lý Thiên xuất hiện trong thôn không làm quá nhiều người chú ý, dù sao nơi đây sát với ám ảnh sâm lâm, lại gần Thần Long tông, tông môn đệ tử rèn luyện cũng không ít, ai đâu quan tâm một đệ tử bình thường như hắn.

Lý Thiên lần đầu tới, trong túi có vài khỏa linh thạch, đây là tiền phân phối hàng tháng cho đệ tử tạp dịch như hắn, tích góp cả mấy tháng trời chỉ dược chín viên linh thạch hạ phẩm, trong đó có một ít là Lý Điển thưởng thêm cho hắn, nếu không bình thường mỗi tháng một viên hiện giờ hắn cùng lắm chỉ có ba viên.

Ngày trước Lý Thiên xài tiền xu, mỗi lần mang không ít đồng, giờ đây chỉ có chín khối linh thạch trong túi làm cho hắn có cảm giác mất mác không ít. Sau khi gia nhập tông môn, Lý Thiên mới biết tiền tệ chính ở đây là linh thạch, chỉ có người bình thường mới còn dùng tiền đồng, tu sĩ trên cơ bản đều dùng linh thạch làm tiền tệ, linh thạch ẩn chứa linh khí còn có tác dụng tu luyện, Lý Thiên đã thử vừa tu luyện vừa nắm một khối, tiến độ hấp thu linh khí tăng thêm không ít.

Đi dạo một vòng quanh thôn, Lý Thiên trước tiên muốn tìm mua một thanh vũ khí, muốn đi săn yêu thú tay không tất sắt sao, Lý thiên tất nhiên không ảo tưởng đến thế. Vừa đi hắn vừa bắt chuyện hỏi han nhiều người, thông qua nhiều ý kiến đánh giá, Lý Thiên quyết định chọn tiệm rèn Chú Tư ở đầu thôn.

Lý Thiên thuận lợi tìm thấy, vừa đi vào liền có một cậu nhóc chừng mười hai, mười ba tuổi bước lại gần hắn rụt rè hỏi:

“Quý khách muốn mua gì, tiệm rèn chúng tôi, vũ khí hình dạng nào cũng có, còn có thể đặt riêng tùy theo ý thích từng người”

Đi theo cậu nhóc vào quầy trưng bầy, bên trên chia làm hai giá riêng biệt, một giá có rất nhiều loại, từ vũ khí đến nông cụ và các vật dụng bình thường, giá cả trên đó là tiền xu thông thường. Bên giá còn lại thì ít hơn, tất cả đều là vũ khí, lấy linh thạch làm giá cả, chia ra trên dưới, càng lên cao giá càng chát. Lý Thiên tiền ít, túi mỏng trực tiếp bỏ qua đám trên, đưa mắt nhìn vào hàng cuối cùng, trên đó chỉ có ba thanh vũ khí phân biệt gồm một thanh kiếm, một thanh đao, và một thanh dao nhỏ.

“Có thể bớt chút không”

Cầm lên thanh kiếm trong đó, Lý Thiên thử mặc cả. Trong ba món kia, thanh dao rẻ nhất chỉ 3 linh thạch, nhưng rõ ràng tác dụng không lớn, trừ đánh lén, hoặc mổ thịt yêu thú thì chiến đấu công dụng không rõ ràng lắm, cây đao kia thì quá nặng lấy thực lực luyện thể tầng ba tép riêu của hắn vừa câm lên đã có chút quá sức còn đánh đấm nỗi gì nữa chứ. Cậu nhóc trông tiệm nghe thế khẽ lắc đầu:

“không giảm được, giá này là thấp nhất toàn thôn rồi, không thể bớt thêm nữa”

Sau một hồi cò kè không thành, Lý Thiên đành nén đau, móc ra năm khối linh thạch trong túi, thu thanh kiếm về, thử vài đường kiếm mới hài lòng rời đi. Kế tiếp cần chuẩn bị thức ăn, thuốc giải đề phòng trường hợp gặp phải yêu thú có độc, tuy nhiên hai thứ này lại chỉ cần tiên thông thường để mua làm Lý Thiên phải tốn thời gian đi phòng giao dịch trong thành đổi một viên linh thạch sang tiền đồng.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Lý Thiên liền hướng về cổng thôn đi tới, từ đây nhìn tới cổng đã thấy rừng rậm phía xa, trước đó có không ít người tụm năm tụm ba đứng trò chuyện, lâu lâu có nhóm từ phía rừng đi ra, có người khỏe mạnh, tinh thần sáng lạn, lại có không ít đội ngũ, thương có, vong cũng có, mặt ủ rủ lê bước ra khỏi khu rừng.

Lý Thiên chưa tới gần đã có giọng nói từ sau truyền đến:

“Này, bạn hữu, có muốn gia nhập đội chúng tôi cùng vào ám ảnh sâm lâm không”

Người nói là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, mỉm cười thân thiết nhìn Lý Thiên, đứng bên cạnh có hai nam, một nữ. Vị cô nương trong hàng ngũ khá dễ thương, giọng trong trẻo tiếp lời:

“hì hì, ta là Lăng Nhã, người vừa nói với ngươi là Tiêu Phong, bên đây đứng hai người là Tiểu Tứ, cùng Tiểu Ngũ, là hai huynh đệ, vị tiểu ca này có muốn cùng tham gia không”

Lý Thiên nghe xong cũng không vội trả lời, suy nghĩ một chút, chính hắn mặt dù đã nghĩ ra kế hoạch tuy nhiên nguy hiểm hơi cao, gia nhập đoàn đội không phải bàn là cách dễ dàng nhất, nhưng hắn lại có bí mật không muốn người khác biết, bản thân lâm vào trầm tư. Chốc lát, Lý Thiên nghĩ kỹ vẫn nên gia nhập, chỉ cần cẩn thận chút là được, thế rồi hắn mỉm cười trả lời:

“Nếu được thế thì quá tốt rồi, tôi là Lý Thiên, cảnh giới luyện thể tầng ba”

Mọi người còn lại cũng rất vui vẻ, ra mặt đón chào hắn. Đoàn đội năm người tiếp đó đi vào ám ảnh sâm lâm, Tiêu phong là người dẫn đầu, cảnh giới hắn cao nhất, là luyện thể tầng năm, Tiểu Tứ là luyện thể tầng bốn, ba người Lý Thiên đều là luyện thể tầng ba.

Năm người vừa đi vừa trò chuyện, Lý Thiên cũng biết được thân phận của mọi người, bốn người đều là đệ tử của Hỗn Nguyên tông, cũng là một tông môn thực lực gần với Thần Long tông. Hai phái từ trước giao thiệp cũng rất tốt, nên khi thấy ấn ký Thần Long trên áo Lý Thiên thì ra mặt mời hắn cùng tham gia. Lăng Nhã thấy Lý Thiên trầm ngâm ít nói, nhiều lúc chủ động bắt chuyện với hắn:

“Này Tiểu Thiên, ngươi trong tông làm đệ tử tạp dịch thật hả, ta nhớ hình như đệ tử mới các ngươi mới vào tông chưa tới bốn tháng, ngươi thế mà đã đạt tới luyện thể tầng ba, thiên phú tốt như thế mà chỉ làm đệ tử tạp dịch, ngươi không gạt bổn cô nương đấy chứ”

Ba người còn lại cũng hiếu kỳ nhìn Lý Thiên, thực lực Thần Long tông khi nào đáng sợ như thế, thiên phú cỡ Lý Thiên mà chỉ làm đệ tử tạp dịch phổ thông cũng quá đả kích người khác rồi, nên biết bốn người bọn họ đều là đệ tử ngoại môn Hỗn Nguyên tông nhưng Hỗn Nguyên tông chiêu thu đệ tử trước Thần Long tông cả nửa năm. Lý Thiên mỉm cười trả lời:

“Ta thi qua vòng đầu tiên do bị thương nặng quá phải dưỡng thương nên không có cơ hội tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn”

Bốn người nghe thế thì khẽ gật đầu. Tiểu Ngũ cũng đồng tình nhìn Lý Thiên nói:

“Ta cũng nghe nói vòng đầu tiên của Thần Long tông nghe đâu là khảo nghiệm nghị lực cực kỳ khắc nghiệt, mỗi lần có không quá năm người thông qua”

Lăng Nhã nghe thế thè chiếc lưỡi xinh đẹp ra, chẹp chẹp miệng vài cái:

“Thần Long tông, không biết nghĩ sao vẫn còn giữ loại khảo nghiệm kinh dị thế, ta còn nghe nói mỗi lần có không ít người chết ngay từ vòng một rồi, nếu không phải các đệ tử sinh ra trong tông không cần tham gia thi vòng một thì chắc truyền thừa đã đoạn từ lâu”

Tiểu Tứ ra vẻ hiểu biết giải thích:

“Thần Long tông trăm năm trước là đỉnh cấp tông môn Việt Quốc, là nơi người người hướng đến, lấy đệ tử chỉ lấy chất lượng, thời đó thiên tài nào không muốn làm đệ tử Thần Long tông, khảo nghiệm kiểu đó vẫn có không ít người thông qua.”

Tiêu Phong cũng tham gia nói:

“Thế nhưng Thần Long tông đã sa sút mà vẫn giữ kiểu tuyển chọn của tông môn đỉnh cấp khi xưa thật làm người khác khó hiểu”

Lý Thiên cũng giang hai tay ra biểu thị, ta chỉ là đệ tử tạp dịch thôi, có hỏi ta cũng không biết đâu. Mấy người chẳng qua cũng chỉ kiếm đề tài tán gẫu, không có ý dây dưa lâu, tiếp tục đi tới tiến sâu vào rừng. Trên đường đi năm người giải quyết không ít yêu thú cấp một, Lý Thiên không còn hứng thú với chúng nữa, nên cũng không giữ xác để tu luyện, rất nhanh mặt trời đã xuống núi, đoàn người cũng tiến vào khu vực của yêu thú cấp hai. Yêu thú cấp hai có thể so với cường giả luyện gân cảnh, nếu xui xẻo đụng phải yêu thú sắp tiến hóa lên cấp ba, thực lực còn mạnh hơn nhân loại luyện thể tầng sáu thông thường. Năm người bọn Lý Thiên rất cẩn thận, cũng không đi săn ban đêm, dựng lều tại chỗ, đợi đến trời sàng rồi tiếp tục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.