Lý Thiên như thấy hi vọng phía trước, đưa cây đuốc xuống dưới, lại phát hiện đã chạm tới đất, đoạn ghi chép tới đây là hết, Lý Thiên giật mình, vội cầm đuốc tìm kiếm xung quanh nhưng không còn bất cứ hàng chữ nào nữa.
“Sao lại như thế, đến đây là hết chăng, chẳng lẽ người này thuận lợi tìm ra lỗ hổng, nên đã thoát khỏi ảo cảnh, vì thế ở đây không còn ghi chép bất kỳ thứ gì nữa”
Lau mồ hôi trên trán, Lý Thiên không từ bỏ hi vọng, tiếp tục đưa đuốc xuống gần sát mặt đất, người cứ thế cúi lưng đi loanh hoanh qua lại, như muốn tìm kiếm chút manh mối nhỏ nhoi.
Lần này trời không phụ lòng người, Lý Thiên tinh mắt phát hiện dưới nền lớp đất nhô lên một góc của thứ gì đó, Lý Thiên vội ngậm ngọn đuốc ngang miệng, hai tay bới móc, đào đất sang hai bên, phát hiện bên dưới có một quyển sách, quyển sách rất mỏng, cầm lên tay hắn mới phát hiện, quyển sách này thật ra là một cuộn giấy gấp lại, chất liệu cũng không phải giấy thông thường mà làm bằng da thú, cực kỳ chắc chắn, bề mặt láng mịn sờ vào vô cùng êm tay.
Vừa nhìn vào nội dung cuộn da thú này, Lý Thiên bỗng bật cười, thì ra bên trong cuộn da này giống hệt quyển cửu chuyển thần công của hắn, không có một chữ nào. Đối với tình huống quen thuộc thì chỉ cần làm theo hành động quen thuộc, Lý Thiên sờ tay vào áo, bên trong có một túi ẩn, may mắn nãy giờ chiến đấu vẫn chưa bị rách, bên trong lấy ra một vật được gói cẩn thận trong mảnh vải, chính là viên hắc thạch khi trước.
Vẫn giống như lúc trước, Lý Thiên cầm lấy viên đá thử cà vài lần, cuộn giấy da vốn không có gì dần dần hiện lên vài hình vẽ lạ mắt, có tròn, có vuông, có hình thù kỳ quái, xuất hiện đầy bề mặt cuộn giấy da, đến khi tất cả không gian đã lấp đầy bởi vô số hình vẽ, Lý Thiên mới hài lòng lật sang mặt sau bắt đầu lặp lại động tác quen thuộc, lần này hắn kết thúc rất nhanh, bởi vì mặt này chỉ có vài chữ.
“Mê Huyễn Đồ Phổ”
Lý Thiên khẽ lẩm bẩm, hai mắt tức thì sáng lên, cuộn giấy da này rõ ràng có quan hệ với chủ nhân của dòng chữ trên bức tường đá, nếu người đó đã thoát khỏi đây sao lại để lại vật này, điều này làm Lý Thiên vô cùng nghi vấn.
Lật lại mặt sau, xuất hiện vô số đồ án đập vào mắt Lý Thiên. Các đồ phổ này bên dưới hay ngay trong hình đều có vài hàng chữ chú thích, chẳng hạn như Lý Thiên đang soi đuốc lại gần góc dưới bên phải cuộn giấy da, ở đó có một hình tròn lớn, các cạnh chéo đối xứng nhau, chia cắt hình tròn thành vô số phần, mỗi giao điểm của nó đều có chú thích một vài vật nào đó, có cái Lý Thiên hiểu như cực phẩm linh thạch, thượng phẩm linh thạch, đều là các linh thạch phẩm chất cao nhất, Lý Thiên nhìn mà líu lưỡi, sờ bên túi hắn chỉ còn lại một viên hạ phẩm linh thạch, số còn lại toàn bộ đều rơi mất khi chiến đấu rồi. Đó là tất cả những gì Lý Thiên hiểu, còn cái gì mà hỏa ma tinh, rồi còn thủy linh châu hình như nghe ở đâu rồi, đằng sau còn một hàng dài thứ hắn không biết nữa.
Nhìn qua một lượt, Lý Thiên nhãn thần sáng lên, hô hấp gấp gáp vài phần, hắn tuy không phát hiện có đồ án của Mê Huyễn Ảo Tung trận nhưng lại bất ngờ thấy đồ án của chính ảo trận đang vây khốn hắn, đồ án này nhìn qua mới hơn phần còn lại, bên trong óng ánh sắc đỏ quỷ dị như được vẽ từ máu tươi, máu kia không biết trải qua bao nhiêu năm tháng vẫn chưa hề khô, mà còn lưu lại cảm giác ám ánh như thế khiến Lý Thiên hơi rùng mình một cái.
“Ha ha, hôm nay cuối cùng Tiếu Nhất Tử ta cũng hoàn thành xong bản phác thảo sơ đồ của ảo trận đang vây khốn bản thân, không biết Thủy Nhật tông đặt tên nó là gì nên cũng không cần tên gọi, ảo trận nhìn qua rất cao thâm nhưng lại chứa một nhược điểm chí mạng, ảo trận mà lão thái hư kia luôn miệng nói là thần cấp trận pháp này vậy mà lại tồn tại trận tâm, ha ha buồn cười trận pháp thần cấp mà lại tồn tại trận tâm, đúng là muốn làm ta cười đến chết đây mà”
Đoạn giới thiệu rất ngắn mà cũng chẳng giúp gì cho Lý Thiên, cái mà Tiếu Nhất Tử kia mất công tìm hiểu, hắn đã biết rồi, thứ mà Lý Thiên muốn biết thì lão ta lại không ghi ra, đúng là muốn làm người khác tức chết, Lý Thiên đành trông chờ vào bản thảo sơ đồ ảo trận bên trên. Lý Thiên trông thấy mà hoa mắt, sơ đồ kia như vô số hình vẽ kỳ quái xếp chồng lên nhau, tạo ra một hình thù quái lạ, các đường kẻ chi chít nối sát nhau, căn bản không làm cách nào hắn nhận ra đâu là đâu.
“Phải hiểu được cách vận hành ảo trận, trận tâm, trận tâm, có trận pháp tìm ra trận tâm không ta”
Lý Thiên lại lật ngược, lật xuôi một lúc, bỗng phát hiện một sơ đồ nhỏ nằm riêng một góc, bên dưới có vài hàng chữ khiến hắn chú ý:
“Cách tìm trận tâm (Áp dụng cho phần lớn trận pháp): thông thường trận tâm là vật chủ cung cấp năng lượng chính cho toàn bộ trận pháp, do vậy chỉ cần từ một thứ bất kỳ trong trận pháp nào ta đều có thể tìm ra trận tâm, tùy tầm quan trọng của vật đó nằm trong chu kỳ vận chuyển linh khí của đại trận, ta có thể từ đó có thể tạo ra đường liên kết giữa trận tâm và thứ đó. Do vậy Sau khi tìm được một vật được cho là quan trọng trong trận pháp, lập tức cắt đứt liên kết bằng trận pháp nhỏ bên dưới, sau đó điều động linh khí trong cơ thể tiến nhập vào trận pháp mới tạo ra, Đẳng cấp càng cao, tìm được vật càng quan trọng, thì khả năng tạo ra liên kết càng lớn”
Lý Thiên xem xong chưa vui mừng được lâu, thì chợt phát hiện một điều rất quan trọng, mặt giống như ăn phải mướp đắng, cực kỳ khó coi, hắn không kìm được cất tiếng mắng to:
“Đùa nhau à, luyện thể thì làm sao có linh khí mà điều động“.