Tình huống xảy ra bất ngờ làm Miên Miên chấn động, lỗ tai ôn nhuận như
ngọc lập tức bị hơi nóng thiêu đến đỏ hồng, cô thất kinh nhìn phía phát
ra giọng nói, rơi vào một đôi mắt ẩn ẩn ý cười.
Đám người ra
khỏi phòng họp đang tập trung đứng ở cửa phòng, vẫn còn chưa hoàn toàn
giải tán, mà thiếu gia này đứng ở vị trí hoàng kim gần cửa phòng, vô
cùng mờ ám cúi người xuống, kề sát bên tai nói ra những lời vô cùng mờ
ám! Càng khiến cho người ta tuyệt vọng là, tiếng nói của anh có khả năng điều khiển mọi thứ, động tác và âm lượng giống như thì thầm này, cũng
không sai đi chút nào, đủ để cho tất cả mọi người nghe được tiếng nói mê người của anh!
Cô cực kỳ bi thương nhìn anh: Đại thiếu gia, cho tôi một con đường sống đi mà……
Nhận được sự lên án trong mắt cô, trên mặt Hỏa Nhạ đột nhiên hiện lên
một nụ cười điên đảo chúng sinh, sau đó…… Không có nửa điểm lòng đồng
tình nào rời đi, dứt khoát không thương lượng về con đường sống.
Để lại cô đang hóa đá trước một cục diện siêu cấp rối rắm.
Một câu kia của Hỏa Nhạ, giống như một hòn đá to ném vào mặt hồ đang
yên ả, mọi người tuy rằng đều không lên tiếng, nhưng trong lòng cũng
dâng lên từng đợt sóng. Đám người vốn dĩ như dòng nước tiến về phía
trước, lúc này biến chất thành hồ dán, một bộ phận di chuyển về phía
trước, một bộ phận khác cứng lại tại chỗ.
Ngoại trừ đồng nghiệp nam tò mò quay đầu lại nhìn xung quanh, cứng lại tại chỗ là các nhân
viên sắc nữ. Mặt bọn họ không chút thay đổi nhìn Miên Miên, chỉ nhìn.
Một bên là Miên Miên thế đơn lực mỏng, một bên là đội quân tóc dài
người lớn thế mạnh, tạo thành thế trận bất lợi 1 vs N, cổ họng Miên Miên truyền đến những tiếng “Ực, ực”, biết rõ đây là sự yên tĩnh trước cơn
bão.
“Miên Miên……” Giọng nữ âm nhu phá bỏ sự trầm mặc, mở người mở lời là Lily tổ kế hoạch, cô ta đẩy kính mắt, thấu kính thủy tinh
phản xạ ra ánh sáng chói mắt, “Câu lúc nãy giám đốc nói, là ý gì?”
Mồ hôi lạnh duyên dáng rơi xuống trán Miên Miên: “Chính là…… Có cái gì đó quên ở nhà tôi, là ý này”
MM [1] Mai Tử bộ phận phục vụ khách hàng lặng lẽ hỏi: “Anh ấy sao lại có cái gì quên ở nhà cô?”
“Việc này… Cô phải hỏi anh ấy” Vứt bừa bãi không phải cô mà, đổ mồ hôi.
Cô lặng lẽ lui về phía sau mấy bước, ở trong lòng đang tính toán xác xuất chạy trốn thành công.
Nhưng đã không thể rồi, chúng nữ hít một hơi thật sâu, trăm miệng một
lời đặt câu hỏi: “Cô rốt cuộc có quan hệ gì với giám đốc?!”
Miên Miên bị tiếng gầm sôi trào nào khiến cả người phát run, ngập ngừng nói không ra lời.
“Nói mau, cô và giám đốc rốt cuộc có quan hệ gì!” Đội quân tóc dài không kiên nhẫn lại đặt câu hỏi.
Miên Miên nơm nớp lo sợ nhìn những gương mặt đằng đằng sát khí xung
quanh mình, quyết định trước tiên khiến cho bọn họ choáng váng: “Chính
là quan hệ hai bên nam nữ giữa cuộc sống xã hội dần dần nảy sinh ra cuộc cách mạng tình cảm siêu việt vượt trên tình bạn từ việc đối phương
thuộc về sở hữu của tập thể biến thành sở hữu cá nhân……” Sắc mặt của đội quân tóc dài nghe đến đâu kém đến đó, cô nuốt nước miếng, đã xong đoạn
vô nghĩa, yếu ớt bổ sung thêm một câu mấu chốt nhất: “Chính là tục xưng, quan hệ yêu đương……” Ô, cô đã nói!
Những tiếng hít không khí đồng thời vang lên!
Đội quân tóc dài hoàn toàn bạo động!
“Cô nói cái gì ——!!!”
“A a a! Tớ không tin đây là sự thật! Các cậu mau nhéo tớ một cái đi!”
“Cô khi nào thì thành người yêu của giám đốc? Mau khai thật ra!”
“Nguyễn Miên Miên cô thật quá đáng, lại có thể nhanh chân đến trước!”
“Tôi không nghe! Tôi không nghe! Tôi không nghe!”
“Giám đốc đại nhân, anh vì sao không đợi em! Người ta không chịu đâu!”
…… Vốn dĩ buổi sáng rất yên tĩnh, vì tin tức trời ráng này, mà trở nên vô cùng chấn động.
Trên hành lang, người đến người đi, tiếng bước chân dồn dập không dứt bên tai.
Trên bàn phím, vô số bàn tay gõ chữ bay lượn.
Theo tin tức truyền miệng và truyền tin trên Internet, trong lúc nhất
thời tin giật gân “Giám đốc Hỏa Nhạ và Nguyễn Miên Miên tổ mỹ thuật tạo
hình yêu nhau”, trong vòng năm phút đồng hồ đã truyền khắp mỗi một ngõ
ngách trong công ty, hiệu suất vô cùng cao, phương diện vô cùng rộng.
Miên Miên 23 năm qua vẫn an phận thủ thường, cần cù lẩn tránh, đối mặt
loại thế trận này, ngẩng đầu nhìn phương xa, mỉm cười rơi lệ: Hỏa Nhạ,
anh thắng.
Tin tức bọn họ yêu nhau, như anh mong muốn, sắp xếp vô cùng tốt.
Tuy rằng không thiếu lời chúc phúc, nhưng càng nhiều sự thờ ơ và ghen
ghét. Sau khi nhận được 69 lần chất vấn và 277 ánh mắt lạnh lẽo, thời
gian tan ca rốt cục đã đến. Cô như lấy được đại xá, không nói hai lời
tóm lấy túi xách trốn lấy người.
Một mạch vọt ra cổng chính, Hỏa Nhạ thế nhưng đã đứng ở bậc thang, mỉm cười với cô.
Cơn tức bị đè nén đã lâu trong lòng cô hừng hực nổi dậy, cô bước nhanh
xuống cầu thang, vọt tới trước mặt anh ném ra một quyền!
……
Bình thường thiếu sự rèn luyện, nắm đấm đó đương nhiên không tạo thương
tổn gì cho vòm ngực rắn chắc của anh, cô buồn bực thu nắm đấm, trừng mắt nhìn khuôn mặt tươi cười của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn bị ai oán phủ kín: “Anh là người xấu”
“Ừ, anh là người xấu” Anh vẫn cười thản nhiên như cũ.
“Anh hại thảm em” Cô đáng thương biểu hiện mình có bao nhiêu khổ sở.
“Ừ, anh hại thảm em” Anh đáp lời, đem tay nhỏ bé của cô giam lại trong lòng bàn tay anh, đi đến phía bãi đỗ xe.
Cô đi còn không quên quở trách tội trạng của anh: “Anh khiến cho một tia ảo tượng cuối cùng của nhóm nữ đồng nghiệp tan biến”
Con ngươi anh lóe sáng, môi mỏng vẽ ra một đường cong, không lên tiếng.
Anh khiến cho một tia ảo tượng cuối cùng của nhóm nữ đồng nghiệp tan biến.
Miên Miên, cái gọi là ảo tưởng……
Không phải chỉ có nữ nhân viên mới có đi.
~~***~~
Buổi tối, khi Thượng Quan Ám Ảnh ôm Ngư Hương Nhục Ti xuất hiện trước mặt mọi người, Thối Kiếm Tiêu Dao kích động đầy mặt.
“Tốt, thật sự là tốt quá, thật sự là thật tốt quá!” Anh lau nước mắt
nam nhi, giọng nói run run, “Trời xanh có mắt, hai người cuối cùng cũng
hòa giải, ta rất vui mừng! Cuối cùng cũng không phụ lòng người làm chứng là ta!”
Miên Miên 囧, Lạp Lạp vui mừng phấn chấn nhảy ra: “Hai
người có thể gương vỡ lại lành, ngoại trừ môn chủ ra, ta cũng cảm thấy
vô cùng vui mừng! Sau khi hai người nháo loạn muốn ly hôn, lương tâm ta
vẫn bất an, chung quy vẫn cảm thấy là ta hại hai người”
Thượng Quan Ám Ảnh nhíu mi hỏi.
Lạp Lạp tiếp tục đánh chữ: “Bởi vì lần đó ta nói với Tiểu Ngư chuyện kia ——”
“A!” Nửa câu trước khi Lạp Lạp nói ra, Ngư Hương Nhục Ti phát vài tiếng “A” liên tiếp quấy nhiễu cuộc nói chuyện.
Mọi người kinh ngạc nhìn phía cô: “Tiểu Ngư cậu đang “A” cái gì?”
Ngư Hương Nhục Ti ngẩng đầu nhìn trời chột dạ nói: “A! Thời tiết thật
tốt nha! Hiếm khi thấy mọi người đông đủ như vậy, chúng ta cũng đừng
lãng phí thời gian, tìm một chỗ thăng cấp đi!”
Tuy rằng hiềm
nghi cô nói sang chuyện khác, nhưng quả thật cũng nói đúng, năm loại
thuộc tính trên cơ bản tề tụ đông đủ như thế, không ra thăng cấp quả
lãng phí tài nguyên.
Vì thế môn chủ ra lệnh một tiếng: “Thăng cấp”
_____________
Chú thích:
MM [1]: Cách viết tắt qua pinyin – 妹妹 – Mèi mei: Muội muội.