Đối mặt với cảnh tượng hung mãnh như thế, Miên Miên nuốt nước miếng, bả
vai gầy yếu hơi hơi sụp xuống…… Cô liếc về phía Hỏa Nhạ, phát giác anh
chỉ chuyên tâm ăn, hoàn toàn không nhìn tình thế nước sôi lửa bỏng của
cô.
Không phải chứ, hay là vừa rồi ôn nhu đều là biểu hiện giả dối sao?
Không khí ngưng trệ xuống dưới, Lạp Lạp vội vàng nhảy ra cứu tình thế:
“Đúng rồi, mọi người biết không? Nghe nói bang chủ Phong Khế Bang cùng
vợ Phong Thanh Thanh của anh ta kết hôn ngoài đời, ngay tại lễ Noel đó”
Mặc kệ mọi người có thật sự cảm thấy hứng thú với đề tài này hay không, tóm lại phản ứng của mọi người đều rất nhiệt liệt.
“Á, không phải chứ? Chính là Phong Tàn Dạ của Trứ Phượng Thiên Chư Thần Kiếm phải không?”
“Tôi đã thấy ảnh chụp của Phong Thanh Thanh, quả thật là một mỹ nữ”
“Thật ra bọn họ đã sớm phát triển ngoài đời rồi, theo tôi được biết đã hai năm”
“Việc này không có gì ngạc nhiên, chị gái và anh rể tôi quen nhau trong trong trò chơi……”
Không khí đông lạnh một phút đồng hồ trước được nỗ lực hòa tan, không khí bên trong lại thân thiện hơn.
Ngay tại lúc mọi người đang bảy miệng tám lưỡi nói chuyện phiếm, Phong
Vũ Tử Yên không hề có dự liệu gì đứng lên, nở nụ cười với mọi người, chỉ vào cửa nói: “Rất xin lỗi, tôi đi toilet một chút” Vừa mới nói xong,
dáng người yểu điệu vòng qua bàn tròn đi về phía trước, nhưng khi đi qua bên người Miên Miên, lại đột nhiên dừng bước, nghiêng người dịu dàng
nói: “Tiểu Ngư, cô có thể đi cùng tôi không? Ý thức về hướng đi của tôi
không tốt lắm, ha ha”
Lời vừa nói ra, độ ấm bên trong nhất thời giảm vài độ. Miên Miên rùng mình.
Người này sao có thể không xác định tốt phương hướng, rõ ràng khiêu chiến trần trụi.
Cô vụng trộm liếc mắt nhìn móng tay dài nhọn của Phong Vũ Tử Yên, trái
lại mình bởi vì liên quan đến công việc mà mà móng tay cụt lủn không
được bảo dưỡng, bi ai phát hiện, uy lực vũ của hai bên địch ta chênh
lệch quá lớn.
Cô bi tráng nhìn Hỏa Nhạ, trên mặt viết chữ SOS thật to: Em đánh không lại cô ta.
Con ngươi đen Hỏa Nhạ phóng ra một ý cười bỡn cợt: Đây là chiến tranh giữa những người phụ nữ.
Sau đó, không lưu tình cúi đầu ăn cơm, xếp sống chết của người khác ra ngoài suy xét.
Người nào đó ở thời khắc mấu chốt lại có thể thấy chết mà không cứu,
Miên Miên không có cách nào, đành phải bất chấp khó khăn đứng dậy, cùng
sau khi cười không được tự tại lắm với Phong Vũ Tử Yên, cùng nhau đi
khỏi phòng.
Vốn dĩ Miên Miên nghĩ sau khi đi ra khỏi phòng,
Phong Vũ Tử Yên sẽ hiện rõ nguyên hình, nhưng cũng không thấy. Hai người một đường đi bình an vô sự xuyên qua hành lang dài, đi vào toilet nữ.
Hay là, là mình đa tâm? Ngồi xổm trên bồn cầu, Miên Miên không khỏi nghi ngờ.
Nhưng khi cô mở cửa WC ra, mới hiểu được việc nên đến bao giờ cũng sẽ
đến —— Phong Vũ Tử Yên đã ở ngoài cửa chuẩn bị xong tư thế, sẽ chờ cô mở cửa ra. Cô ta đứng thẳng ở đó, khuôn mặt xinh đẹp không có biểu tình
gì, nhưng nhìn vào trong mắt Miên Miên, so với có biểu tình càng đáng sợ hơn.
Đường duy nhất để ra ngoài bị chắn, ở trong lòng Miên
Miên kêu rên: Sẽ không phải là chuyện bí mật giết người trong mật thất
chứ?
“Cô có phải xem thường tôi hay không?”
Phong Vũ Tử Yên đột nhiên nói ra một câu làm cho cô đoán không được ý nghĩ trong lời nói.
“Cái gì mà coi thường cô?” Đôi mi thanh tú của cô nhăn lại, thật sự không hiểu.
Phong Vũ Tử Yên lãnh đạm làm rõ: “Bài post trên diễn đàn lúc trước”.
Miên Miên rốt cục hiểu được. Chân mày cô vẫn nhíu chặt lại, đang suy
nghĩ nên đáp lại như thế nào. Về chuyện kia, nói không tức giận là gạt
người, nhưng xem thường cô ta sao? Ngược lại còn chưa đến nỗi……
Cũng không chờ Miên Miên trả lời, Phong Vũ Tử Yên đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Biết không? Thật ra tôi rất chán ghét cô”
Miên Miên: “……” Người rất thẳng thắn.
Cô ta tiếp tục nói: “Chỉ cần giả bộ điềm đạm đáng yêu, là có thể đạt
được sự nuông chiều vô tận và yêu mến, cô có nghĩ tới, đối với cô mà nói được thứ gì đó rất dễ dàng, nhưng người khác lại khát vọng đã lâu, vì
thế gần như là bỏ ra hết công sức, lại vẫn phí công hay không?”
Trong ánh mắt của Phong Vũ Tử Yên, hiện lên một tia đau đớn không dễ
phát hiện: “Rất buồn cười là, cô có được, còn không biết quý trọng, một
khi mất hứng thì ném xuống khỏi tay…… Nguyễn Miên Miên, cô lấy phẩm chất gì có thể đạt được? Cô dựa vào cái gì?”
Miên Miên trầm mặc mà nhìn lại.
Đôi mắt đẹp của cô ta khôi phục thành lạnh như băng chỉ trong chút
chốc: “Cô có thể xem thường tôi. Nhưng ít nhất, tôi cố gắng ra sức đoạt
lấy, tôi không hối hận”
Cô ta xoay người đi tới cửa rồi đứng
lại: “Hỏa Nhạ là người đàn ông rất hiếm thấy, trước khi vận khí của cô
còn chưa hết, hy vọng cô có thể tự giải quyết cho tốt”
Nói xong, cô ta cũng không quay đầu lại trực tiếp rời đi, để lại một mình Miên Miên đứng tại chỗ.
Cửa phòng bị đẩy ra, Lạp Lạp nhìn về hướng đó, lại chỉ thấy một mình
Phong Vũ Tử Yên trở về, không khỏi kinh hãi: Tiểu Ngư thật sự bị xử lý?
May mắn, một lát sau, một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn cũng nhẹ nhàng tiến vào. Lạp Lạp nhẹ nhàng thở ra.
Khi cô nhìn thấy biểu tình mất hồn mất vía trên mặt Miên Miên, nghĩ
rằng lúc đó có lẽ thua rất thảm hại. Vì thế sau khi đợi Miên Miên ngồi
xuống, cô đem một ly nước tới trước mặt cô: “Uống đi”
Sắc mặt
Miên Miên đờ đẫn nhìn đồ uống màu sữa trước mặt, nâng lên mũi ngửi,
hương vị ngọt ngào. Vừa lúc cũng cảm thấy khát, vì thế cô bèn đưa chiếc
ly gần bờ môi, ừng ực uống xuống.
Hỏa Nhạ ngồi bên cạnh cô thấy thế, đem ly trong tay cô đoạt lại, đặt ở mũi ngửi, mày nhất thời nhíu
chặt, cúi đầu kề sát vào cô: “Ngu ngốc, đây là nước ép lựu pha thêm
Chivas”
Miên Miên mơ màng nhìn anh: “Chivas? Làm sao có thể, rõ ràng nước lựu, ngọt ngào, không tin anh nếm thử”
Hỏa Nhạ không nói lời nào, chỉ yên lặng đếm trong lòng: Một, hai, ba, bốn……
Khi đếm tới hai mươi, Miên Miên hét lên rồi ngã gục, Hỏa Nhạ sớm có
chuẩn bị lập tức đỡ được cô. Anh ôm cơ thể mềm nhũn của cô rồi đứng lên, mỉm cười với mọi người: “Rất xin lỗi, bạn gái tôi uống rượu, tôi phải
đưa cô ấy về nhà. Bọn tôi đi trước đây, lần sau gặp lại”
Mọi người đều trợn tròn mắt, thật sự có người uống một ly thì gục?
Hỏa Nhạ nói phải đi, đoàn người đều nói giữ lại, nhưng đều bị khéo léo
từ chối, được vài lần, mọi người cũng không tiếp tục nói cái gì, đành
phải đứng lên nói một vài lời đưa tiễn, sau đó nhìn theo bọn họ rời đi.
Mãi cho đến rời đi, tầm mắt Hỏa Nhạ đều không dừng lại trên người Phong Vũ Tử Yên.
Mỹ nhân ngẩng mặt ngóng nhìn bầu trời đêm đen kịt qua cửa kính, lông mi dài hiện lên một tia sáng trong suốt.
~~***~~
Khi đi ra khỏi cửa nhà hàng, ánh sáng rực rỡ của ngọn đèn tô điểm cho con phố thêm đẹp hơn.
Sau khi Hỏa Nhạ dìu Miên Miên say khướt an trí vào trong xe xong, ngồi
vào ghế điều khiển. Nương ngọn đèn ngã tư đường, anh nhìn chăm chú vào
khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng kia, trầm mặc không nói.
Thật lâu
sau, bên trong xe vang lên một tiếng thở dài nhỏ không thể nghe thấy,
anh vươn đầu ngón tay, khẽ vỗ về da thịt ấm áp trắng mịn trên mặt cô.
Xúc cảm mềm nhẹ ngưa ngứa làm cho lông mi Miên Miên rung rung một chút, sau đó đôi mắt từ mở ra. Bởi vì có chất cồn, hai mắt mông lung do vẫn
trong trạng thái chuếnh choáng men say, tựa như bị bịt kín bởi một tầng
hơi nước, những gợn sóng lung linh, tản mát ra tia sáng rực rỡ động lòng người.