Cừu Cừu, Anh Yêu Em

Chương 65: Chương 65




“Không bán, không bán! Người nghèo tránh ra! Không có tiền còn mua Thạch đầu cao cấp làm gì, mặc quần áo suông tiếp tục ra giang hồ đi! Đi đi đi!” Vẻ mặt chủ quán thứ bảy không kiên nhẫn đuổi khách.

Miên Miên vì hắn chanh chua mà bực mình không thôi, bàn tay trắng mịn hết buông lại nắm, nhưng cũng đành chịu.

Xoay người, thân thể nhỏ bé không kịp phòng bị bất ngờ đụng vào một lồng ngực rắn chắc. Cô ngửa mặt lên, có phần kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuấn tú lãnh ngạo kia.

Là Thượng Quan Ám Ảnh.

“Huynh cũng đến mua vật liệu à” Miên Miên cảm thấy những lời này có phần giống như các bà chủ nhà hỏi han nhau sau khi gặp nhau ở chợ.

Con ngươi đen lãnh liệt không biết vì sao xẹt qua một tia không vui, giọng điệu của anh lãnh đạm: “Làm gì mà lắc đầu, mặt mày rạng rỡ như vậy?”

Lắc đầu mặt mày rạng rỡ? 囧

Miên Miên xấu hổ, nghĩ rằng mình cũng không phải những người phụ nữ đứng ở cửa sổ thanh lâu vẫy vẫy khăn, chính là chạy tới mua vật liệu trang bị mà thôi, chẳng khác nào như mọi khi chạy tới siêu thị mua đồ ăn, nói có bao nhiêu đức hạnh có bấy nhiêu đức hạnh, nói có bao nhiêu đàng hoàng có bấy nhiêu đàng hoàng. Lắc đầu mặt mày rạng rỡ? Trình độ ngữ văn của giám đốc đại nhân cũng quá kém rồi……

Nhưng là vì chiếu cố đến lòng tự trọng của phái nam, Miên Miên quyết định giấu diếm sự thật này, chỉ nói: “Ưm, muội muốn mua mấy viên Thạch đầu phòng ngự, cho nên chạy tới nhìn xem. Nhưng mà tìm khắp đều không thích hợp” Được rồi, cô thừa nhận chủ yếu là bởi vì ngân lượng không đủ.

“Phòng ngự bao nhiêu?”

Vì giật mình, cô thành thật trả lời: “22”

Mày kiếm chau lại: “Quá thấp, 30 đi”

“Hả?”

Miên Miên kinh ngạc trừng lớn mắt tròn, rất muốn chính khí lẫm liệt giáo huấn anh một câu “Đại thiếu gia, anh có biết Thạch đầu phòng ngự 30 thậm chí còn bán đắt hơn so thịt cá, đắt hơn so với củ cải, còn đắt hơn so với cà chua không”! Nhưng lời nói ra khỏi miệng là: “Muội…… Không có nhiều tiền như vậy” Một câu rất nhỏ rất yếu ớt.

Sau một lúc lâu anh cũng không đáp lại, Miên Miên đứng tại chỗ tiến lùi không được, có phần buồn bực, nhưng lời nói từ biệt còn chưa tới kịp phát ra, lại nhìn thấy kênh thế giới xuất hiện một câu:

[Thế giới] Thượng Quan Ám Ảnh: Thu mua toàn bộ Thạch đầu phòng ngự 30, giá bắt đầu 6000 vạn một viên, số lượng nhiều bàn bạc lại. Thạch đầu giao dịch trực tiếp với Ngư Hương Nhục Ti, tìm ta lĩnh tiền. Người ở Thiên Nam quán.

6…… 6000 vạn!? Miên Miên kinh ngạc đến tròng mắt sắp rơi xuống, phản ứng đáp lại tiếp theo là liên tục đấm ngực khóc òa: Thạch đầu tôi không cần, anh trực tiếp cho tôi 6000 vạn đi! Đến đây đi, dùng ngân lượng hung hăng đập chết tôi đi! =]]

Lời Thượng Quan Ám Ảnh vừa nói ra, lấy Miên Miên làm trung tâm, đám người phạm vi trăm mét nhanh chóng ùa lên trung tâm, mật độ dân cư xung quanh cô càng lúc càng đông, càng lúc càng nhiều…… Mãi đến khi cô bị bao phủ ở giữa đám đông, bị vây quanh đến càng ngày càng chật ních, ngay cả không gian hít thở cũng không có.

“Có đúng là nhận Thạch phòng ngự không? Ta có!”

“Mau nhận giao dịch đi! Làm sao lại bất động?”

“Ta có 3 viên, đổ giá rẻ!”

“Tiểu nữ tử trước đó đã lộn mèo 360 độ xin mua 2 viên Thạch đầu!”

Vốn dĩ cũng rất hỗn tạp, bây giờ thoáng cái có hơn mười người biết đồng thời nói chuyện với cô, giao dịch, máy tính căn bản đã có mấy năm lịch sử, tần suất tải hình ảnh chậm lại hai giây, nửa đường còn phát ra vài tiếng tru tréo kháng nghị.

Miên Miên đối mặt với tình huống hỗn loạn như thế, không kịp nhìn nhiều, lại cảm thấy khóc không ra nước mắt. Cô rõ ràng nhìn thấy có mấy chủ quán trước đó còn khinh bỉ mình vô cùng ở trong đám người, lúc này đang bị khát khao cầu tài thúc giục cô nhận đề nghị giao dịch. Thật sự là lòng người dễ thay đổi.

Luống cuống tay chân liên tục tiến hành rồi vài cuộc giao dịch cuối cùng, tổng cộng thu vào 6 viên thạch đầu, Miên Miên đau lòng nghĩ: Hẳn là đủ. Vì thế cô rất nhanh gõ bàn phím: “Không cần gửi đề nghị nữa, tôi thu đủ rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.