Truyền âm và nghe được thanh âm ngoài vài dặm, đều chỉ là vài trò vặt của Hư Cảnh cường giả mà thôi. Thanh âm do thông qua rung động mà sinh ra, Hư Cảnh cường giả có thể nhờ vào thiên địa lực cảm giác rõ ràng được rung động của âm thanh, đem rung động kiểu này mô phỏng lại ở trong lỗ tai là có thể nghe được ngoài vài dặm, thậm chí là âm thanh ngoài ba mươi dặm.
Cùng một đạo lý.
Đem rung động âm thanh của mình, thông qua thiên địa lực, sản sinh rung động tương tự ở bên tai đối phương, đó là truyền âm!
"Không nghĩ tới ta cũng biến thành Hỏa Diễm chiến thần rồi." Đằng Thanh Sơn nở nụ cười, tiếp tục nghe.
- Hỏa Diễm chiến thần? Ha ha, khi trước Thiên Phong chiến thần ở trên bầu trời Vân Mộng Cổ Thành tức giận mắng nhiếc, hắn sợ đến nổi không dám hé răng, chỉ co đầu rút cổ ở trong thành. Muốn so thì lấy Vân Mộng chiến thần với Thiên Phong chiến thần mà so, còn như Hỏa Diễm chiến thần... đem so với Thiên Phong chiến thần, chà chà…, còn kém xa!
Một tiếng cười nhạo khàn khàn vang lên.
Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười, nghe tiếp.
- Ngươi nói thế nào ấy chứ? Thiên Phong chiến thần tới Vân Mộng Cổ Thành của ta lớn tiếng chửi bới, mà Hỏa Diễm chiến thần, trước đây không lâu còn là Võ thánh, vừa trở thành chiến thần mà thôi. Một người vừa trở thành chiến thần, một người đã là chiến thần hơn trăm năm. Thiên Phong chiến thần thực lực mạnh mẽ, có gì là lạ đâu? Giả như ta là Hỏa Diễm chiến thần, ta biết mình thực lực không bằng ngươi. Thế mà ngươi chửi rủa vài câu, ta đã nóng đầu đi tìm chết sao? Thế mới là ngu ngốc!
Giọng nói thô cuồng phản bác,
- Theo như ta thấy, Thiên Phong chiến thần thực lực mạnh mẽ lại dùng thủ đoạn khiêu khích như thế, mới là mất mặt.
- Nói vậy là không đúng rồi, Hỏa Diễm chiến thần cũng đã tới nhà người ta làm ầm ĩ. Thiên Phong chiến thần lẽ nào nuốt giận im lặng?
Âm thanh khàn khàn bẻ lại.
- Hừ, Hỏa Diễm chiến thần người ta thế là quá nể tình. Nếu như thực sự làm ầm ĩ, hắn đã sớm hỏa thiêu Hách Liên phủ, thiêu chết mấy vạn tộc nhân Hách Liên gia rồi.
Giọng thô cuồng đáp.
- Thiên Phong chiến thần không cảm kích đối phương hạ thủ lưu tình, còn tới cười nhạo, thế mới là không biết điều!
Hai tay tửu khách này vừa uống rượu, vừa tthoải mái bàn luận.
Từ khi Thiên Phong chiến thần xuất hiện trên bầu trời Vân Mộng Cổ Thành, nơi nào trong Vân Mộng Cổ Thành cũng có thể thấy kiểu bàn luận này.
Đằng Thanh Sơn cười cười: "Dân chúng trong thiên hạ, dù thực lực tầm thường nhưng cũng không phải là kẻ ngốc. Chút tâm kế này của Thiên Phong chiến thần, những người sáng suốt đều nhìn ra."
"Hừ." Đằng Thanh Sơn đưa mắt nhìn lên các bản khắc đá «Khai Sơn Tam Thập Lục Thức» xếp thành hai hàng, mỗi hàng sáu khối ở đằng trước. “Hiện tại «Thổ Hành Chi Quyền», «Kim Hành Chi Quyền» của ta đều sáng chế tới quyền thứ tám, «Thủy Hành Chi Quyền» thì chỉ quyền thứ sáu như trước. Chỉ cần đột phá một bước, ngộ thêm một đạo mới, tức là lại có thể khống chế thêm hai thành thiên địa lực. Đến lúc đó ta có thể cùng Thiên Phong chiến thần phân cao thấp rồi."
Thoáng cái đã ba tháng sau khi Đằng Thanh Sơn thành thân.
Đông Hoa Viên lúc tảng sáng.
- U... u...
Thanh Loan đang bay lượn giữa không trung, dán mắt vào Đằng Thanh Sơn đang luyện quyền trên mặt hồ. Từ khi Đằng Thanh Sơn ngộ xuất được Hỏa Hành Chi Đạo, sáng sớm mỗi ngày Thanh Loan đều bắt Đằng Thanh Sơn luyện tập Hỏa Hành Chi Quyền trong thời gian uống cạn một chén trà. Dù sao Thanh Loan cũng đi theo đạo hành Hỏa.
Quan sát quyền thuộc hành Hỏa đích xác rất có lợi với nó.
- Thanh Loan! Đã luyện xong ba mươi lần rồi.
Đằng Thanh Sơn cười cười nhìn Thanh Loan.
Thanh Loan cũng từ giữa không trung hạ xuống.
- Thanh Sơn!
Lý Quân bưng bữa điểm tâm đứng ở ven hồ.
Đằng Thanh Sơn cười rồi lướt trên mặt hồ.
- Ừm, thơm quá.
Đằng Thanh Sơn cầm lấy một cái bánh bao nhân thịt nuốt trọn vào miệng.
Lý Quân không khỏi nở nụ cười, nhìn Thanh Loan nói:
- Thanh Sơn, Thanh Loan nói nó muốn thành phượng hoàng. Nhập đạo bởi Hành Hỏa, đối với nó là tốt nhất, thực lực cũng sẽ mạnh nhất. Con đường khác không thể làm cho nó hoàn toàn lột xác đến trạng thái đỉnh cao hoàn mỹ được.
Đằng Thanh Sơn gật gật đầu.
Loài người có thể lựa chọn cho mình bất kỳ đạo gì để tiến vào hư cảnh. Nhưng yêu thú thì khác!
Vì cho dù có tiến vào hư cảnh, thân thể của con người cũng không có biến hóa gì. Bất luận là Đằng Thanh Sơn hay cường giả hư cảnh khác, thân thể vẫn là thân thể loài người, lực bộc phát không khác nhiều so với trước khi đạt tới hư cảnh.
Nhưng yêu thú thì khác hẳn!
Chỗ dựa lớn nhất của yêu thú là sau khi đạt tới hư cảnh, cả thân thể sẽ có biến hóa!
Như Long Quy, đạt tới hư cảnh, từ Long Quy khổng lồ biến thành Kim Sắc Long Quy.
Như mãng xà, thực lực tăng lên, thân thể cũng sẽ dần dần biến hóa, cho đến lúc hóa thành giao long!
Trước khi tiến vào hư cảnh, giao long Tử Tích trong nháy mắt diệt hàng vạn quân sĩ cũng chỉ như con cháu của nó, chỉ là một con Tử Quang Giao Long thôi.
Thanh Loan cũng giống như vậy!
Tiến vào hư cảnh, nó sẽ hóa thành bất tử Phượng Hoàng! Nhưng, chỉ có nhập đạo theo hành Hỏa mới là trạng thái đỉnh cao của Bất Tử Phượng Hoàng. Phun lửa cũng sẽ là ngọn lửa cực mạnh! Đương nhiên bất tử Phượng Hoàng sau khi đã nhập đạo hành Hỏa cũng có thể lĩnh ngộ các loại Đạo khác cho đến lúc đạt tới hư cảnh đại thành.
Hư cảnh đại thành, là cực hạn của yêu thú!
- Huynh biết! Do đó mỗi ngày Thanh Loan đều muốn xem huynh luyện Hỏa Hành Chi Quyền.
Đằng Thanh Sơn cười, húp cạn một bát cháo.
- Thanh Sơn! Khi nào chúng ta về lại Cửu Châu?
Lý Quân đột nhiên hỏi.
- Về Cửu Châu hả?
Đằng Thanh Sơn giật mình, hướng mắt nhìn về phía nam:
- Huynh cảm giác huynh sắp có đột phá rồi. Ngộ thêm một đạo nữa, giải quyết Thiên Phong Chiến Thần xong, chúng ta trở về. Thực lực mạnh một chút, sẽ nắm chắc hơn khi về Cửu Châu. Dù sao, cường giả hư cảnh ở Cửu Châu cũng rất đông.
Nói về cường giả hư cảnh, chỉ cần những người hắn biết, riêng Dương Châu trong Cửu Châu đã có hai người. Nếu cộng cả mình, cường giả hư cảnh ở Dương Châu sẽ có ba người! Một Dương Châu đã có thể có ba hư cảnh, còn những châu khác thì sao? Còn như Vũ Hoàng môn, Tần Lĩnh gia tộc, chắc chắn có không ít cường giả hơn Dương Châu được.
”Về đến Cửu Châu, muốn diệt Thanh Hồ Đảo, muốn để nội gia quyền của ta được truyền thừa, được tồn tại song song cùng với Phật Tông, Đạo Gia, cũng có rất nhiều khó khăn.”
Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ.
Thế cục Cửu Châu không đơn giản như Đoan Mộc Đại Lục. Khắp Đoan Mộc Đại Lục, cộng cả mình, cũng chỉ có ba hư cảnh.
Hơn nữa ba người, chưa có lấy một ai đạt tới hư cảnh đại thành.
- Thanh Sơn, chàng đang nghĩ gì thế?
Lý Quân cầm tay Đằng Thanh Sơn.
- Không có gì.
Đằng Thanh Sơn cười, nắm lại tay thê tử.
”Bất luận làm sao, vì Tiểu Quân, vì cha mẹ..., ta cũng phải chiếm một lãnh thổ ở Cửu Châu. Ai ngăn trở ta, ta sẽ giết hắn.”
Đằng Thanh Sơn ẩn nhẫn lâu rồi, trong lòng sớm đã bồn chồn, khi bộc phát ra sẽ làm dấy lên một cơn động đất!
Hắn vĩnh viễn sẽ không quên chiến dịch Đại Duyên Sơn.
Lần đó, hắn không có lực phản kháng trước mặt các đại tông phái. Đành nhìn Thanh Thanh chết thảm, rốt cuộc bản thân hắn phải trốn chui trốn nhủi khắp thiên hạ.
”Tất cả những gì chịu đựng năm đó, ta nhất định sẽ đòi lại. Đầu tiên, chính là Thanh Hồ Đảo.”
Lúc này tâm tình Đằng Thanh Sơn có một niềm tin bất khuất “thần cản giết thần, phật cản diệt phật”.
- Thôi được, Tiểu Quân! Huynh tiếp tục luyện quyền.
Đằng Thanh Sơn tiếp tục luyện quyền trên mặt hồ. Trước hết hắn luyện Thổ Hành Chi Quyền, sau đó luyện Kim Hành Chi Quyền. Vì thức thứ mười bảy Khai Sơn Tam Thập Lục Thức tới thức thứ hai mươi, đều là Hành Thổ, Hành Kim, Hành Hỏa dung hợp. Hành hỏa nhập đạo xong đã làm cho Đằng Thanh Sơn có đột phát một chút về Kim Hành Chi Quyền, sáng chế được quyền thứ tám.
Bây giờ, Thổ Hành Chi Quyền và Kim Hành Chi Quyền đều đã sáng chế được quyền thứ tám.
Phốc! Phốc! Phốc!
Chẳng biết vì sao, lúc này Đằng Thanh Sơn luyện tập Kim Hành Chi Quyền thoải mái phi thường, mỗi quyền đánh ra tựa như muốn xé rách cả thiên địa.
- Hả?
Hầu như mọi người trong Đông Hoa viên, kể cả thị nữ, thậm chí Thanh Loan và Cuồng Phong Ưng đều dán mắt vào Đằng Thanh Sơn đang luyện tập Kim Hành Chi Quyền. Lúc này hai mắt Đằng Thanh Sơn sáng lên như điện, cả người tựa như một cái búa lớn, từng quyền liên tục đánh rộng ra rồi thu vào, khí thế sắc bén kinh người.
Hơn nữa, tốc độ luyện quyền càng lúc càng nhanh. Liên tục đánh xong tám quyền hành Kim, Đằng Thanh Sơn lại tiếp tục lặp lại. Còn khí thế thì không ngừng tăng lên.
- Sư phụ làm sao vậy?
Dương Đông giật mình nhìn.
- Sư phụ dường như khác ngày thường.
Đằng Thú cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mọi người ở đây đều kinh dị.
- Phá cho ta!
Tiếng gầm giận dữ từ yết hầu Đằng Thanh Sơn vang lên.
Tay phải Đằng Thanh Sơn giơ cao lên, giống như một thanh thần phủ khai thiên tích địa, sau đó kéo theo lực mạnh vô tận ầm ầm đánh xuống phía trước. Như mang tất cả trói buộc trở ngại đều bổ ra nát bấy, bổ ra một con đường rộng ngút mắt.
Ầm!
Không ẩn chứa chút cương kình nào, nhưng cả không gian đều hoàn toàn vặn vẹo.
- Ầm ầm...
Từng đạo hào quang kim sắc sắc bén, tựa như rất nhiều thanh kiếm bằng ánh sáng không ngừng lưu chuyển quanh người Đằng Thanh Sơn.
Chẳng mấy chốc, cửa Đông Hoa viên bỗng xuất hiện một người nữa… Vân Mộng Chiến Thần!
- Sao lại như thế được?
Vân Mộng Chiến Thần kinh ngạc nhìn Đằng Thanh Sơn.
- Lúc này mới được mấy tháng... sao... sao có thể?
- Sư phụ lại đột phá à?
Đằng Thú, Dương Đông cũng kinh ngạc đến ngây người.
Đằng Thanh Sơn đang đứng trên mặt hồ, hai mắt như điện, khí thế như khai thiên thần phủ, cả người như một pho tượng chiến thần đứng sừng sững. Sau khi tiến vào hư cảnh mấy tháng đã có đột phá tiếp tục. Kỳ thật đây cũng nằm trong dự liệu của Đằng Thanh Sơn. Dù sao lúc trước Đằng Thanh Sơn cũng muốn dựa vào đạo hành Thổ để đạt tới hư cảnh. Thế mà, Hỏa Hành Chi Đạo đột phá trước.
”Không ngờ, thật không ngờ.”
”Ta dựa vào Hỏa Hành Chi Đạo tiến vào hư cảnh thì thôi. Không ngờ bây giờ ta ngộ được đạo thứ hai lại là đạo hành Kim...”
Đằng Thanh Sơn dở khóc dở cười. Hắn đặt hy vọng lớn nhất vào đạo hành Thổ, thế mà cho tới bây giờ vẫn không có đột phá, hai đạo khác đều đã đột phá.
”Kim Hành Chi Đạo.”
Đằng Thanh Sơn rất kiên định.
Chính là nhờ vào ý chí “thần cản giết thần, phật cản diệt phật” đã khiến cho Đằng Thanh Sơn phù hợp với ý cảnh ẩn chứa trong Kim Hành Chi Quyền. Nhờ thế càng luyện quyền càng thống khoái, khí thế không ngừng tích luỹ, cuối cùng, hắn tự nhiên đánh ra một quyền giống như khai thiên tích địa, một quyền phá nát tất cả mọi trói buộc trở ngại!
- Thanh Sơn! Ta chỉ có thể nói: Bội phục! Bội phục!
Vân Mộng Chiến Thần đi trên mặt hồ, cười cười nhìn Đằng Thanh Sơn, tán thưởng.
- Đệ vốn cùng lúc tu vài đạo. Lúc trước Hỏa Hành Chi Đạo đột phá trước, lúc này Kim Hành Chi Đạo cũng vừa đạt tới mà thôi.
Đằng Thanh Sơn cười.
Trong ngũ hành, bây giờ cũng chỉ có Thổ Hành Chi Quyền là đã sáng chế tới quyền thứ tám, còn Thủy Hành Chi Quyền mới quyền thứ sáu mà thôi. Mộc Hành Chi Quyền thì chẳng sáng tạo ra quyền nào cả, đến cả cánh cửa vào “đạo’ cũng chưa từng tìm được.
Vân Mộng Chiến Thần lúc này tỏ ra thán phục và hâm mộ vô cùng!
Loại tốc độ tiến bộ này thật rất khó tin.
- Mục lão ca, đệ chưa so được với Đoan Mộc Thiên Thần. Đoan Mộc Thiên Thần năm đó mới vào hư cảnh đã có thể khống chế năm thành lực thiên địa. Bây giờ đệ thành công đạo hành Kim, cũng chỉ có thể khống chế bốn thành lực thiên địa thôi.
Đằng Thanh Sơn cười nói.
Vân Mộng Chiến Thần cười ha ha:
- Thanh Sơn, công kích của ngươi lúc trước có thể đạt được bốn thành lực thiên địa. Bây giờ ngươi có đột phá mới, cho dù đánh với Thiên Phong Chiến Thần, ai thắng ai thua cũng phải đánh mới biết được.
- Ừm,...
Đằng Thanh Sơn gật đầu cười:
- Đệ đi chuẩn bị. Ba ngày sau sẽ đi đánh một trận với Thiên Phong Chiến Thần.
Dựa theo kế hoạch của Đằng Thanh Sơn, sau khi đánh một trận với Thiên Phong Chiến Thần, bọn hắn sẽ trở về Cửu Châu!