Hạng mục đầu tư cao thượng.
Asmodeus là chạy vội tới, nhất thời không chú ý thấy thành phố có gì khác với thường ngày. Y ngơ ngác hỏi: “Đang yên đang lành vì sao lại chìm?”
Đang yên đang lành đương nhiên sẽ không chìm, chìm rồi đương nhiên là không còn yên lành.
Tiên sinh Tiểu Ứng đang suy nghĩ xem phải giải thích địa lý thế nào với các quý ngài đến từ địa ngục cho dễ hiểu, “Hai cực nam bắc của trái đất tự dưng tan băng một cách đột ngột, một khi tan hết, mực nước biển trung bình toàn cầu sẽ tăng lên. Không chỉ thành phố này mà còn rất nhiều vùng miền địa thế thấp cũng sẽ chìm dưới nước biển. Tôi nhận được tin tức vô cùng đáng tin cậy rằng băng trên toàn Bắc Cực đã tan hết rồi, hơn nữa còn ảnh hưởng đến Nam Cực. Vì tránh gây ra náo loạn vượt ngoài tầm kiểm soát, tin tức đều bị phong tỏa, nhưng các chính phủ đã bắt đầu hạn chế giao thông. Tôi phải dựa vào rất nhiều mối quan hệ mới lấy được ba tấm vé cho ngày mai, nhỡ mà lỡ mất, không biết cơ hội lần sau khi nào mới tới.”
Bà Ứng còn bổ sung thêm: “Trước mắt, cảnh sát đều bị điều động đi làm nhiệm vụ, không còn ai rảnh đi điều tra.” Cũng chính là tin tức khi bà đích thân tới cục cảnh sát hỏi thăm mới biết.
Mẹ con họ Ứng rõ ràng đã rơi vào đường cùng nên mới bắt đầu trông cậy vào vận may.
Mammon chột dạ, lẳng lặng đánh giá thiết kế của phòng khách. Ừm, hoa lệ lắm, rất đặc sắc.
Asmodeus đột nhiên tỏ vẻ mừng rỡ nói: “Băng tan có phải có nghĩa là sắp xảy ra đại hồng thủy? Lẽ nào lời tiên tri tận thế là nó?”
Mammon ngẩn ra.
Asmodeus nói: “Chúng ta phải ngăn cản tai họa này.”
Mẹ con nhà họ Ứng bình tĩnh nhìn hai người.
Mammon: “…”
Gã hắng giọng bảo: “Chúng ta nói chuyện riêng nào.”
Asmodeus lấy làm khó hiểu đứng dậy và đi theo gã tới một góc phòng. Sau khi chắc chắn với cự ly này, mẹ con nhà họ Ứng sẽ không nghe thấy, Mammon mới nói: “Đại hồng thủy là do Lucifer gây ra.”
Asmodeus: “?”
Mammon gợi ý: “Tiêu diệt nhân loại, bảo vệ chín giới.”
Asmodeus ngây ra, mất một lúc lâu mới thở dài bảo: “Đây chính là cách Lucifer dùng để tiêu diệt nhân giới à.” Không hổ danh là ngài Lucifer, chẳng ngờ ngài ấy lại có thể lợi dụng địa hình của nhân giới khéo léo đến nhường này.
Trong phòng khách…
Tiên sinh Tiểu Ứng đang ngồi chờ bỗng nhiên mất khống chế gọi “ba” một tiếng, sau đó di động liền bị bà Ứng giật mất, “Mình đang ở đâu?”
Bên kia không biết trả lời thế nào mà bà Ứng lại rất bình tĩnh nói: “Mình còn nhớ cô hoa khôi ở trường cũ hồi xưa mình yêu thầm không? Hôm qua cô ta tới tìm mình, bảo mình nếu rảnh thì gọi cho cô ta.”
Hoa khôi đương nhiên là giả. Lão Ứng cùng bà Ứng là thanh mai trúc mã cùng nhau trưởng thành, trước khi vào đại học đã khẳng định quan hệ yêu đường, vốn không hề có cơ hội yêu thầm ai khác. Bà hỏi như vậy là sợ Ứng Long Sơn đang bị uy hiếp nên có những lời không tiện nói ra.
Ứng Long Sơn trả lời chính xác, tâm trạng của bà Ứng lập tức kích động gần như sụp đổ, “Ông mà có muốn chết cũng phải để lại di chúc cho tôi đã chứ! Có chết cũng phải để tôi làm quả phụ cho minh bạch với đời chứ! Sống không thấy người, chết không thấy xác là sao hả? …Cần tiền? Được, ông tự về lấy đi… Ông không về? Thế đợi mai tôi đốt xuống dưới cho ông!”
Asmodeus và Mammon quay lại phòng khác, bà Ứng nhìn thấy họ thì bật loa ngoài điện thoại, sau đó cả bọn liền nghe thấy Ứng Long Sơn ở đầu bên kia nói rất đĩnh đạc: “Đầu tư không nhất định là vì kiếm tiền, chủ yếu là tạo phúc lợi cho xã hội, mang lại lợi ích lâu dài. Còn nữa, ở thành phố J anh đã mua sẵn nhà, mẹ con em tối nay thu dọn hành lý, ngày mai đến trường đón Đổng Hoằng Vũ, mười hai giờ trưa cùng nhau lên máy bay qua đó, xe cộ đón em và đồ đạc cần thiết anh đã chuẩn bị xong hết. Đừng hỏi tại sao, anh không nói được, nhưng anh sẽ không hại mẹ con em.”
Bà Ứng cười lạnh bảo: “Có phải vì băng trên hai cực tan chảy khiến thành phố sắp bị nhấn chìm?”
Bên kia im lặng một lúc, Ứng Long Sơn mới đáp: “Sao em lại biết? Tin tức lan truyền ra rồi à?” Sau đó ông ta tự lẩm bẩm, “Còn dặn mình phải bảo mật.”
Mammon đột nhiên hỏi: “Đầu tư gì thế? Ta rất có hứng thú đấy.”
Ứng Long Sơn hỏi ngược lại: “Anh là ai?”
Asmodeus đáp: “Đồng nghiệp của tôi.”
Ứng Long Sơn cả kinh: “Ngài sao lại đang ở nhà tôi?”
Ông ta dùng điện thoại của người khác để gọi, nãy giờ nói chuyện hơi lâu, người bên kia bắt đầu giục, Ứng Long Sơn vội vàng nói: “Tóm lại có bao nhiêu tiền để dành trong tài khoản cứ chuyển hết qua đây, anh cần dùng. Két sắt trong phòng làm việc có cất vàng, mẹ con em nhớ mang theo.”
Tiên sinh Tiểu Ứng cảm thấy ông già nhà mình điên rồi. Tận thế tới nơi mà còn lo mấy chuyện đầu tư gì đó, “Ba đã rót vào năm mươi triệu còn chưa đủ sao?”
Ứng Long Sơn đáp: “Còn thiếu nhiều lắm.”
Mammon lại sáp tới gần, “Ta bảo ta rất có hứng thú.”
Đừng tưởng ông ta không biết tiền Asmodeus có đều do Đổng Hoằng Vũ cho, Ứng Long Sơn lơ đễnh đáp: “Ngài có thể đầu tư bao nhiêu chứ?”
Nếu lần trước ông ta đã đầu tư vào năm mươi triệu, thế thì… Mammon nói đại một con số: “Năm trăm tỉ đủ không?”
…
Chẳng những đầu bên kia địa thoại lặng đi mà hai mẹ con nhà họ Ứng hình như cũng bị dọa giật thót. Ánh mắt của bà Ứng xưa nay nhìn người rất chuẩn, Asmodeus rõ ràng không phải loại giàu có gì, nhưng còn vị đồng nghiệp này… Từ sợi tóc cho tới đôi giày đều toát ra phong cách của tội ác – Nếu tiền bạc là nguồn cội của tội ác, vị này chính là ông tổ nắm tiền bạc trong lòng bàn tay.
Ứng Long Sơn tỏ vẻ không dám tin, “Ngài thật sự có nhiều tiền như vậy?” Dù có là người giàu nhất thế giới cũng khó lòng sở hữu lượng vốn lưu động khổng lồ nhường này.
Mammon nói: “Chỉ cần hạng mục đầu tư này đáng tin cậy, ta có thể chuyển khoản ngay trước mặt ông.”
Cuối cùng, Ứng Long Sơn không thể nào chống cự lại sự mê hoặc của đồng tiền, ngoan ngoãn đưa địa chỉ cho họ. Không ngờ lại là một nơi rất cao so với mực nước biển.
Ít nhất tạm thời nơi đó là nơi an toàn. Tiên sinh Tiểu Ứng và bà Ứng đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Ban đầu họ định rằng nếu đã biết được Ứng Long Sơn đang ở đâu thì sẽ lập tức đến đó, nhưng sau khi thương lượng, mọi người mới phát hiện một hiện thực tàn khốc. Trước hết chưa cần bàn tới việc có mua được vé máy bay hay không, tiên sinh Tiểu Ứng còn rất nhiều việc phải sắp xếp, bà Ứng thì tuổi tác đã cao, không hợp với vùng cao nguyên. Bàn bạc đi bàn bạc lại, cuối cùng Lão Ứng đành phải giao cho Asmodeus, còn hai mẹ con họ sẽ lãnh trách nhiệm chăm sóc cho Đổng Hoằng Vũ.
Hai bên chia ra hành động.
Asmodeus xuất phát, tiện thể chỉ Mammon cách sử dụng điện thoại dò đường, Mammon nhanh chóng học được. Gã còn nói: “Chắc chắn cậu không ngờ tôi cũng có kinh doanh ở nhân giới.”
“Không, tôi chẳng bất ngờ tí nào.” Với sự phồn hoa của nơi đây, Mammon làm sao chịu bỏ qua miếng thịt béo bở này.
Mammon đắc ý nói: “Tôi thuê các quản lý nghiệp vụ chuyên nghiệp là con người. Họ đều tưởng rằng Mammon là tên của một dòng họ lâu đời.”
“Tức là anh có năm trăm tỉ thật ư?”
“Nào chỉ có thế.” Mammon thản nhiên đáp.
Không hổ là Mammon. Asmodeus tò mò nhìn gã thêm vài lần, “Anh thật sự sẽ giao tiền cho ông ấy?”
“Tôi không đảm bảo.” Mammon mỉm cười, “Tiền đề là hạng mục để đầu tư đó phải đáng tin cậy, nhưng là theo tiêu chuẩn do tôi đặt ra cơ. Quan trọng nhất là phải gặp được người đó. Tốt nhất là như cậu nói đấy, ông ta có dính líu đến truyền thuyết tận thế. Cứ kéo dài nữa tôi bắt đầu có dự cảm chẳng lành.”
Asmodeus cũng vậy.
Không biết Raphael ở Bắc Cực hiện tại thế nào rồi.
…
Ừm, nói một cách khách quan thì tình hình ở Bắc Cực có thể được miêu tả bằng bốn chữ “dầu sôi lửa bỏng” chăng?
Michael dẫn lửa đến thẳng chung quanh Lucifer, các đọa thiên sứ gần đó đều bị đánh rơi xuống biển, Lucifer dùng ngón tay kẹp lấy mũi kiếm, ánh mắt hờ hững của hắn vì bị ánh lửa chiếu vào mà trở nên tràn đầy sức sống.
Michael ép tới trước, “Chiến đấu đi nào! Bẻ gãy kiếm của ta! Đánh bại thân thể của ta! Đạp lên thi thể của ta! Rồi thì cả nhân giới này sẽ là cá nằm trên thớt của ngài!”
Mũi kiếm ép tới làm cho ngón tay của Lucifer hơi ngả ra sau.
Nhưng Lucifer vẫn thản nhiên như cũ, “Một giống loài tuyệt chủng là cơ hội cho một giống loài mới ra đời.”
Michael nói: “Chọn lọc tự nhiên là quyền lực chỉ Thần mới có!”
Lucifer nói: “Nghe nói nhân loại đã bắt đầu tự cứu lấy chính mình. Ngay cả con người nhỏ nhoi cũng biết phải tự lực cánh sinh, vậy tại sao những sinh vật mạnh mẽ hơn như chúng ta lại chỉ có thể phó mặc cho vận mệnh? Nếu đã có lời tiên tri, chúng ta có thể thay đổi số mệnh.”
“Ngài đang dùng sinh mệnh của nhân loại để đổi lấy sinh mệnh của bản thân!”
“Là đổi lại sự tồn tại của chín giới. Năm xưa khi bệnh dịch hạch lan truyền, con người đã lựa chọn tàn sát lũ chuột để bảo vệ bản thân. Đây mới là chọn lọc tự nhiên.”
Lucifer bất thình lình rút tay về, mặc cho thanh kiếm khổng lồ của Michael ép tới. Hắn nằm ngửa ra sau ngã mình xuống biển, Michael lập tức bám sát theo sau.
Dưới sự náo loạn của họ, nước biển như được thổi hồn vào, mặt biển chẳng những dập dìu dữ dội mà còn sinh ra vô vàn sóng dữ cao ngất, lốc xoáy sâu thẳm cuộn lên khắp nơi, mười mấy ngọn vòi rồng còn bắn thẳng lên trời như muốn hòa tan những đám mây đen và di chuyển đủ mọi phương hướng trên biển.
Raphael ở lại hậu phương chữa thương giúp các thiên sứ – Dù có dùng thuật Thần Giáng nhưng cơ thể vẫn sẽ bị thương. Chàng còn cố gắng khích lệ đám huyết tộc để chúng anh dũng tham gia chiến đấu.
Ansbach thấy thế thì nhướng mày, “Cái thứ miệng lưỡi không xương này cũng là thiên sứ?”
Oregon tỏ vẻ hiểu biết, “Thiên sứ hay huyết tộc đều có thành phần cấp thấp, không đủ sức đánh đấm ấy mà.”
Vừa nói xong, hai người liền nhìn thấy tên thiên sứ cấp thấp không đủ sức đánh đấm kia tung ra ba đôi cánh trắng sáng lóa cả mắt.
…
Asmodeus không hề hay người yêu của mình ở chiến trường đang bị đồng bọn khinh bỉ. Vừa lên tới cao nguyên y liền bị lạc đường, cả GPS cũng không có tác dụng, may mà tìm được người địa phương hỏi mới biết nơi bí ẩn của Ứng Long Sơn ở đâu – Giữa một thung lũng phủ đầy tuyết trắng xóa.
Trước khi vào trong còn bị kiểm tra an ninh chứng tỏ Ứng Long Sơn không hề nói ra thân phận thật sự của y.
Những vật dụng thường ngày và các loại dược phẩm Asmodeus mang tới cho Ứng Long Sơn đều bị lấy đi kiểm tra. Một lúc sau, Ứng Long Sơn mới xuất hiện cùng với một ông cụ râu tóc bạc phơ mặc áo khoác dài màu đen. Ông cụ nhìn Asmodeus và Mammon rồi nhanh chóng nói với Mammon: “Anh chính là người có thể đầu tư năm trăm tỉ?”
Mammon thản nhiên nói: “Trước hết ta cần phải xác định tiềm năng của hạng mục đầu tư này.”
Ông cụ lập tức phản bác: “Trước hết tôi cần phải xác định anh thật sự có nhiều tiền như vậy.”
Mammon cũng không nói lời thừa, gã lấy máy tính xách tay ra – Cái này do tiên sinh Tiểu Ứng cung cấp. Gã mở vài trang của ngân hàng ra, đăng nhập vào mấy tài khoản, sau đó là hàng loạt số 0 đập thẳng vào mắt người xem gần như chói mù cả mắt.
Ông cụ lập tức dịu giọng, “Hạng mục này của chúng tôi rất đơn giản, đó là giải cứu nhân loại.”
Ông ta lấy từ trong túi ra một gói thuốc lá, Asmodeus cùng Mammon đều từ chối, vì vậy ông ta chỉ đành châm lửa hút một mình, “Anh có biết không? Toàn cầu đột nhiên nóng lên, băng trên Bắc Cực và Nam Cực đều tan chảy cả. Hiện tại cần một nguồn năng lượng để đẩy trái đất ra khỏi quỹ đạo của nó, tránh xa mặt trời, đợi nhiệt độ hạ đủ thấp để đóng băng nước biển, chúng ta mới quay về. Bọn tôi đang nghiên cứu nguồn năng lượng này.”
Ông cụ râu tóc bạc phơ còn giảng giải thêm rất nhiều kiến thức chuyên môn nhưng thấy Asmodeus lẫn Mammon đều chẳng mấy hứng thú, ông ta cũng cụt hứng đi nhiều, chỉ nói thêm vài câu xã giao rồi bỏ đi, để Ứng Long Sơn ở lại tiếp khách.
Ứng Long Sơn hớn hở nói với Asmodeus: “Có nhớ Kế hoạch Sao Băng của chúng ta không?”
Không, là Kế hoạch Sao Băng của các người.
Asmodeus: “…” Chẳng lẽ đáp án mình tìm tòi bấy lâu trong ảo cảnh lại xuất hiện ở hiện thực này?