Cửu Thế Ma Thiên

Chương 42: Chương 42: Ám sát




(Đầu tiên thực sự là xin lỗi các đọc giả, hôm qua là sinh nhật của tác nên không ra chương chắc các bạn cũng biết a, lịch ra chương thật sự là không đồng đều, có ngày hai, có ngày một, cho nên các bạn đừng hoang mang, sau này sẽ cố gắng không nói hai chương nhưng một chương là sẽ có, các bạn ủng hộ.)

Trên kiếm đạo tạo nghệ Đường Thần hắn đã là cao giai Kiếm Tẩu Tùy Tâm, võ kỹ thì hắn cũng đạt đến cảnh giới bây giờ cực hạn, cho nên hắn quyết định đem hết tâm sức vào việc nâng cao tu vi lên một chút, để có thể tu luyện càng nhiều thêm võ kỹ cao cấp.

Xếp bằng ngay ngắn ngồi xuống, dựa theo Cửu Thế Kỳ Công vận chuyển đến tất cả các khiếu huyệt, đồng thời hắn cũng cảm ngộ trận chiến trước đó, không thể không nói, đoàn đấu hắn phát huy tác dụng cực lớn, nhưng còn về đơn đấu hắn cũng không chiếm quá nhiều ưu thế, chỉ bằng hắn tu vi ngần này, thật sự là khó, cho dù muốn vượt cấp chiến đấu cũng khó có nắm chắc.

Một vòng, hai vòng,... Đường Thần hắn hoàn toàn đắm mình vào tu luyện, nhờ có trận chiến trước đó cảm ngộ, hắn tu vi cũng tăng trưởng nhanh chóng, khiếu huyệt thứ 65 nhanh chóng được khai thông, cuộn trào linh khí đang không ngừng hướng về khiếu thứ 66 đánh phá.

Hắn lại không biết, bên ngoài biệt viện hắn đứng đấy vài đạo thân ảnh, nếu như hắn có ở đây chắc chắn sẽ đem những người này nhận ra, chính là Tề Hoành cùng một cái nam tử áo đen, bọn hắn ẩn giấu thật sự tốt, có thể giấu đươc cả Đường Thần cảnh giác, nam tử áo đen ánh mắt chăm chú nhìn Đường Thần khuôn mặt trở nên ngưng trọng.

“Hắn là Đường Thần? Không nghĩ đến hắn cũng có tốc độ tu luyện nghịch thiên như vậy, hoàn toàn là một cái đúng nghĩa thiên kiêu, nhưng đáng tiếc, hắn lại không có cơ hội sống quá lâu.” Nam tử áo đen thanh âm khá nhỏ, cũng chỉ đủ để hai người nghe thấy, nhưng hắn trong lời nói mang theo một cái chết chóc ý vị.

Hắn chính là một cái sát thủ mà Tề Hoành phái đến, Tề Hoành đối với Đường Thần hận ý ngút trời, vừa lúc trước đã phế đi Tề Khánh Vân một tay, khiến hắn không thể tham gia lần này chi chiến, còn có hắn trong lần này thể hiện quá mức khiến quang hoàn vốn có của Tề Hoành đều bị hắn cướp sạch.

Cho nên, Tề Hoành hắn muốn nhân lúc này mà đem Đường Thần tiêu diệt, tránh cho hắn trưởng thành, sát thủ mà hắn phái đến có tu vi là khoảng chừng một trăm khiếu võ giả, ở Sát Thủ Điện cũng được xem là tân binh, Sát Thủ Điện là nơi mà dùng tiền để đổi lấy tính mạng, đưa ra một cái giá hợp lý hoàn toàn có thể giết chết một vị cường giả, thậm chí là quốc vương cũng có thể bị ám sát giết chết.

Nam tử áo đen trước khi có được nhiệm vụ này, trước đó hắn đã ám sát qua mấy vị tu vi cao hơn hắn rất nhiều, mà lại còn có thể hoàn thành, trong đó cũng có không ít cường giả, nhưng bây giờ ám sát một tên tu vi chỉ vừa mới 65 khiếu, khiến hắn thật sự là cảm giác bản thân bị khinh bỉ.

Nhưng vì tiền hắn cũng không ngại nhân gian đồn thổi, “Giết chết hắn, ở đây sáu mươi vạn ngân tệ thuộc về ngươi, còn có một viên Tụ Linh Đan tam phẩm này.” Tề Hoành lúc đang nói chuyện lấy ra một cái nhẫn không gian, bên trong chứa lấy rất nhiều ngân tệ cùng một cái bình đan dược, nhìn xem bên trong đó nam tử áo đen lúc này ánh mắt hiện lên tinh quang.

Hắn nhìn xem giữa sân Đường Thần đang tu luyện, thân ảnh thoát ẩn, hắn khí tức thu liễm vô cùng tốt, tốc độ cũng cực kì nhanh chóng, chớp mắt một cái hắn đã ở gần sát Đường Thần chỗ tu luyện, Đường Thần hoàn toàn là chìm vào trong tu luyện, tuy vậy hắn cũng không có buông lỏng cảnh giác.

Phát giác được một cái dị động, hắn mở ra hai mắt nhìn xem về một hướng, đứng ở nơi đó nam tử áo đen thì đến cả hô hấp cũng không dám, hắn nào nghĩ đến, đã rơi vào tu luyện chiều sâu lại còn có thể cảnh giác đến cực cao như vậy, “Quả thật là không nên khinh địch.” Nam tử áo đen hơi thở nhẹ khi thấy Đường Thần tiếp tục tu luyện.

Vừa rồi Đường Thần hắn cảm giác được có một thứ gì đó di chuyển, nhưng ngưng tụ ánh mắt nhìn lại thì hoàn toàn trống rỗng, “Chẳng lẽ là bị ảo giác sao?” Hắn cảm nhận được bản thân có quá mức nhạy cảm, cho nên không nghĩ ngợi nhiều mà tiếp tục tu luyện, nam tử áo đen tránh được ánh mắt kia, lập tức hắn thân hình biến mất tại nguyên vị trí.

Bất thình lình mà xuất hiện sau lưng Đường Thần, hắn cầm theo một cái châm độc, trên đó mang lấy một cái kịch độc mạnh mẽ, nếu so sánh thì độc trên ngân châm còn độc hơn cả trên người Nam Hào của Minh Thanh Thành, một kích đủ để lấy mạng bất kì ai dính phải.

Nhưng hắn lại chợt biến sắc, nguyên bản hắn ném ra Ngân Độc Châm lại không thể xuyên qua da của Đường Thần, mà lại ngồi ở phía trước cũng không phải là chính chủ, chỉ là một cái tảng đá được Đường Thần dựng sẵn.

×

— QUẢNG CÁO —

Vừa rồi cảm giác được dị động, Đường Thần hắn liền sử dụng tinh thần lực cấp 12 dựng nên Huyễn Cảnh, vô thanh vô tức đem nam tử áo đen cho rơi vào, mà lại bản thân hắn đã di chuyển đến phía sau, chờ đợi nam tử áo đen xuất thủ, đúng lúc nam tử áo đen xuất thủ, hắn ở phía sau đem Ma Huy Lạc Kiếm lấy ra, một kiếm hướng trái tim nam tử áo đen đâm.

Để hắn không ngờ là, mặc dù rơi vào Huyễn Cảnh nhưng nam tử áo đen tính cảnh giác vẫn rất cao, không hổ là sát thủ của Sát Thủ Điện, hắn lại lấy ra một cái châm khác, hướng một vị thần bí sau lưng ném ra.

Ở trong huyễn cảnh, Đường Thần lúc này biến thành một bộ dáng to lớn nam tử ở trong mắt nam tử áo đen, ngân châm phóng ra, Đường Thần lập tức thu kiếm chặn lại, ngân châm mang lực lượng đủ mạnh để đâm thủng để giai binh khí, nhưng đáng tiếc Ma Huy Lạc Kiếm lại là cao giai binh khí, khó có thể xuyên qua.

“Soạt.”

Nam tử áo đen thân hình biến mất ngay tại chỗ, hắn sử dụng là tuyệt học của Sát Thủ Điện, Vô Tung Thân Pháp, bộ pháp huyền diệu có thể biến mất trong nháy mắt, nếu tốc độ đủ nhanh có thể nói là vô tung vô ảnh.

Lấy tu vi của nam tử áo đen hiện tại thì còn chưa đến mức kia, chỉ sau một cái hô hấp, nam tử áo đen lại xuất hiện nhưng hắn lúc này đã cách Đường Thần một khoảng xa.

Nam tử áo đen chân còn chưa chạm đất, đã thấy một đạo lăng lệ kiếm quang bay đến, hắn lúc này vẫn còn ở trên không trung nào có thể tránh né, chỉ đành đón nhận một kiếm này.

“Phốc.”

Kiếm quang mạnh mẽ, đem hắn hai tay che chắn muốn gần như chặt đứt, máu tươi từ trong lớp áo đen chảy ra, nhỏ trên mặt đất, hắn lúc này mới thật sự là kinh sợ, nào dám còn khinh thường Đường Thần, không chỉ tính cảnh giác đã cực cao, mà lại tốc độ phản ứng cũng là không kém.

“Là ai phái ngươi đến giết ta?” Đường Thần giọng băng lãnh hỏi.

“Ta không có việc gì phải trả lời ngươi, một cái người sắp chết cũng dám hướng ta đặt câu hỏi.” Nam tử áo đen khích bác, hắn khiêu khích Đường Thần, đối với bản thân thực lực hắn vô cùng có nắm chắc đánh giết Đường Thần, cho nên Đường Thần đã là một cái người sắp chết.

“Vậy thì chết đi.” Đường Thần huy kiếm, Ma Huy Lạc Kiếm rung động nhè nhẹ, sau đó hóa thành một vệt sáng, tốc độ phải nói là nhanh đến mắt thường khó mà nhìn thấy, Tam Kiếm Xuyên Quang hai thức đầu được Đường Thần nắm đến nhuần nhuyễn. Vừa ra có thể nói là mất mạng nếu đối phương sơ xuất.

“Bành.”

Nam tử áo đen thân pháp lại hết ức quỷ dị, né tránh đi Đường Thân một kiếm, Ma Huy Lạc Kiếm lập tức cải biến phương hướng, thẳng đến chỗ cổ của nam tử áo đen, chỉ thấy kiếm quang lóe lên rồi vụt tắt, một viên đầu người theo đó bay lên, máu tươi cuồng phún bắn ra từ chỗ cái xác.

“Bịch.”×

— QUẢNG CÁO —

Thân thể không đầu theo đó ngã rạp dưới đất, vừa rồi một màn khiến cả bên ngoài quan sát Tề Hoành cũng không phản ứng kịp, giống như là cả thời khắc đó đều bị đông cứng, chỉ là hắn không cảm nhận được chiêu thức vừa rồi giống như của Phong Tinh Hiền, trận đấu với Hi Đô Thành, Đường Thần vẫn một mực quan sát xem chiêu thức của Phong tinh Hiền biến hóa.

Cộng thêm cảm ngộ lúc này, hắn quyết định làm thử một lần, đem nó thi triển ra, mấu chốt của chiêu thức này chính là điểm mù của đối phương, cộng thêm tốc độ cực nhanh của bản thân phối hợp mới có thể đem nó phát huy ra.

Đúng lúc né được một kiếm của Đường Thần, nam tử áo đen vốn đang đắc ý, nhưng hắn cũng vì vậy mà để lộ ra điểm mù ở phía sau lưng, đánh ra một kiếm hắn ném ra luôn cả Ma Huy Lạc Kiếm, nhờ có cao giai Kiếm Tẩu Tùy Tâm nên mới khống chế điêu luyện, đem đối phương đánh bại.

Đường Thần đi đến gần cái xác, đem hắn toàn thân lục soát một lần, đem tất cả bảo vật bên trong đều thu lấy, không thể không nói trên người nam tử áo đen bảo vật thật rất nhiều, vả lại còn có số lớn ngân tệ, chính là của Tề Hoành lúc trước đưa cho hắn.

Tề Hoành bên ngoài sắc mặt tối đen, vừa không giết được Đường Thần lại còn để hắn tiện nghi một số lớn ngân tệ cùng đan dược, thật sự là tức đến muốn phát điên, kiểm kê qua, Đường Thần cũng âm thầm líu lưỡi, có đến hơn một trăm vạn ngân tệ, còn có rất nhiều đan dược nhất phẩm cùng nhị phẩm, còn có trân quý một viên tam phẩm Tụ Linh Đan.

Trong lòng tràn ngập sảng khoái, không chỉ vừa lúc hắn thiếu thốn tiền bạc, lẫn một chút đan dược tu luyện, không ngờ lại có người chủ động đem đến cửa, bên ngoài truyền đến từng tiếng bước chân dồn dập, đám người Vân Đô chiến đội tức tốc chạy đến chỗ Đường Thần.

“Đây là làm sao, tại sao lại có tiếng động lớn như vậy?” Tiền Đông mặt vẫn còn buồn ngủ, mắt nhắm mắt mở mà đi đến chỗ cái xác, hắn tay lay động cái xác, còn tưởng đó là Đường Thần mà đen nó đỡ dậy. Ngôn Tình Tổng Tài

“A, một cái xác không đầu a, có ma.” Hắn cảm nhận được cái xác bắt đầu lạnh dần, sờ trên thân thì thấy có chút ướt, bới vậy hắn dụi dụi hai mắt muốn đem nó xem rõ, đến nhìn kĩ về sau hắn mới hét lên.

Đám người phía sau nhao nhao tiến đến, bọn hắn cũng giống như Tiền Đông, trên mặt vẫn còn vẻ buồn ngủ, nghe thấy Tiền Đông la lên, bọn hắn mới thật sự tỉnh ngủ, đám người thì là khiếp sợ nhìn Đường Thần.

“Đây là sát thủ của Sát Thủ Điện, hắn đến để giết người.” Phong Tinh Hiền kiến thức phong phú, đem tên sát thủ này nhận ra, đồng thời cũng từ trên thân hắn lấy ra một cái lệnh bài, bên trên có ghi ba chữ Sát Thủ Điện.

“Nhưng hắn đã bị giết chết, chẳng lẽ là do Đường Thần giết chết?” Vũ Như hỏi, không khỏi đám người ánh mắt đều tập trung vào trên người Đường Thần.

“Đúng vậy, hắn là do ta giết.” Đường Thần cũng không có phủ nhận, mà trực tiếp nói ra, đem toàn bộ sự việc vừa rồi kể lại một lần, đám gười nghe xong thì đều ngớ người, một cái tu vi 100 khiếu sát thủ lại bị Đường Thần đánh giết, cái này nếu như không có tận mắt nhìn thấy sẽ còn tưởng đây là một câu chuyện bía đặt mà ra.

Tề Hoành thì cũng giả ra một bộ quan tâm đến tình hình, hỏi thăm một chút, chỉ là trong lòng hắn đang giận như muốn nổ, thật sự là hận không thể đem Đường Thần đánh để cướp lại những món đồ kia, đấy là hắn rất lâu mới kiếm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.