Sáng hôm đó, Alex sau khi thu dọn xong thì trời đã sáng, hắn cũng không ở lại lâu liền nhanh chóng rời đi. Alex cùng Đen núp trong một hang động, nhìn thoáng qua thì nó đã lâu không có ai sử dụng, cỏ cây, rông rêu mọc um tùm trên các phiến đá. Nơi đây thật tối tăm một mảng, sự ẩm mốc bốc lên, ngửi thôi cũng cảm thấy khó chịu.
Đen lúc này khi bước vào trong hang liền lăn đùng ra ngủ, nó có vẻ mệt và đang tiêu hóa phần huyết tinh mình vừa uống.
Alex thì ngược lại, nó bước chân ra ngoài hít không khí trong lành buổi sớm. Trời đẹp như này mà không ra ngoài du lịch thì đúng là phí ah.
Thế là Alex bài trí lại một chút cho cái hang kia rồi vác Kiếm ra ngoài. Hắn bước trên một con đường gồ ghề đầy lá khô và rễ cây chen chút, xuyên qua từng phiến lá, những tia sáng ấm áp khẽ bươn mình luồn qua các kẻ lá chíu rọi từng quảng nắng vàng đầy rung động.
Alex cảm thấy hôm nay nên nghỉ ngơi một chút, hắn đến bên một kênh rạch nhỏ, từng lớp vảy nước ánh vàng dưới trời nắng, những chiếc lá thu ố vàng nhẹ rơi xuống trôi nhẹ trên mặt nước trong veo, róc rách từng tiếng chảy.
Alex xuôi theo dòng nước mà đi, cứ như thế hắn đã bước ra một quảng xa, lúc này khi đang đi thì bất giác hắn nhìn thấy. Phía trước mặt hắn, những lớp gang thép bị bung ra, sắt vụn rớt lãi vãi khắp nơi. Lấy làm hiếu kì Alex tiến lại khám xét một chút.
Hắn cầm trên tay một mảnh sắt rỉ, nhìn qua hẳn là bị một cú nổ mạnh tác động thành. Bất giác lúc này, hắn nhìn sang bên kia kênh rạch mà không tránh khỏi một cổ rét run.
Đập vào mắt hắn lúc này, ngay sát vách đá, một khu nghiên cứu đổ nát đến không thể đồ nát hơn, xung quanh bao bọc bởi hàng tá rông rêu, cỏ cây đã mọc um tùm. Alex chạy một mạch xuyên qua kênh rạch, chẳng mấy chốc hắn đã đứng ngoài cổng của khu nghiên cứu này.
Nhảy xuyên qua tấm lưới rách, Alex nhanh nhảy tiến vào trong. Lúc này bất lình Kiếm nói:
“Alex..núp xuống”
Không biết để làm gì nhưng rất nhanh Alex liền làm theo, hắn nằm trượt xuống phiến cỏ, cũng đồng thời lúc đó, khí tức của Kiếm nhanh chóng tỏa ra bao bọc lấy cơ thể hắn.
Rất nhanh, lúc này từ trên không một chiếc phi cơ xuyên xuống, qua các tầng mây, dần hiển lộ trên trời, thoạt nhìn nó trông vô cùng hiện đại, thường thì nó được trang bị những vũ khí rất hiện đại, lớp hợp kim cũng rất đặc biệt, nó được chế tác từ các vật liệu cứng cáp nhất.
Thế giới hiện tại không thể sử dụng máy bay du hành qua lại các nơi khác, chỉ có những chiếc phi cơ kia mới làm được điều ấy, nhưng cho dù là vậy, số lượng của nó cũng rất ít, những người ngồi trên phi cơ đại đa số chỉ có thể là các bậc cao tầng của nhân loại.
Chiếc phi cơ này bay rất nhanh, thoáng một tí nó đã gần như xà xuống mặt đất, Alex lúc này mới chứng kiến được độ to lớn của nó, nó gần như che cả mặt trời trong tầm khuất ah.
Phù…….Xịt Xịt… Phà….. Chiếc phi cơ đáp xuống một cách nhanh chóng.
Kinh… một tiếng cửa mở. Lúc này từ khoang xe bước xuống là một đoàn người mang quân phục, dẫn đầu là một vị nam tử mang hàm thượng tướng. Alex chắc chắn có thể nhận ra từ bộ trang phục, đó là quân của liên hợp quốc, người kia hắn chưa gặp bao giờ nhưng trong quân đội chức vị chắc chắn không nhỏ. Ngay bên cạnh hắn là một vị lão nhân đầu tóc bạc trắng mang một bộ trang phục kì quái hắn không biết phải miêu tả nó như thế nào mới đúng nhất.
Lúc này từ phía bên kia, sau những lùm cỏ cao lớn, từ trong lùm bước ra hai tên thanh niên nhơ nhác bộ dạng, khuôn mặt trẻ nhưng đầy gian ác, Alex rất mẩn cảm sát khí, hắn có thể chắc chắn rằng, hai kẻ kia đã giết qua không ít người, làm không ít việc xấu.
‘Tại sao quân liên hợp lại có quan hệ với hai tên kia?’ Trong đầu Alex liền ngay chóng hiện ra một câu hỏi.
Hai tên kia thấy quân liên hợp đến thì phì cười, chúng nghênh ngang tiến đến đối diện bọn họ, vừa hút thuốc vừa nói, bộ dạng không mấy coi trọng.
Lúc này, vị thượng tướng kia lên tiếng nói, giọng ông ta rất trầm và uy vong: “Hàng đâu?”
Một trong hai tên kia nghe vậy liền phì cười trả lời: “Hé he he, chào ngài… chào ngài… có cần phải vội vã vậy không? Người trong quân đội ai cũng nóng vội vậy à?” Hắn nói rồi đưa cái bắt tay của mình ra với ý định làm quen.
Lão nhân gia phía sau lưng liền nhanh chóng ra uy, khóe mắt lão sáng hoắc, một luồng uy áp đề xuống khiến cho phong ba cuộn trào, hai tên kia vậy mà mém chút bị dọa cho ngã gục, mặt mũi cắt không tí huyết.
“Ngươi bớt nói đi, hàng đâu?” Lão già ấy nói giọng giận giữ, uy áp của lão tỏa ra khiến cho mọi thứ xung quanh bạo loạn dữ dội, thật.. chỉ cần một ngón tay liền đem hai tên kia chặt chém đến xác cũng không còn.
Alex dù có được bao bọc kĩ lại cũng bị luồng khí tức kia ép cho nghẹt thở, mặt toát mồ hôi, tim đập thình thịch.
‘Làm sao lại mạnh như vậy?’ Alex hỏi trong lòng.
‘Tên già kia đã là Chiến Thánh trung cấp, còn tên trung niên đã là Chiến Vướng cao cấp, phía sau lưng hắn mấy tên quân đội theo cùng cũng đều là Chiến Hoàng cả… hai tên đối diện kia yếu hơn rất nhiều chỉ mới là chiến tướng sơ cấp mà thôi’
Quay trở lại, hai tên kia bị một pha dọa dẫm thì cố gượng nụ cười trên mặt mà nói: “Ha ha, hàng đây hàng đây” Chúng nói rồi lấy trong túi trữ vật một chiếc vali sắt đặc dụng đưa đến cho vị thượng tướng kia.
Vị thượng tướng ấy cầm trên tay bấm bấm một hồi mật mã. Cạch.. chiếc vali khẽ mở ra, bên trong nó những ống sinh học chứa đầy các vật chất lỏng quái kì quái không thể diễn tả. Nhưng có thể cảm nhận nó không tốt lành chút nào.
“Thử nghiệm thế nào?” Vị thượng tướng kia hỏi.
“Qúa mạnh luôn, ngài thấy phía sau lưng tôi rồi đấy, loại quái vật được tiêm TX111 sẽ mạnh gấp 11 lần ban đầu của chúng, loại này TX112 có thể biến chủng tiến hóa, TX113 có khả năng khống chế mọi quái vật đã được tiêm TX…Thế nào? Hài lòng không?” Tên kia nói.
“Tốt, hôm nay tới đây thôi” Vị thượng tướng kia đáp lời rồi gập chiếc vali lại.
Cả hai bên cuối đầu chào nhau.
“Vì lí tưởng của Ata đại nhân, vì Hắc Ma Quân Đoàn” Nói rồi bên quân liên hợp xoay người bước vào trong khoang phi cơ.
Chiếc phi cơ sau khi đóng cửa, thoắt một cái liền bay vụt lên trời biến mất tăm.
Alex lúc này nằm dài bên dưới mà ánh mắt không khỏi trố ra kinh hãi, mồ hôi mồ kê đổ xuống rũ rượi. Hắn liên tục lẩm bẩm trong đầu: ‘sao có thể, sao có thể chứ?, làm sao quân liên hợp lại có thể cấu kết cùng với hắc ma quân được? Không thể nào… không thể nào’ Alex như bị sốc, đôi mắt hắn tràn ngập vẻ kinh hoàng.
Hắn bắt đầu ngẫm lại mọi thứ, hắn có quá ít thông tin về tổ chức hắc ma quân, đại khái chỉ biết chúng làm việc cho hủ thi và đã gây ra rất nhiều thảm họa cho xã hội loài người. Nhưng Alex càng nghĩ càng thấy bất hợp lý. Hủ thi chắc chắn sẽ không thể khống chế được hắc ma quân, vì nhân loại là chủng loài có trí tuệ cao và không chịu khuất phục nhất, nhất là mấy lão tiến sĩ kia, bọn họ chắc chắn sẽ không để những nghiên cứu của mình bị chôn vùi bởi lũ hủ thi dốt nát kia, đâu thể để bọn chúng tùy tiện sai khiến. Bọn hủ thi mang danh là vậy nhưng chẳng qua chỉ là cái bù nhìn che mắt thế giới mà thôi.
Thứ hai, chưa bao giờ nhân loại bắt được hắc ma quân hay biết trước đường đi nước bước của bọn chúng. Chúng mạnh đến mức đã nhiều lần nhân loại đứng trơ mắt nhìn, mặc cho bọn chúng phá hoại mà bất lực không thể làm được gì. Bây giờ Alex có thể chắc chắn khẳng định, bên trong các cao tầng của liên minh có nội gián, mà kẻ này giữ chức vụ rất cao, nhiều khả năng là nghị viên cấp cao của hội đồng liên minh, nhìn tên tay sai có hàm thượng tướng thôi thì cũng đủ hiểu rồi.
Tên của hắn là Ata nhưng chắc chắn nó chỉ là danh mác mà thôi, bọn chúng đã nghiên cứu thành công một loại chất có khả năng khống chế và biến lớn sức mạnh của quái thú. Vẫn có quá ít thông tin, hắn cần thu thập thật nhiều hơn nữa và cũng phải máu chóng gia tăng thực lực.
Sau khi đợi hai tên kia rời đi, Alex lúc này tiến vào khám xét khu nghiên cứu kia một chút xem có tìm thêm được thông tin gì không. Thế là Alex len lỏi bước vào bên trong khu nghiên cứu đã đổ xập.