Cứu Thế Nhân: Thoát Khỏi Ách Thống Trị

Chương 40: Chương 40: Thành Lập Thế Lực




Đến hơn 20h tối, thì đoàn xe dừng lại, họ đã về tới Hương Ba. Lần lượt từng người bước xuống xe, vẻ mặt ai nấy cũng đều thê lương vô cùng.

Alex sau khi bước xuống xe, hắn không về thẳng nhà của mình mà trước khi về, hắn muốn đến một nơi: “Chợ Đen“.

Hắn muốn đến nơi này với hai lý do: thứ nhất: Bán những bình nguyên linh năng này.

Trong tay hắn hiện tai có đến 10 ống nguyên năng gen, và 30 khối cầu slime chứa nguyên năng gen còn đang nằm yên trong nhẫn trữ vật.

Alex tìm đến ông chủ cửa hàng cũ ngày trước. Như thường lệ thấy Alex đến, mắt lão sáng hoắc lên, phi vụ lần trước giúp lão kiếm không ít bộn tiền, thậm chí còn có vài thế lực để ý mua lại. Kkk quá lời.

Trước khi bán đi Alex đã đổ đầy 30 khối slime vào 20 bình còn lại. Tổng là 30 bình, hắn bán 25 bình giữ lại 5 bình cho bản thân.

25 bình này là kích cỡ lớn, độ thuần kiết 100%, đã thế lại còn có nguyên năng tiến hoá. Giá cả vô cùng to lớn, giá thị trường là 5tr3/1 ống, nhưng giá chợ đen lại bị giảm xuống còn

5tr/1 ống. Bất quá cái giá này coi như cũng tạm chấp nhận. Ở đây có 25 ống, tổng lại tất cả là 125tr quân huy, hắn nhận 25tr tiền mặt, còn 100tr thì bay thẳng vào thẻ ngân hàng.

Hoàn thành giao dịch, Alex lập tức rời đi. Mục đích thứ 2 mà hắn muốn đến khu chợ này chính là bởi vì: bản thân hắn muốn thành lập cho riêng mình một thế lực. Đúng vậy, sẽ chẳng thể nào để một con voi có thể đánh bại một đàn kiến.

Từ khi bước lên xe trở về, bản thân Alex đã xác định rất rõ, thực lực hiện giờ của bản thân quá yếu đuối, nếu gặp phải kẻ địch yếu thì không sao, nhưng nếu gặp kẻ địch mạnh thì chết chắc, hơn thế nữa kẻ thù của hắn, bọn chúng là Hắc Ma Quân, LÀ HẮC MA QUÂN, tổ chức chống nhân loại mạnh nhất, với cái loại thực lực này thì lấy cái gì để bảo vệ cho gia đình hắn đây? Lấy cái gì để chống lại kẻ thù đây? Hắn không phải thánh nhân, bản thân còn lo chưa xong lại đi lo cho người khác.

Có câu: một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao.

Vậy nên, hắn sẽ thành lập một thế lực ngay tại khu chợ đen bẩn thỉu này, ngay tại căn cứ nhỏ bé này. Một thế lực mạnh đủ sức để gánh vác trọng trách hắn đặt ra. Và tất nhiên rồi, tất cả đều phải bắt đầu từ con số không.

Alex đi qua đi lại khu chợ đen này khá nhiều lần, có thể nói nơi đây tập trung chủ yếu là phàm nhân không thể tu luyện, kiếm sống chủ yếu nhờ buôn bán đa phẩm, ngoài ra còn một loại khác là lũ côn đồ hay bọn tội phạm.., đại đa số bọn chúng đều là người luyện võ, thể chất siêu việt phàm nhân, nhưng không thể thức tỉnh siêu năng lực, nên không được trọng dụng, kiếm một cái nghề là đi ăn cắp, doạ nạt, cướp đoạt tài sản... thậm chí vì tiền mà ai sai gì thì làm nấy.

Chỉ có một số kẻ đứng đầu của các băng nhóm này mới là siêu năng lực giả, nhưng chắc chắn chiến lực của bọn chúng không cao, nếu cao thì đã chẳng đi làm cái nghề này, ở một nơi như Hương Ba mà nói, thì nhiều nhất chỉ có thể là Chiến Uý cấp.

Bước chân Alex chầm chậm trước một ngôi nhà cũ kĩ, nhiều phần đã mục nát, đổ vỡ, nhưng xem ra vẫn cố chèo chống để đứng vững. Alex đã là Tinh Phong Chiến Sĩ cấp nên thị giác và cảm giác của hắn đã vượt xa người thường, qua những khe cửa nhỏ hẹp, hắn đã thấy rất rõ ràng, bên trong ngôi nhà có một, hai, ba bốn, năm sáu, bảy tên côn đồ, kẻ thì nằm trên võng đong đưa, kẻ thì ngồi trên ghế,.. vẻ mặt ai nấy cũng bất cần đời thôi rồi. Nhìn cứ như là ổ sì ke vậy, bất quá thứ này hiện nay đã chẳng còn tồn tại, mà có tồn tại thì cũng không mua nổi. (Đất đâu mà trồng cần sa hả mấy men:))

Alex chẳng thèm gõ cửa, lập tức đẩy cửa bước vào.

Rầm!! Một âm thanh va đập vang lên. Cánh cửa rỉ sét sau một pha đẩy nhẹ thì lập tức rơi ầm xuống đất, bụi bạm bốc lên như khói.

Âm thanh tạo ra cứ như đánh trống trong phòng kín, lập tức, những con ngươi tròn trịa trợn lên với kẻ vừa đến. Sáu con người ngay khắc đứng dậy, chỉ có kẻ ngồi trên ghế là vẫn duy trì tư thế thản nhiên như chưa có gì xảy ra. Người này ắt hẳn là tên cầm đầu của cả băng.

“ Mày là ai? Đến đây làm gì? “ Lập tức tên mặt sẹo đô con ngay khắc bước tới, gằn thẳng vào mặt Alex.

“ Không được thô lỗ, xin lỗi, hôm nay chúng ta còn việc, hôm khác hẳn tiếp, tiễn “ tên ngồi trên ghế ngay khắc phản bác tên kia, đồng thời cũng đưa ra mệnh lệnh.

“ Chờ chút, ta đến để mua lại các ngươi “ Alex bình thản nói.

Lời vừa dứt, trên nét mặt của cả bọn hiện lên vẻ kinh đảm không thôi.

“ Mua lại bọn ta?? “ cả bọn đồng thanh nói.

Bầu không khí lập tức rơi vào trầm trồ, thế giới hiện nay không cho phép thu mua con người, hay xem con người như là đồ vật (nói trắng ra là nô lệ) nhưng như thế thì đã sao? khi cán cân sức mạnh đã không còn, bình đẳng không còn thì luật pháp chỉ mang tính lý thuyết mà thôi. Hơn thế nữa, làm nô lệ còn tốt, còn có cái ăn, cái mặc ổn định, không phải bôn ba, thậm chí là chết đói. Dù vậy nó là phạm pháp và không có bất cứ điều gì có thể chứng minh, giấy tờ để ràng buộc nếu tên nô lệ ấy bỏ trốn, hay sang làm việc cho kẻ khác. Nhưng thường thì sẽ có ít người làm như vậy bởi vì đối với nhiều người nó gọi là kế sinh nhai.

Quay trở lại...

Một kẻ trong số bọn chúng bất chợt lên tiếng:

“ Ha.. nói cho ngươi biết, bọn ta sống.. “ nhưng ngay lập tức bị nghẹn đứng cổ họng.

Bốp.. một sấp tiền bay ra, va đập vào trán. Con số in trên đó ngay khắc khiến cho cả đám giật mình không thôi.

“ Năm..~ năm..~~ năm.. năm triệu quân huy?????? “ Kẻ này cầm tiền mà tay cứ run run, miệng thì cứ lắp bắp nói, mắt thì cứ trố ra nhìn, lần đầu bản thân hắn nhìn thấy con số lớn như vậy chứ đừng nói là cầm thử.

Tên cầm đầu lúc này cũng động tâm vô cùng, người vừa đến là ai? Lại hào phóng như vậy! phải biết 5tr quân huy này đã bằng cả năm bọn hắn cày như trâu ra làm mới có, kẻ vừa tới vậy mà phất tay một phát đã ra 5tr? Người này phải đặc biệt lưu tâm.

“ Ha ha, khách quý, không biết hôm nay cậu đến đây là có việc gì, thật sự số tiền này đối với người khác thì có vẻ nhiều, nhưng đối với bọn ta thì nó thật sự không đáng bao nhiêu “

Kinh ngạc!!..!!!

Cả đám sáu người lập tức bị câu ấy nói làm cho kinh ngạc, đại ca à, huynh điên rồi??? Lỡ hắn đi mất thì sao?? Đầu óc huynh bị nặng thật rồi!! Tròng mắt cả bọn trợn trắng lên như muốn rớt cả ra ngoài.

“ Chế ít? “ Alex lạnh lùng ánh mắt, hắn lại buông tay, thẩy thêm 5tr.

Tên đội trưởng lúc này cũng bật thốt cả lên, hắn có nhìn lầm không vậy?, đã gấp đôi con số cũ rồi ahh, hắn còn đang định nói, bọn hắn sống bằng tình cảm chứ không phải tiền bạc, nhưng xem ra..

Rầm... Tên đại ca lập tức quỳ xuống, đầu đập xuống đất, thốt lên từng lời:” Ta.. Lý Cao, từ nay về sau nguyện theo chân chủ tử đi đến mọi nơi, dù lên núi đao hay xuống biến lửa, quyết không từ!! “

Cả bọn thấy vậy cũng lập tức quỳ xuống dập đầu. Đại ca đã làm, bọn hắn còn chưa?

“ Bọn ta.. băng Bạch Hổ, từ này trở đi sẽ là thuộc hạ trung thành của ngài, lời ngài nói như thiên lôi gõ trời, nặng như thái sơn, ngài nói đi đâu bọn đi đó, dù lên núi đao hay xuống biển lửa, quyết không từ!!“ Cả bọn đồng thanh nói.

“Đứng cả đi” Alex giọng vẫn lạnh như thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.