Cứu Thế Nhân: Thoát Khỏi Ách Thống Trị

Chương 53: Chương 53: Thu thập thanh linh băng




Alex lúc này khẽ động thân đứng dậy, một chiêu vừa rồi hắn cảm nhận được rất rõ ràng, nàng ta coi vậy chứ ra chiêu vô cùng thâm độc, cứ như là muốn lấy mạng của hắn vậy.

Không đợi Alex kịp trấn định, nữ nhân kia lại tiếp tục phi thân phóng đến với tốc độ nhanh như cắt, trên đường chuyển động còn để lại những tàn ảnh.

Soạt!

Một lưỡi dao sắc bén cắt ngang không khí mà chém, Alex nhanh nhạy nghiêng người tránh né, nhưng chưa dừng lại ở đó, đối phương lập tức chuyển mình, vung lưỡi dao trên tay còn lại mém chút là cắt ngay cổ Alex, một chiêu vô cùng thâm hiểm. Nhưng Alex là ai? Một chiến giả trùng sinh, hắn ư nhiên đâu phải dạng ăn chay để đối phương thỏa ý bắt nạt.

Rất nhanh Alex vận lực vào nấm đấm, một đấm uy lực trả ngược lại cho đối phương. Nhưng chính vào thời khắc khi nấm đấm của hắn sắp chạm đến cổ thân thể nóng bỏng kia, thì dị biến xảy ra, thân thể nàng bổng chốc hóa thành vệt đen bay màu rồi biến mất trong tích tắc. Khoảng khác này Alex mới nhận ra, là nó.. Ám ảnh hệ, người sở hữu ám ảnh hệ có khả năng biến hóa khôn lường, rất hợp với những sát thủ, dễ dàng ẩn nấp mà nơi ám ảnh hệ hay ẩn nấp…..

Thôi chết!!! Cái bóng của mình!

Alex nhanh chóng xoay mặt ra sau, từ phía sau lưng, cái bóng đen của hắn bất ngờ bước lên một thân ảnh, chính là nữ nhân đó, một luồng sáng kim loại phát quang, cắt ngang không khí…

Soẹt… Từng làn huyết tươi chảy ra. Một bóng đen vút bay ra xa.

Lúc này trên cánh tay Alex, từng dòng huyết hồng bỗng chốc chảy xuống, mái tóc hắn bơ phờ phủ xuống, nhưng đôi mắt thì sắc lạnh càng thêm sắc lạnh, đối phương căn bản là muốn lấy mạng hắn ah. Bầu không khí bất giác khẽ lặng xuống.

Trừng mắt!!!

Alex trừng lên đôi con ngươi xanh ké như ngọa quỷ, từng làn sát khí trùng trùng nổi lên, khiến người ta không khỏi một nổi ớn lạnh, đến cả nàng bán nhân kia còn mém chút thì giật cả mình, nàng có thể cảm nhận trong đôi mắt kia một nỗi đau, một nỗi thù hận thấu đến tận xương tủy. Sống lưng của nàng khẽ lạnh đi vài phần, nhưng ánh mắt thì vẫn như vậy đằng đằng sát khí.

Không cho đối phương cơ hội xuất chiêu, nàng chính là muốn lần nữa phóng đến, nhanh chóng hạ gục đối phương, nhưng trái với tâm tư của nàng, đối phương lại tựa như vô cùng bình thản, hắn chỉ từng bước từng bước thư thái mà đi, nhưng mặc đối phương là có ý định làm gì, nàng vẫn tiếp tục xông đến.

Từng vệt ánh kim loang loảng hiện lên, hai thanh dao găm chém ra liên hồi, những đường cong sắc bén, ma mị nhưng lại chẳng làm sao với Alex, hắn chỉ đơn giản đứng đó một cách bất động, mà đối phương chỉ là không may chém trượt mà thôi. Nhưng nàng liệu có phải là hoa mắt chóng mặt nên chém trượt rồi không? Câu trả lời là không, bởi vì đó là tốc độ né tránh.

Đệ nhất biến: Huyễn Họa

Tốc độ ra đòn của nàng nhanh một thì tốc độ né đòn của Alex nhanh mười, nhanh đến mức hoa mắt chóng mặt, đến mức cứ ngỡ là hắn chỉ đứng không một chỗ mà thôi.

Soạt.. lại một đường dao xé gió. Nhưng lần này đã khác, cả hai cổ tay nàng lập tức bị khóa chặt bởi bàn tay Alex, hắn chụm hai cổ tay nàng lại vắt chéo phía trên, một tay còn lại của hắn tương đối thoải mái, hắn vòng qua bờ eo thon thả của nàng, rồi xiết chặt lại bên cơ thể hắn.

Rất gần, phải nói là rất gần, cổ thân thể trần đầy dương khí của Alex khiến cho nàng đặt vào một tư thế không khỏi đỏ mặt, bên ngoài còn có vô số gã đàn ông đang không ngừng trố mắt dòm ngó khiến nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nàng cố gắng dãy dụa nhưng càng dãy dụa, Alex càng xiết chặt hơn, bất quá nàng đành phải cắn rắng ngước lên cất tiếng nói: “Anh.. anh thả tôi ra!”

“Ô!.. không có bị câm ah, thả cô ra? Ha..Cô nói xem nếu tôi thả cô ra, có phải hay không một lần nữa cô lại muốn giết tôi? Nhân nhượng với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân, cô đoán xem liệu tôi có thả cô ra hay không?” Alex lãnh lẽo nói, đôi mắt hắn âm lãnh vô cùng, giọng điệu câu nói lại có chút trêu đùa đối phương.

“Vậy.. vậy phải làm sao anh mới thả tôi ra?” Mina cất giọng cầu xin, âm hưởng lắng xuống nghe khá nũng nịu.

“Thả cô ra? Không phải lúc nãy còn hung hăng muốn giết tôi sao? Ha.. được thôi, cô đi nói với đám người kia, một là quy thuận ta, hai là… CHẾT!!” Alex âm điệu thâm độc, gương mặt lệ khí của hắn chính là không hề nói đùa.

“Nhưng.. nhưng tôi không phải…”

“Thế nào?.. Không muốn?…Ha.. Vậy thì tôi xin phép” Alex nói vô cùng chậm rãi.

“KHOAN ĐÔ Lúc này từ bên ngoài, nằm dài trên mặt đất, cổ thân thể họ Lý gắng gượng mới miễn cưỡng đứng dậy.

“Tôi.. Tôi đồng ý” họ Lý nói xong liền lập tức quỳ xuống:

“Tôi.. Lý Lâm Thuận, băng chủ Thanh Linh băng, nguyện đến hết đời còn lại đi theo chủ tử, ra sức phục vụ vì chủ tử, dù lên núi đao hay xuống biển lửa, QUYẾT KHÔNG TỪ!, Chủ tử xin nhận của tôi một lạy” họ Lý nói to rõ từng lời, vô cùng khí khái.

Hắn làm như vậy một phần là bị ép buộc nhưng cũng một phần là bản thân hắn tự nguyện làm vậy, bắt buộc là vì Alex đã lấy tính mạng của những huynh đệ trong băng ra để làm cái điều kiện, hai là bởi vì Alex thật sự rất mạnh, họ Lý rất tin tưởng vào con mắt nhìn người của mình, đi theo Alex thì có lợi nhiều hơn có hại.

Bọn đàn em của hắn nghe đại ca mình nói như vậy thì cũng lập tức quỳ xuống thề thốn: “ Chúng tôi, những thành viên của Thanh Linh, nguyện một đời vì chủ tử, quyết không để ai làm hại đến tôn nghiêm của người, chủ tử cứ mặc bọn tôi mà sai khiến, dù lên núi đao hay xuống biển lửa, QUYẾT KHÔNG TỪ! Chủ tử xin hãy nhận của anh em chúng tôi một lạy” Nói rồi cả bọn lập tức quỳ xuống dập đầu.

Alex nghe được những lời như vậy thì cũng nhẹ nhàng thở ra, hắn quay sang nhìn vào Mina rồi nói: “Còn cô.. lẽ nào không…”

“ Chủ.. C..Chủ tử…” Mina cũng nhẹ nhàng cúi đầu xuống mà nói, giọng điệu có phần nũng nịu.

“Tốt, ngươi tên là gì?” Alex hỏi.

“Mi..Mina”

Alex nghe vậy thì khẽ cười, đôi mắt hẳn cũng trở nên ôn nhu vài phần mà nói: “Tên hay lắm, ngươi sau này hãy đi theo ta”

Nói rồi hắn quay lại với đám người kia: “Ta sau này không hứa sẽ cho các người một cuộc sống ấm no hạnh phúc nhưng ta có thể chắc chắn ta sẽ mang đến cho các ngươi một cuộc sống tốt hơn như này gấp trăm lần, người nào hôm nay nguyên ý theo ta là sẽ là anh em của ta, một ngày là anh em thì suốt đời là anh em, chuyện của các ngươi chính là chuyện của ta, từ nay xin hãy để ta gánh vác” Alex nói giọng điệu đầy khảng khái, tư thế hiên ngang, khí chất tựa quân vương.

….………………………………… Nắm Sáng…………………………..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.