Khu đất trống trong núi rừng.
Lăng Cửu Tiêu đang đang khổ luyện võ học.
Hắn một quyền một chưởng, hổ hổ sinh phong, thu phóng như thường, dĩ nhiên tiến dần từng bước.
Tùy ý người nào đến nhìn xem đều sẽ không tin tưởng đây là thành quả không tới một tháng.
Phải biết rằng tu luyện võ học giống như ăn cơm, một ngụm ăn không thành đại mập mạp.
Con đường khởi đầu như cưỡi xe nhẹ đi đường quen mà tiến dần từng bước... Chỉ có ngày qua ngày tu hành, từ cạn đến sâu, mới có nhảy vọt tiến bộ.
Nhưng mà Lăng Cửu Tiêu lại phá vỡ một loại hạn chế này, trong vòng một tháng đem bao gồm ở bên trong Hắc Hổ quyền vài môn võ học, tu luyện đến tình cảnh tiến dần từng bước.
Tiến triển cực nhanh đến Lăng Uyên ở ngoài quan sát cũng cảm thấy không bằng.
Tuy nói như vậy nhưng đối với Lăng Cửu Tiêu thì Lăng Uyên thủy chung không có nửa điểm hoài nghi.
Thiếu gia nhà mình thế nhưng chính là nhân vật dẫn tới tấm bia đá tiềm long linh quang tận trời, trình độ thiên phú kinh khủng, còn ở bên trên Đại tiểu thư Bạch Song Kiếm.
Bạch Song Kiếm lúc trước dùng thời gian một tháng nắm giữ chín môn võ học thượng thừa, nàng có thể làm đến thì thiếu gia có lý do gì làm không được.
Lăng Uyên nghĩ tới đây thì gương mặt hiện lên lướt qua một cái vui mừng... Nói không chừng bách chiến hầu phủ thật có thể ở dưới sự hướng dẫn của thiếu gia một lần nữa quật khởi!
“Ầm!”
Lăng Cửu Tiêu đột nhiên chợt hướng phía trước một trảo.
Cự thạch phía trước bị một trảo thì lên tiếng trả lời mà nứt ra, đúng là bị Lăng Cửu Tiêu cách không lấy ra một cái chỗ hổng lớn nhỏ như bát ăn cơm.
Vết thương đặt ở võ giả trên người như vậy thì phỏng chừng không chết đều muốn phải vứt bỏ nửa cái tính mạng!
“Tốt!”
Lăng Uyên một bên trước mắt sáng ngời, vì Lăng Cửu Tiêu vỗ tay ủng hộ: “Chúc mừng Hắc Hổ Quyền của thiếu gia càng thêm thuần thục! Chỉ là....”
Lăng Uyên vừa nói vừa liếc mắt một cái tảng đá bị Lăng Cửu Tiêu bắt phá vỡ.
Một khối cự thạch này có độ cao bằng một người, vừa vặn là bị Lăng Cửu Tiêu bắt phá vị trí dưới ba tấc bụng, cái này nhưng có điểm không đúng a.
Hắc Hổ quyền là thất phẩm võ học trong cửu phẩm võ học, cảnh giới cao nhất chính là hắc hổ đào tâm, nhập lưu thế nào đến thiếu gia nơi này trái lại có vài phần dáng vẻ hạ lưu?
Lăng Cửu Tiêu nở nụ cười cười, nói: “Lăng lão, võ học tu hành không câu nệ tiểu tiết... Quá mức chú trọng chiêu thức, chẳng khác nào giam cầm võ đạo bản thân.”
Lăng Uyên cân nhắc lời này một phen thì càng nghĩ càng là có ý nên liên tục gật đầu: “Thiếu gia nói đúng, đích thật là đạo lý này!”
Lăng Cửu Tiêu còn chưa kịp vui lòng cho Lăng Uyên khích lệ thì cách đó không xa liền có thêm một đạo giọng nữ vang lên vắng lặng: “Nói bậy!”
“Nga?”
Hắn liếc mắt nhìn lại Bạch Song Kiếm nhẹ nhàng bước liên tục mà đến.
Một cái khuôn mặt thiếu nữ phần nhiều là băng lãnh, nói: “Ngươi còn muốn ở chỗ này ngốc tới khi nào?”
Lăng Cửu Tiêu tạo ra huyết hải sau đó thì vẫn nương nhờ trên đỉnh núi của nàng, chết sống không đi.
Thậm chí ở trong rừng đáp lên lều trại, ăn ăn uống uống đều ở chỗ này, Bạch Song Kiếm xem đến đầu đầy hắc tuyến.
Lăng Cửu Tiêu không để bụng mà nói: “Nhanh... Nói không chừng mấy ngày nay liền đi trở về.”
Bạch Song Kiếm không khách khí chút nào hạ lệnh đuổi khách: “Mau cút!”
Lăng Cửu Tiêu cười khẽ nói: “Ta đi tự nhiên là có thể... Nhưng là như thế này thực sự được không? Vạn nhất quả trứng lại xảy ra vấn đề gì, ta nhưng không kịp ra tay cứu giúp.”
Bạch Song Kiếm nghe vậy thì đôi mắt chết nhìn chăm chú Lăng Cửu Tiêu, á khẩu không trả lời được: “Ngươi...!”
Lăng Cửu Tiêu thấy thế thì cười đến càng thêm sáng lạn.
Con người không hoàn mỹ... Cổ nhân cũng không lấn được ta.
Thiên phú Bạch Song Kiếm cố nhiên là yêu nghiệt, tu luyện, võ học vô không tinh thông.
Đáng tiếc, ở phương diện chăn nuôi linh thú quả thực chính là nửa cái cọng bún cặn bã.
Rõ ràng có chính mình viết cho nàng phương thuốc, chỉ cần dựa theo đi làm thì trứng thái dương thánh cá sẽ chỉ biết là tường an vô sự mà ấp đi ra.
Làm sao trong vòng một tháng nàng dĩ nhiên sai sót nhiều lần, không phải là đem một quả trứng sống này đông thành băng côn thì chính là thiếu chút nữa nướng thành than đen, nếu không có Lăng Cửu Tiêu vừa lúc lưu lại ở phụ cận, nói không chừng liền đi đời nhà ma.
Đúng là như thế, đây lại thành lý do Lăng Cửu Tiêu quang minh chính đại lưu lại,
Để cho Bạch Song Kiếm tức muốn hộc máu nhưng lại không thể làm gì.
Ánh mắt Bạch Song Kiếm nhìn về phía Lăng Cửu Tiêu càng là nhiều hơn một tia lập loè: “Ngươi lúc trước yêu cầu ở tại chỗ này, không ngoài muốn điệu thấp hành sự, nhưng mà vài ngày trước, ngươi đã mệnh lăng chấp sự đem tiếng gió thổi ra, báo cho sứ giả hoàng đô biết đã tạo ra huyết hải, như vậy còn ở tại chỗ này làm chi?”
Lăng Cửu Tiêu lúc trước muốn dùng Thái Âm thần cá dung hợp huyết hải thì Bạch Song Kiếm cho là hắn không sai biệt lắm là chết chắc, dù cho không chết, phỏng chừng sau này đều vô duyên cùng võ đạo.
Trăm triệu không nghĩ tới hắn không những không chết, thật đúng là tạo ra được huyết hải, cả ngày ở trước mặt mình nhảy nhót, không quen nhìn hắn, nhưng lại chơi không lại hắn!
Lăng Cửu Tiêu không chút nghĩ ngợi trả lời: “Đương nhiên là đang đợi... Sứ giả hoàng đô đã biết tình huống của ta thì nhất định sẽ bẩm báo triều đình, chờ tin tức truyền về thì ta không sai biệt lắm nên rời đi.”
Lăng Cửu Tiêu dường như nhớ ra cái gì đó, mỉm cười nói: “Đúng rồi... Đại tiểu thư, nếu ta tạo ra huyết hải thì thời điểm ta trở về hoàng đô, còn thỉnh cùng ta đồng hành, trợ ta quá quan trảm tướng.”
Bạch Song Kiếm không mang theo một chút tình cảm mà nói: “Ngươi tạo ra huyết hải rõ ràng cùng ta không phải không có quan hệ... Đã trái với ước định trước kia!”
Lăng Cửu Tiêu cười híp mắt hỏi: “Đại tiểu thư ngươi lời nói này không đúng... Hai chuyện không thể nói nhập làm một. Tuy nói ngươi liên thủ với ta lấy bảo, nhưng mà nói đến tạo ra huyết hải, thế nhưng Lăng Cửu Tiêu ta dùng mệnh đem lấy được kết quả. Lẽ nào ngươi muốn phủ nhận?”
Những lời này hợp tình hợp lý, cho dù Bạch Song Kiếm muốn phủ định cũng không thể nào nói lên.
“Di?”
Lăng Uyên không nói được một lời thì mặt đột nhiên lộ vẻ vô cùng kinh ngạc.
Lăng Cửu Tiêu hỏi: “Lăng lão, làm sao vậy?”
Lăng Uyên trả lời: “Tông môn truyền âm là sứ giả hoàng đô trở về, phương diện triều đình đã có trả lời thuyết phục.”
Lăng Cửu Tiêu cười nói: “Một khi đã như vậy thì Lăng lão ngươi liền thay ta đi một chuyến được rồi.”
Lăng Uyên ngầm hiểu: “Vâng, thiếu gia.”
Thiếu gia không tới nửa năm tu thành huyết thuật, tạo ra huyết hải, có thể nói bỗng nhiên nổi tiếng.
Bây giờ có thể không lộ diện, vẫn là không cần lộ diện cho thỏa đáng, vẫn duy trì lướt qua một cái cảm giác thần bí, có thể kinh sợ một ít bọn đồ đệ đạo chích lòng mang bất chính!
Trên thực tế thì đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Lăng Cửu Tiêu mạnh mẽ ở tại chỗ này.
Bạch Song Kiếm làm đại sư tỷ trẻ tuổi, thiên kim tông chủ, ai dám xông loạn địa bàn của nàng!
Bởi vậy, địa phương cao không thể leo tới trong mắt người khác này, ngược lại thành chỗ ẩn thân tốt nhất của Lăng Cửu Tiêu.
Lăng Uyên rời đi thì Lăng Cửu Tiêu như cũ tôi luyện võ học.
Quyền chưởng công phu gọi chung là võ!
Dù cho hắn tự nhận thiên phú không tệ, đều không thể thả lỏng chút nào.
Chỉ có kiên trì bền bỉ mới có thể leo lên võ đạo đỉnh phong!
Bạch Song Kiếm thấy vậy thì mặc dù là đối với Lăng Cửu Tiêu hảo cảm không nhiều lắm cũng gật đầu không dứt, duy chỉ có công nhận thái độ của hắn đối với võ đạo.
Bạch Song Kiếm hiếu kỳ hỏi: “Nói đi nói lại thì... Ngươi đầu cơ trục lợi chiếm được Thái Âm thần cá, nhưng vì sao trên dưới tông môn không người nào biết?”
Đây là trong lòng nàng nghi hoặc, nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ trăm lần cũng không ra.
Lăng Cửu Tiêu cười nói: “Ngươi lời này không đúng.”
Bạch Song Kiếm hỏi: “Không đúng chỗ nào?”
Lăng Cửu Tiêu bay nhanh đánh ra một quyền, trả lời: “Đệ tử tầm thường đích xác bị giấu diếm thì điểm này không giả, thế nhưng tông môn cao tầng những thứ đạt võ đạo Tam Cảnh này chính là nhân vật nói thật không có nửa điểm đầu mối, hiển nhiên là không thể nào.”
Bạch Song Kiếm nao nao: “Nếu biết, vì sao lại thờ ơ?”
Lăng Cửu Tiêu sái nhiên cười, rõ ràng cho thấy cân nhắc qua những vấn đề này: “Đại tiểu thư lời nói này thực sự là buồn cười... Ở công, ta là con nối dõi vương hầu, tới nơi này rồi chính là khách nhân, thiên vận nguyên thú chính là thần vật người có duyên có! Ta tham gia một chân cũng không không thể. Mặt khác ở tư thì ta làm đệ tử ký danh tông chủ, nói như thế nào đều là một phần tử của Thiên Vũ Tông, chẳng lẽ còn muốn quấy nhiễu ta ra tay không được?”
Lăng Cửu Tiêu nói xong thì đá ra một cước dẫn tới kình phong kích động bay phất phới!
Thái Âm thần cá tung tích không rõ, đích xác đưa tới sóng to gió lớn.
Đệ tử Thiên Vũ Tông thậm chí trèo đèo lội suối, đào ba thước đất mà tìm kiếm.
Đáng tiếc, mấy ngày trôi qua vẫn không thu hoạch được gì.
Thiên vận nguyên thú cơ duyên xảo hợp sinh ra, đã định trước sống không lâu, tính mệnh nhiều nhất là bảy ngày.
Bảy ngày vừa qua, mặc kệ ngươi tránh được một kiếp hoặc là như thế nào thì đều có thể bị thiên vận trong cơ thể thúc giục thôi hóa trở thành tinh nguyên khổng lồ, quy về thiên địa!
Mọi người cuối cùng lại tiếc nuối, không cam lòng cũng thế, chỉ có thể hậm hực từ bỏ, sự tình dừng ở đây!
Tuy rằng như thế nhưng Lăng Cửu Tiêu luôn luôn bày mưu nghĩ kế liền một sự việc này cũng không cảm thấy công lao tất cả tại chính mình.
Sự tình sở dĩ thuận lợi kết thúc, đại khái hay vẫn còn là cùng Bạch Huyền xuất lực có quan hệ.
Lăng Cửu Tiêu chết sống... Bạch Huyền có thể chẳng quan tâm, nhưng mà Bạch Song Kiếm đâu?
Đối với một con gái duy nhất thì Bạch Huyền không cách nào bỏ mặc.
Nếu cùng Bạch Song Kiếm có liên quan thì Bạch Huyền trong lòng khó chịu đều vẫn là muốn lên tặc thuyền Lăng Cửu Tiêu hắn!
Lăng Cửu Tiêu nghĩ tới đây thì không những không có nửa điểm đắc ý, ngược lại mặt lộ vẻ trầm ngâm.
Bạch Huyền cũng không phải là cái nhân vật gì đơn giản, mặc dù việc của mình cấp bách lợi dụng đối phương một hồi, nhưng có trời mới biết Bạch Huyền có thể hay không tâm tồn khúc mắc, lặng lẽ ghi hận chính bản thân.
Sau này nhất thiết phải lưu một cái tâm nhãn, miễn cho tương lai bị Bạch Huyền bán, còn phải thay hắn kiếm tiền!
Khi thời điểm Lăng Cửu Tiêu đem Hắc Hổ Quyền thi triển xong một lần thì Lăng Uyên vừa lúc bước chân vội vã chạy về.
Lăng Cửu Tiêu thu liễm khí huyết, nói: “Lăng lão, phương diện triều đình có chỉ thị gì?”
Lăng Uyên một mực cung kính đem một vật trình lên: “Thiếu gia, đây là tín vật võ viện mời!”
Đây là một lệnh bài kim nạm ngọc.
Kim là bảo kim, ngọc là linh ngọc, trung tâm có một chữ vũ rồng bay phượng múa, sinh động như thật.
Lăng Cửu Tiêu nhịn không được lộ ra vẻ vui mừng tiếp nhận lệnh bài.
Đại Hạ hoàng triều sùng vũ tập văn!
Võ giả rong ruổi thiên hạ; người văn thống trị một phương!
Cho nên lại phân võ viện cùng văn viện!
Văn viện tạm thời không nói đến, nhưng mà võ viện công nhận đại biểu vương hầu lịch luyện cửa thứ hai!
Nói cách khác thì Lăng Cửu Tiêu đã thông qua cửa thứ nhất khảo nghiệm và cho phép trở về hoàng đô!
Lăng Cửu Tiêu thu hồi lệnh bài, vung tay lên! “Lăng lão, thu thập một ít và báo tin bách chiến hầu phủ là ba ngày sau trở về hoàng đô!”
Lăng Uyên lòng tràn đầy vui mừng: “Vâng, thiếu gia!”
Trái lại Bạch Song Kiếm thì nàng đồng dạng bởi vì tiễn đi Lăng Cửu Tiêu mà tươi cười liên tục, mắt ngọc mày ngài, dưới ánh mặt trời rất là mê người, để cho người ta có một ngụm xung động liếm lên.
Lăng Cửu Tiêu hắn cũng không ngại đánh vỡ mộng đẹp người khác mà giả vờ tỉnh ngộ: “Được rồi Đại tiểu thư, nếu ta muốn trở về hoàng đô thì dựa theo ước định, ngươi cần cùng ta đồng hành... Mấy ngày nay thu thập một phen, chuẩn bị một chút rồi ba ngày sau chúng ta cùng đi.”
Lời vừa nói ra thì dáng tươi cười của Bạch Song Kiếm trong nháy mắt đọng lại, Lăng Cửu Tiêu thấy được nên thoải mái không dứt... Nàng thế nhưng là cận vệ chính mình cái này một mỹ thiếu niên anh tuấn thì làm sao có thể không cùng nhau mang lên.
Lăng Uyên bỗng nhiên chần chờ nói: “Thiếu gia, còn có một chuyện, ta không biết có nên nói hay không?”
Lăng Cửu Tiêu quay đầu hỏi: “Chuyện gì?”
Lăng Uyên hít một hơi, nói: “Một việc này cùng thiếu gia thiên thủy hầu có liên quan.”
“Nga?”
Lăng Cửu Tiêu sửng sốt một chút... Thiếu gia thiên thủy hầu thì chẳng phải là đệ đệ vị hôn thê của hắn, cậu em vợ tương lai của mình?